Mãi một lúc sau em mới thấy nó trả lời tin nhắn, Chắc là đang suy nghĩ xem phải trả lời như thế nào đây mà.
- Hôm nào mình gặp nhau có được không anh? Cuộc sống của em nhiều chuyện đáng buồn lắm, chẳng biết cuộc sống của anh như thế nào???
Người yêu cũ rồi thì gặp nhau để làm gì nhỉ?? Còn cuộc sống của mình buồn hay vui thì cũng là do bản thân mình chọn lựa, than vãn với người khác có được gì? Nhất là với người yêu cũ đã có vợ? Nó bị điên rồi hay là nó cố tình muốn vớt vát lại chút thương hại của chồng em hay sao??? Em mới nhắn tin lại cho nó.
- Bây giờ anh có vợ rồi, cô ấy lại rất hay ghen nên thôi em ạ. Chuyện cũ rồi thì mình không nên nhắc lại nữa, thi thoảng nhắn tin hỏi thăm nhau thôi chứ không nên gặp nhau, bất tiện cho cả hai bên.
- Anh không muốn gặp em à???
Thật Sự không Khẩu Nghiệp với con mặt lờ này không được mà, người ta đã từ chối như thế rồi còn đẩy đưa đưa đẩy cái vẹo gì không biết????
Bây giờ thì suy nghĩ của em đã hoàn toàn thay đổi, người yêu cũ của chồng đúng là một thể loại hãm lông vô cùng...
Em tắt Điện thoại không trả lời tin nhắn của nó nữa, Bởi vì nếu để nó biết là người lát nhắn tin với nó là em thì cũng không hay cho lắm. Em cần phải chấn chỉnh lại chồng mình chứ không phải là con này.
Sáng hôm sau vừa thức dậy thì lão chồng em lập tức cầm lấy cái điện thoại, em nhìn thấy thì cũng nói luôn.
- anh ạ, những thứ cũ rồi thì thường thường là những thứ bỏ đi không dùng tới nữa. Anh có thể coi nó như một thứ đồ kỷ niệm. Đừng đi xa hơn thế.
Lão nghe em nói xong thì có vẻ hơi chột dạ, song cũng nhanh chóng phủ nhận tất cả những gì mà em vừa nói.
- Em nói linh tinh gì anh không hiểu cả. Thôi em mau nấu cơm đi anh còn phải đi làm nữa, ra cửa hàng sớm Nếu không mọi người tới lại không vào được...
Thích phủ nhận thì em cho phủ nhận chứ cũng không có gì cả, Nhưng từ giờ về sau em sẽ để phòng hơn chứ không lỏng lẻo như trước đây nữa.
Em cũng tạm thời bỏ qua mà đi chuẩn bị bữa sáng. Chỉ có điều trong đầu tư luôn luẩn quẩn loanh quanh mấy cái dòng tin nhắn đó, sợ rằng một ngày nào đó chồng em sẽ lại quay về với tình cũ....
Trôi qua mấy ngày em để ý không có bất cứ một bất thường nào xảy ra cả, em cũng bắt đầu yên tâm là người con gái kia không thấy chồng em trả lời tin nhắn nên cũng thôi không nhắn nữa. Ấy vậy mà một ngày nọ Chồng em nói phải đi vào Nam để lấy hàng, có lẽ phải đi khoảng 3 ngày mới trở về được...
Thì từ trước đến giờ chồng em cũng hay đi chỗ này chỗ kia để tìm nguồn hàng hợp lý giá tốt chất lượng, Nên em cũng đồng ý để lão đi mà không mảy may nghi ngờ suy nghĩ....
Ở nhà một mình buồn nên em cũng hay đi ra ngoài để chơi với bạn bè. Hôm đấy đang đi uống cà phê với một con bạn thì nó nhìn em kiểu hơi ngập ngừng, em nhận ra điều đó nên hỏi nó.
- Mày có chuyện gì mà cứ giống như kiểu đang giấu giếm tao thế???
- à Không có gì đâu?? Chắc tại người giống người ấy mà...
- cái gì mà người giống người? Nói gì thì nói rõ ra đi. Mày biết tao hết nước cái kiểu ấp úng ấy mà???
Con bạn chần chừ mãi rồi cuối cùng cũng đưa cái điện thoại cho em.
- mày xem người đàn ông trong cái ảnh này có phải là chồng mày không??? Chắc là người giống người thôi chứ không phải đâu mày ạ...
Em nhận cái điện thoại từ tay nó mà chẳng biết chuyện gì đang xảy ra. Và rồi trong vô thức em đánh rơi cái điện thoại xuống bàn khi thấy chồng mình đang nắm tay một người phụ nữ khác.
Làm sao em có thể không nhận ra người đàn ông mà mình đã yêu mấy năm rồi cưới? làm sao em có thể nhầm lẫn với bất cứ một người nào khác? hóa ra không có bất cứ một chuyến hàng nào cả, hóa ra không có miền Nam miền Trung gì hết. Hóa ra em đã bị lừa dối....
Người phụ nữ đứng ở bên cạnh chồng em cô ta cũng xinh đẹp, cũng có nét duyên dáng mà đến bản thân em nhìn thấy cũng còn phải có chút ghen tị...
Em lập tức lấy điện thoại gọi cho chồng, em muốn xác minh một chuyện.
- anh à anh đang ở đâu vậy???
- Anh đang đi công tác mà em, có chuyện gì sao???
Lúc này thì tay em đã hoàn toàn run rẩy, em thực sự lo sợ cho cái hạnh phúc của mình nhưng em vẫn nói.
- Bao giờ thì anh về???
- Hai ngày nữa anh sẽ về. Em ở nhà ngoan nhé!
Mọi thứ trong em lúc này hoàn toàn sụp đổ hết, nhưng em nhất định sẽ không bao giờ chịu thua trước một thứ đồ vật đã cũng như thế. Em nhất định sẽ giữ Bố cho con mình. Em quyết định im lặng, quyết định không làm to chuyện. Em lấy Facebook mình và theo dõi nick Facebook của cô gái kia, vì sợ bị phát hiện nên em đã lập một nick ảo để kết bạn với cô ta, Em rất muốn biết cô ta là ai, ở đâu...
- mày có sao không??? Từ từ bình tĩnh bởi vì mày đang có thai nếu mang động sẽ ảnh hưởng đến con mày đấy. Nếu mà có cần đi đánh ghen thì tao với mấy con kia sẽ đi thay,,mày bầu bí làm sao mà đi được???
Em nhìn con bạn rồi cười.
- ghen tuông gì mày, tao không dại dột mà đi đánh ghen cho thiên hạ họ cười đâu. Nếu giữ được thì là cái tốt còn không thì buông bỏ mọi thứ thôi chứ cần gì phải đánh ghen...
- Mày nghĩ được như vậy là tốt....
Nếu như không nghĩ như thế thì em còn biết nghĩ như thế nào nữa đây. Em trở về nhà với một mớ tơ vò, không biết phải làm thế nào để gỡ nó ra khỏi người nữa.
Bắt đầu chuyên mục điều tra thân phận của con người yêu cũ Kia. À Không bây giờ nó đã chớ chính thức trở thành nhân tình của chồng em rồi. Một con nhân tình mang thân phận người yêu cũ...
Nó khá xinh đẹp các chị ạ, Nhìn mấy tấm ảnh nó chụp em có thể đánh giá nó là một đứa ngực to mông tròn nhìn khá ngọt nước. Ừ thì nó xinh nhưng cái lúc mà em chưa mang bầu thì em cũng đâu có kém cạnh gì, Tại sao đàn ông lại cứ để đến lúc vợ bầu bì là bắt đầu đi ngoại tình, càng nghĩ cảm thấy đau, càng nghĩ càng cảm thấy uất ức...
Mọi hy sinh của em đều muốn cho gia đình hạnh phúc, vậy mà em càng cố gắng vun đắp thì lão ta lại càng muốn phá vỡ....
Con này chính là con mà Mấy ngày trước nhắn tin cho chồng em đây mà, cái nick Facebook tên Mai Anh to chà bá, sao có thể nhầm lẫn đi đâu được.
Theo như thông tin cá nhân và những hình ảnh nó đăng tải thì nó chưa có chồng cũng chưa có con. Công việc cũng khá ổn định và cuộc sống khá sang chảnh. Vậy tại sao không lo mà hưởng thụ đi lại muốn trở thành con giáp thứ 13 cướp giật chồng người khác, cướp bố của con người khác làm gì???
Hay là nó rảnh rỗi quá không có việc gì làm??? Đánh giá sơ qua cải tướng trên nét mặt của nó thì nó là một đứa con gái cũng khá cá tính, em càng nhìn nó thì em lại càng cảm thấy tự ti về bản thân mình. Nhưng cuối cùng em cũng quyết định bỏ qua tất cả cái vẻ bề ngoài ấy của nó, bởi vì nếu như sợ kẻ địch thì làm sao có thể thắng được....
