Nhật Kí Cuộc Đời

Chương 15 : Bí mật của bình : em sẽ chỉnh chết anh

Sếp ơi em bị say máy bay . xếp có thể cho em đi mua thuốc có được không ? Tay chống cằm tựa vào cửa xe . Vẻ mặt không quan tâm anh nói : được . Cô đi đi . Cô nở nụ cười xen lẫn một chút gian tà bước ra khỏi xe . Cô ơi ! cô bán cho cháu một liều thuốc xổ với . Cháu đau bụng mà không đi được , khó chịu quá quá cô ạ . Người bán thuốc lấy cho cô một liều thuốc Của cháu đây . hết 25 ngán Cháu cảm ơn cô . Một nụ cười gian tà hiện lên . cô cần túi thuốc thanh toán rồi ră khỏi tiệm sau 3 giờ bay cuối cùng họ cũng đã tới nơi . sếp ơi ! tôi đã đem đồ của anh vào trong phòng rồi . tôi xin phép về phòng ạ ! Được rồi cô đi nghỉ ngơi đi . 8h tối đi với tôi Vâng , tôi biết rồi . 8h tối , điện thoại của cô đổ chuông . Dạ . tôi nghe thưa giám đốc ! Giờ này là giờ nào rồi còn chưa xuất hiện ? - thôi chết tôi quên mất . tôi sẽ tới ngay đây . Phố đi bộ về đêm hôm nay yên tĩnh đến lạ , những quán ăn ven đường bày la liệt những món đồ ăn lạ mắt , cô thấy đồ lạ liền xà vào ăn như một đứa trẻ . Cô quên mất có một kẻ đáng ghét còn đang lững thững đi theo sau . Mải nghĩ gì đó , chợt một xiên thịt nóng hổi chìa về phía anh . sếp ơi ! Anh ăn đi nè ngon lắm ! Anh lúng túng trước sự bất ngờ này của cô . Sếp cầm đi ! ngon lắm đó . Cầm lấy xiên thịt cô đưa không nỡ ăn .anh không ăn , không phải vì sợ bẩn . mà không dám vì đây là lần đầu tiên cô đưa đồ ăn cho anh . nếu anh ăn rồi thì sẽ mất đi thứ cô đem cho anh . Kìa sếp ăn đi ! ăn nóng mới ngon . Cả buổi cô chạy khắp nơi , cho anh ăn những món ăn lạ mắt . lúc này Cô thật nhiệt tình mời anh ăn uống . Mỗi lần anh ăn , uống đồ cô đưa một nụ cười ranh mãnh lại hằn sâu hơn . Được đi được một lúc bỗng bụng anh đau quặn . Tìm một quán gần đó chạy vào . xin hỏi nhà vệ sinh nắm ở đâu vậy . bụng tôi đau quá . xin phép cho tôi dùng nhà vệ sinh một chút . Nhân viên trong quán chưa hiểu gì , đã bị hỏi nhà vệ sinh . Họ nhìn nhau nhưng vì phép lịch sự ,bhọ chỉ cho anh vị trí nhà vệ sinh .họ nhìn anh với ánh mắt không mấy thiện cảm . lúc này , Cô mới ung dung bước vào . Xin lỗi ! sếp của tôi đột nhiên đau bụng . Đã làm phiền rồi . mong các vị bỏ qua cho . Nhìn cô gái đáng yêu trước mặt , ai cũng cảm thấy mềm lòng . Không còn thấy khó chịu vì vị khách bất lịch sự lúc nãy nữa . chọn cho mình một chỗ ngồi , cô gọi một tách cafe ngồi ra vẻ như đợi anh . nhưng thật ra là cô đang ngồi xem kịch vui . đợi một lúc , tỏ vẻ như sốt ruột. cô bước tới gần nhà vệ sinh gõ cửa ra vẻ hỏi thăm . Sếp ơi ! anh sao rồi ? Bụng đau quặn . Mà anh vẫn gắng tỏ ra không có chuyện gì . Nói : Không sao . Chắc tại lúc nãy ăn quá nhiều . Ra vẻ vô tội cô nói : tôi xin lỗi ! Đều do tôi không tốt đã để anh ăn linh tinh . nếu tôi biết như thế này tôi sẽ không để anh ăn những món đó . Không phải lỗi của cô . Vừa bước ra khỏi toilet được mấy bước , bụng anh lại quặn lên cơn đau . Không ổn rồi . Tôi xin lỗi . anh lại vội vàng chạy vào nhà vệ sinh . giám đốc ! anh có. Sao không . Có cần phải gọi xe cấp cứu không ạ ? Không sao đâu , chắc sẽ ổn thôi . Cô nghĩ thầm " có mà ổn , bà đây đã bỏ thuốc sổ vào thì ổn sao được . đáng đời anh . Cho chừa cái tội bắt nạt chị đây nhé! " Nghĩ thì vậy nhưng miệng cô lại ngọt ngào nói : Thế sao được , anh là người quan trọng của công ty . lỡ anh làm sao tôi biết ăn nói làm sao với mọi người trong công ty . tốt nhất cứ đi bệnh viện vẫn tốt hơn . chắc lúc nữa là không sao đâu . Cứ thế một lần lại một lần . anh đi ra lại đi vào toilet . anh bị như vậy Không biết bao lâu . người Anh như nhũn ra , không thể bước tiếp được . gạt bỏ lòng tự cao , anh gọi một số người đưa anh đến bệnh viện . Trước khi đi , anh vẫn cố dặn dò người đưa cô về an toàn . Về tới phòng cô cười như điên Cho anh chết , ai mượn hành tôi sống dở chết dở . Tôi không dễ bắt nạt như anh nghĩ đâu . cứ đợi đó tôi sẽ chỉnh chết anh ! Nằm xuống giường . cô xuy nghĩ , sẽ sử lý anh như thế nào vào lần sau . mải nghĩ cô ngủ thiếp đi lúc nào không hay .