Editor: Lê LinhThời gian ba ngày trôi qua rất nhanh, thất nhàn ngược lại không có gặp qua Chiến Sanh Ca. Ba ngày qua, Chiến Sanh Ca cũng chưa từng tới Liên Nhu Uyển. Các nữ nhân Hậu viện vì chuyện tuyển chọn chủ mẫu, cũng không rảnh tìm đến Thất Nhàn mà làm phiền. Thất nhàn ngược lại rất mãn nguyện, không quấy nhiễu lẫn nhau như vậy cuộc sống vừa vặn rất tốt. Trong khi đó Hỉ nhi cùng Nhạc nhi hai cái nha đầu lại giống như gián điệp, đối với việc tuyển chủ mẫu rất là nhiệt tình, mỗi ngày đều hỏi thăm tin tức sau đó hồi báo cho Thất Nhàn. Dù sao, chuyện này ở tại Chiến gia hậu viện hẳn tính là cuộc thay đổi nhân sự rất lớn a. Nếu phu nhân các nàng có thể lên làm chủ mẫu, Địa Vị Liên Nhu Uyển các nàng trong hậu viện sẽ thoáng cái bất đồng, hẳn là cũng không ai dám khi dễ phu nhân. “Phu nhân, phu nhân, hôm qua gia đến viện của Lãnh phu nhân ” Hỉ nhi vẻ mặt nghiêm nghị. Thất nhàn nhặt một quả nho, nhét vào miệng: “Nha.” Không để ý lắm. Theo suy nghĩ bình thường mà nói, đương gia tại thời điểm mấu chốt này tới viện của Lãnh Tiêm Vũ, nhất định là thể hiện mình coi trọng Lãnh Tiêm Vũ. Nhưng Chiến Sanh Ca quái thai này không thể dùng tiêu chuẩn của người bình thường để đánh giá. Nói không chừng cũng chỉ là nhất thời cao hứng mới tới Đình Phương Uyển mà thôi. Bất quá thẳng thắn thừa nhận, Lãnh Tiêm Vũ xác thực là một trong những người được đề cử hàng đầu cho vị trí chủ mẫu. Vốn chính là một trong hai đại trường thiếp của hậu viện này, thuận lý thành chương trở thành chủ mẫu thật cũng không cảm thấy bất ngờ. Vấn đề là trường thiếp còn lại Liên Ngọc Điệp gia thế cũng không phải dễ đối phó. Nếu không, Chiến gia hậu viện này lâu như vậy sao cũng không dám dựng lên một cái chủ mẫu. Mặt khác, có vài nữ nhân được sủng ái khác cũng là nhân vật hot. Nói không chừng vì để cân bằng thế lực của hai trường thiếp này, Chiến Sanh Ca sẽ từ đám người kia mà tuyển ra chủ mẫu. Nam nhân kia rốt cuộc là muốn dùng biện pháp như thế nào để tuyển ra Chiến gia chủ mẫu, để có thể khiến tất cả nữ nhân khác đều chịu phục? Thất nhàn cũng là thật tò mò. “Phu nhân, trong nội viện khác đều thăm dò chi tiết chuyện tuyển chọn từ chiến quản gia. Chúng ta không phải cũng nên đi thăm dò một chút sao?” Nhạc nhi xin chỉ thị. “Không cần!” Thất nhàn lại nhặt một quả nho, rất không có nhiệt tình. Thăm dò? Nàng mới không có ăn no rỗi việc. Làm chủ mẫu? Nàng cần gì lại tự mình hành hạ mình? Đã làm quản gia cả đời, nàng cũng không muốn đời này lại làm quản gia, lại còn là một viện nữ nhân. Nàng đời trước giúp Bạch Vực chùi mông đủ rồi, chẳng lẽ đời này còn muốn nàng giúp Chiến Sanh Ca biến thái kia quản nữ nhân? Làm quản gia cho Bạch Vực đó là báo ân, Chiến Sanh Ca cùng nàng lại không có ân nghĩa gì, tuy trên danh nghĩa bà đây là tiểu thiếp của hắn, nhưng tiểu thiếp này còn là mạo danh thế thân. Nàng cũng không quên, nàng chính là đang mang danh nghĩa ngũ tỷ Cơ Ngũ Nhiêu nhà nàng. Nam nhân này ban đầu là phải lấy ngũ tỷ của nàng. Huống chi, trước đó không lâu, hắn còn vì nữ nhân khác đem nàng bỏ vào lao ngục. Tính toán hết thảy, hắn cùng nàng chính xác không cần nói tới đạo đức làm người. Căn bản nhất, mục tiêu phấn đấu đời này của nàng chính là cố gắng làm một người rảnh rỗi. Cho nên, nàng tình nguyện làm Vô Danh tiểu thiếp lặng lẽ. “Chính là, phu nhân…” Nhạc nhi muốn nói lại thôi. “Như thế nào?” Thất nhàn ngẩng đầu. “Chiến quản gia hôm nay đã vòng vo tại cửa viện chúng ta tầm vài vòng rồi.” Nhạc nhi đáp. Nàng đã cảm thấy rất kỳ quái nha, nơi này chiến quản gia chính là người đứng thứ hai Chiến gia, ngày bình thường cũng là người bề bộn nhiều việc, hôm nay như thế nào lão lại đi dạo tại cửa viện các nàng? Có phải là đặc biệt lộ ra tin tức gì cho phu nhân nha? Thất Nhàn đầu đầy hắc tuyến. Ngẫm lại ngày ấy Chiến Nhược Thủy ở bên tai mình nói cái câu kia, lời nói giống như cười mà không phải cười, không khỏi toàn thân rùng mình một cái. Như thế nào cảm giác tổng thể lại giống mình bị tính kế như vậy, con hồ ly này, tuyệt đối không có lòng tốt gì! Lập tức, Thất Nhàn phân phó nói: “Đóng cửa!” Kiên quyết không thể để cho Hồ Ly kia đi vào. Tuyệt đối không có gì tốt! Nghĩ nghĩ, Thất Nhàn vẫn là không yên lòng, rốt cục làm cho nàng nghĩ đến một chiêu cuối cùng: “Nhạc nhi, ngày mai ta không đi tuyển chọn chủ mẫu! Đến lúc đó, ngươi nói với chiến quản gia ta bị bệnh là tốt rồi.” Nàng không đi tuyển chủ mẫu, cái này vốn cũng là chuyện không nên có nàng đi. Có âm mưu như thế nào đi nữa, cũng không nên đổ lên đầu nàng a. “Phu nhân sao biết rõ thời gian mắc bệnh?” Hỉ nhi vẻ mặt nghi hoặc. Thất nhàn tiếp tục ăn nho không phun vỏ. Câu hỏi của nha đầu Ngốc Có thể trực tiếp quên đi! Nhạc nhi chỉ liếc mắt lên trời, phu nhân nhà nàng thật sự là “Không giống người thường” . Ngày bình thường đối với ân sủng của gia không để tâm còn chưa tính, huống chi hiện tại rõ ràng đem địa vị chủ mẫu xem như bò cạp độc, tránh không kịp. Thật sự là làm người xem không hiểu! Ngày thứ hai, trong ca uyển rét lạnh. Chiến Nhược Thủy buồn cười nhìn nha đầu Nhạc nhi đến báo bệnh cho Thất Nhàn. Xem Nhạc nhi thần sắc có một ít khó xử, cũng biết là chuyện gì xảy ra. Hắn chưa thấy qua có nữ nhân nào sợ phiền toái hơn so với Thất Nhàn—— vì tránh né khả năng trở thành chủ mẫu, lại giả bộ bệnh không xuất hiện! Mấy ngày nay, các nữ nhân hậu viện đều nghĩ biện pháp muốn moi từ hắn chút ít tin tức. Riêng có Cơ phu nhân này không có bất cứ động tĩnh gì. Hắn bất quá là hiếu kỳ, phải đi vòng vo trước viện nàng mấy lần. Không nghĩ tới nàng còn quá hơn, giữa ban ngày lại đóng chặt cửa viện. Trực tiếp hướng hắn tỏ vẻ, Liên Nhu Uyển nàng không chào đón hắn! Hắn là biết rõ nội tình sự kiện Ân Tứ Nương. Càng biết rõ Ân Tứ Nương kia tuyệt đối không dám trắng trợn hồng hạnh xuất tường. Huống hồ, nàng không có làm cái việc tất