Em điều tra trong vòng hai tiếng đồng hồ thì biết nó ở cách nhà em cũng không xa lắm chỉ khoảng mấy chục cây số thôi, có lẽ bọn nó đã thông đồng với nhau đưa nhau đi du lịch ở tận chỗ nào rồi...
Lão vẫn nhắn tin gọi điện về bình thường, vẫn quan tâm sức khỏe của em, vẫn nhắc nhở em ăn uống, uống sữa cẩn thận để cho con có sức khỏe tốt. Em cũng cố gắng nhẫn nhịn mà trả lời như bình thường để lão không nghi ngờ gì. Một khi nào đã có sự đề phòng thì cho dù em có muốn điều tra cũng không được. Tất cả những thứ người ta một khi đã muốn giấu thì làm sao mình dễ dàng tìm hiểu....
Đúng hai ngày sau thì lão về thật, em vẫn vui vẻ với lão.
- mọi chuyện thế nào rồi anh? Công việc có tốt không???
- lần này anh tìm được một mối hàng rất tốt em ạ, có lẽ đợt hàng tới chúng ta sẽ thu được lợi nhuận lớn hơn...
Nghe tới đây em bỗng giật mình, Có khi nào con hồ ly kia sẽ tìm cách moi tiền của lão chồng em không??? Dạo gần đây em bầu bì Ít ra ngoài nên tiền bạc em không quản lý chặt như trước nữa, Nhưng có lẽ Lần này em phải suy nghĩ lại. Tất cả những gì mà em cố gắng đâu thể nào để cho con hồ ly đó ăn không được...
- anh à! Em ở nhà cũng buồn lắm. Sổ sách của cửa hàng từ mai anh cứ đem về cho em làm nhé...
- Em đang bầu bí căng thẳng làm sao làm được, mấy việc đó cứ để cho anh làm...
- em đã nói là em làm được mà. Anh có muốn em trở thành một bà bầu xấu xí tự kỷ không???
Thấy em quyết định như thế thì lão cũng không có cách nào để từ chối, lão nói khéo với em...
"- anh chỉ là lo cho sức khỏe của em thôi. Nếu như em làm được thì làm Còn không thì để anh làm, chứ ảnh hưởng đến con là không tốt đâu.
- Anh yên tâm đi lúc nào em mệt em sẽ bảo anh làm giúp em mà...
Coi như đã giải quyết xong một vấn đề, từ giờ trở đi thì 1k em cũng không để cho nó có cơ hội lọt ra ngoài chứ đừng nói là tiền trăm tiền triệu....
Em bắt đầu đi theo lão, tới cửa hàng em cũng đi theo tới cửa hàng, lão đi giao hàng cho các cửa hàng sửa chữa ô tô em cũng đi theo, Để em xem lão có thể làm được gì...
Em coi Như không biết mật khẩu của lão cũng không tự tiện động vào điện thoại của lão. Nhưng chờ đến tối khi lão đã ngủ say thì em bắt đầu lấy điện thoại của lão và cài ứng dụng Jenny để có thể định vị và theo dõi, có thể nghe lén được lão nói chuyện với ai nói những gì khi mà lão bật mạng...
Em còn cẩn thận đổi tên ứng dụng rồi cho vào danh sách những ứng dụng ít khi dùng để không bị phát hiện.
Em cảm thấy cứ đi theo mãi cũng không ổn, em mệt mỏi, vì có bầu làm sao cứ ngồi trên xe mà đi khắp nơi này nơi khác được. Có lẽ cài một ứng dụng theo dõi là sự lựa chọn tốt nhất....
Vài ngày sau đó em lại thấy lão bắt đầu có dấu hiệu nhắn tin. Qua ứng dụng thì em cũng không thấy Lão đi đâu Hay nói chuyện với bất cứ ai khả nghi, nhưng cái kiểu nhắn tin buổi tối như thế này khiến cho em cảm thấy vô cùng khó chịu....
- em có chuyện muốn nói...
- có chuyện gì em nói đi???
- anh vẫn còn liên lạc với người cũ đúng không????
Truyện khác cùng thể loại
22 chương
46 chương
107 chương
30 chương
242 chương
10 chương
11 chương
256 chương
71 chương
54 chương