yếu kia. Quan trọng hơn là, hắn rõ ràng phát hiện ra trong phòng Ân Tứ Nương có hương tro của thúc tình hương, tuy Ân Tứ Nương trước kia là hoa khôi di viên, nhưng tại Chiến gia tuyệt đối không tồn tại loại vật này. Huống chi, sự kiện thông dâm kia thật có điểm nghi vấn tầng tầng lớp lớp. Nếu nói là ai có khả năng làm ra việc này, thì Cơ phu nhân vừa bị Ân Tứ Nương hãm hại có thể tính là tình nghi lớn nhất đi. Nếu thật sự là nàng làm ra, nữ nhân này thật đúng là ghê gớm. Không nói tâm cơ thâm trầm, thủ đoạn tàn nhẫn, chỉ tính chuyện nàng có thể ở Chiến gia vô thanh vô tức biến đi như vậy, này liền cũng là khó lường. Nếu là nhân vật như vậy lên làm chủ mẫu, tuyệt đối là lựa chọn rất tốt. Lập tức, Chiến Nhược Thủy nói với Nhạc nhi: “Trở về nói cho phu nhân, gia phân phó, lần này tuyển chọn tất cả phu nhân đều phải tham gia. Nếu là phu nhân thật sự ốm yếu, cũng xin xuất hiện ra mặt một lần. Nếu không sẽ là bàn giao không tốt với gia. Hơn nữa, phu nhân tất cả các viện đều tham gia, không thể để viện các người một mình một kiểu.” Nhạc nhi gật đầu lĩnh mệnh đi. Tuy nói như thế, nhưng phu nhân nhà nàng có nguyện ý đến hay không còn khó nói. Chiến Nhược Thủy chuyển hướng nhìn về phía một viện nữ nhân, tự tin thản nhiên có, khẩn trương lo nghĩ có, thất kinh cũng không thiếu, lập tức hắng giọng, nói: “Hôm nay sẽ do Nhược Thủy thay mặt gia tiến hành tuyển chọn chủ mẫu. Gia quyết định, tuyệt đối công chính. Mặc kệ kết quả như thế nào, đều hi vọng các vị phu nhân có thể phối hợp.” “Chiến quản gia nói thế nào thì chính là như thế.” Lãnh tiêm vũ thay mặt các nữ nhân trả lời chắc chắn. Chiến Nhược Thủy mỉm cười: “Như vậy, bây giờ bắt đầu thôi.” Tại Liên nhu uyển. Nhạc nhi đang truyền đạt lời nói của Chiến Nhạc Thủy với Thất NhànThất nhàn dùng sức gãi gãi đầu. Phiền toái a phiền toái, sinh bệnh còn không buông tha nàng! Gian trá a gian trá, không hổ là Hồ Ly quản gia. Mè nheo hồi lâu, thất nhàn lúc này mới đem một bước hóa thành ba bước rét lạnh như vậy xuất phát đi về phía Ca uyển. Tốt nhất là thời điểm nàng đến, hoạt động tuyển chọn kia đã xong rồi mới tốt. Trong ca uyển rét lạnh, một viện yên lặng. Lúc Thất nhàn đi vào, không khí đã là như thế. Yên tĩnh đến mức chỉ có thể nghe được tiếng bước chân di chuyển của Thất Nhàn. Thất nhàn nhướn nhẹ lông mày, chọn chủ mẫu nha, cần nghiêm túc như vậy sao? Lại nhìn một thần sắc của mọi người, đúng là quái dị đến cực điểm. Có làm như không thể tin, có làm như nản lòng thoái chí, có thậm chí hối hận nảy ra. Lại ngẩng đầu nhìn chiến Nhược Thủy, một bộ dáng Hồ Ly như trước cười gian. Quái dị! Đây rốt cuộc là cái tình huống gì? Quét mắt một vòng cách đó không xa, Thất Nhàn thoáng cái nhìn thấy Trình Tử Y một thân áo tím. Hay là trước hỏi thăm rõ ràng tình huống a. Lập tức, Thất Nhàn nhẹ nhàng bước chân, hướng Trình Tử Y đi tới. Tới bên cạnh Trình Tử Y, thất nhàn nhẹ mở miệng: “Trình tỷ tỷ, đây là làm sao vậy?” Trình Tử Y quay đầu lại, nhìn về phía Thất Nhàn, trên sắc mặt cũng là một hồi rối rắm, trong ánh mắt tràn đầy phức tạp. Khó mà tin được xen lẫn thất vọng, thất vọng bên trong lại có nồng đậm ghen ghét! Ghen ghét! Tại sao có thể có ghen ghét? Thất nhàn cảm thấy hồ nghi, một loại dự cảm không tốt nổi lên trong lòng. “Cơ phu nhân, ngài rốt cuộc đã tới.” Chiến Nhược Thủy chắp tay hướng thất nhàn nói, đột nhiên dường như nhớ tới cái gì, “Không, hiện tại nên đổi danh xưng phu nhân thành chủ mẫu.” Chủ mẫu? Thất nhàn khóe miệng không khỏi co giật. Nàng khi nào thì thành chủ mẫu? Nàng như thế nào lại không biết?Âm mưu! Tuyệt đối là âm mưu! Thất nhàn thậm chí đã cảm giác được ánh mắt của cả viện nữ nhân hiểm độc như kiếm sắc, băm vằm nàng thành trăm mảnh. Lập tức, Thất Nhàn yếu đuối mở miệng: “Chiến quản gia nói cái gì, tiện thiếp không rõ.” Đừng trợn mắt nhìn nàng, nàng quá vô tội, chuyện gì xảy ra cũng không biết. Chiến Nhược Thủy mỉm cười: “Chủ mẫu tới chậm, tất nhiên là không hiểu được quy tắc tuyển chọn hôm nay.” Thất nhàn nói: “Mời Chiến quản gia dạy bảo.” Chớ không phải là, người nào đến muộn là có thể làm chủ mẫu chứ? Thất nhàn tự mình cũng bị ý nghĩ này của chính mình đánh uỳnh một cái. Dù cho Chiến Sanh Ca lại quái dị hơn nữa, cũng sẽ không nghĩ tới biện pháp như vậy a. Chiến Nhược Thủy nhìn về phía nàng, nói tiếp: “Vì suy nghĩ công bình công chính, gia nói để các vị phu nhân rút thăm.” Nói rồi chỉ một nô bộc ôm một cái thùng gỗ cách đó không xa, nói tiếp, “Rút trúng thẻ tre đỏ chính là chủ mẫu.” “Kết quả?” Thất nhàn đã ngây người. Rút thăm tuyển chủ mẫu? Chiến sanh ca thật đúng là đủ ý mới mẻ, đủ ý sáng tạo! tư duy này quả nhiên đủ mạnh mẽ, không phải loại người phàm tục như nàng có thể so sánh được. Đã ngăn cản sạch tất cả tình huống tranh chấp giữa các phòng, lại ngăn chặn những lời không phục, quả thực, cả cuộc tuyển chọn, Chiến Sanh Ca không có bất kỳ thiên vị, toàn bộ đều là bằng tất cả các phòng chính mình rút thăm. Muốn đổi ý, đều không có lý do gì. phu nhân tất cả các phòng muốn trách, cũng chỉ có thể trách chính mình vận khí không tốt. Nhưng mà, nhưng mà, chính mình vận khí có thể nào tốt như vậy a? Chẳng lẽ mình không tới tham gia, còn có thể để lại ình một thẻ tre đỏ? xác suất này có phải là quá thấp không? Lập tức, thất nhàn mang theo một tia chờ đợi cuối cùng nhìn về phía Chiến Nhược Thủy, hi vọng chính mình vừa mới nghe lầm. Chiến Nhược Thủy mở miệng nói: “Các vị phu nhân đều vừa rút trúng thẻ trắng. Còn lại cái này tự nhiên là chủ mẫu, thẻ tre đỏ!” Thất nhàn trong nháy mắt như là bị sét đánh trúng. Rất tốt! Ông trời quả nhiên là quá chiếu cố nàng. Sự kiện có xác suất thấp như vậy cũng bị nàng đụng phải. Nhưng khi nhìn thần sắc Chiến Nhược Thủy, nàng càng nghĩ càng thấy không đúng. Làm sao có thể trùng hợp như vậy? Nàng sẽ không thực là bị người khác chơi đểu một vố chứ?