Nhân Đạo Chí Tôn
Chương 398
Trong lòng Chung Nhạc khẽ động, đảo mắt quan sát bốn phía. Nơi này có tám vị Cự bá của Bát Đại Thánh Tộc, cộng thêm Long Tộc Ngũ Lão cùng với Hải Vương Sa Kỳ Sơn, còn có đông đảo cường giả, cao thủ Đan Nguyên Cảnh to to nhỏ nhỏ nữa.
Mấy vị Cự bá của Bát Đại Thánh Tộc đang dùng tinh thần lực truyền âm, triệu hồi cao thủ trong tộc bọn họ đang ở trong Hắc Tuyền Quan chạy tới đây. Có không ít Luyện Khí Sĩ Pháp Thiên Cảnh, Đan Nguyên Cảnh và Linh Thể Cảnh đang chen chúc chạy tới, nhao nhao đáp xuống sau đầu Thánh Sơn, hành lễ với mấy vị Cự bá. Ngoài ra, còn có một đám Tán tu Ma Tộc, tu vi thực lực cũng đều không kém, bọn họ cũng là nghe tiếng mà tới. Số lượng cường giả tụ tập tới nơi này càng lúc càng nhiều. Mỗi cảnh giới đều có chừng mấy trăm gã cường giả, nhân số rất là khả quan.
Chung Nhạc đột nhiên nói:
- Thật nhiều tế phẩm a! Tân Hỏa, đám cường giả này có đủ không?
Tân Hỏa lắc đầu, nói:
- Đám Cự bá, Cự đầu này đối với tồn tại như Tiên Thiên Ma Thần bậc này cũng chỉ là tiểu nhân vật mà thôi, không đủ nhét kẻ răng. Còn chưa đủ để cái đầu của Tiên Thiên Ma Thần từ đá núi hóa thành huyết nhục. Bất quá, đánh thức Tàn Linh hẳn cũng đã đủ rồi!
Chung Nhạc hút mạnh một hơi lãnh khí, đối với ý tưởng của Ma Thánh có chút lý giải, lại có chút không hiểu.
- Ma Thánh đồng dạng với ta, cũng là một Luyện Khí Sĩ Đan Nguyên Cảnh. Đan Nguyên Cảnh có thể nói là nhân vật cấp Đường chủ của Kiếm Môn, đặt ở một số địa phương cũng là một vị cường giả không tầm thường rồi. Nhưng đối với Cự đầu, Cự bá vậy thì còn xa mới đặt vào trong mắt. Ma Thánh có bản lãnh gì, cảm thấy chính mình có thể đối phó đám Cự đầu, Cự bá này, bắt giữ bọn họ huyết tế cho Tàn Linh của Ba Tuần? Đợi một chút!
Hắn đột nhiên ngẩng đầu lên, quan sát tấm Ma Thần Huyết Phù dán trên vách đá Thánh Sơn kia. Tấm phù lục này là do Ma Thánh kiếp trước tự mình vẽ ra, dùng tinh huyết của chính mình hóa thành lạc ấn văn lộ Đồ đằng, có được uy năng cực kỳ đáng sợ. Tuy nói tinh huyết của Ma Thần chỉ chiếm một bộ phận nhỏ máu tươi của bản thân, được xưng là máu trong tim, là bộ phận trọng yếu nhất trong huyết mạch. Nhưng năm xưa Ma Thánh được Bát Đại Thánh Tộc cộng đồng tôn làm Thánh, xưng Thánh trong Ma Thần, hắn khẳng định có thủ đoạn luyện ra không chỉ một tấm Ma Thần Huyết Phù.
- Ta vẫn là đã xem thường Ma Thánh rồi! Lão tổ tông của Hiếu Mang Thần Tộc có thể lấy ra hai tấm Thần phù cấp cho Phong Vô Kỵ, Ma Thánh tự nhiên cũng có thể lấy ra mấy tấm Ma Thần Huyết Phù đối phó đám Cự bá này. Xem ra, muốn đối phó Ma Thánh, cũng không phải đơn giản như vậy!
Chung Nhạc thở ra một hơi thật dài, trong mắt chớp động tinh quang:
- Hiện tại liền phải xem kiếm trước hắn đã luyện ra bao nhiêu tấm Ma Thần Huyết Phù rồi. Số lượng này hẳn là sẽ không quá nhiều, cho nên đám Cự bá này mới là mục tiêu chủ yếu nhất của hắn!
Mặc dù biết rõ Ma Thánh dụng tâm hiểm ác, nhưng hắn vẫn có ý định tiến vào tòa Bí cảnh Thiên Ma này. Mục tiêu chủ yếu của Ma Thánh là đám Cự bá kia, vậy Ma Thần Huyết Phù sẽ không dùng trên người hắn rồi. Dù sao Chung Nhạc vẫn chỉ là một gã Luyện Khí Sĩ Đan Nguyên Cảnh, cần gì vì muốn đối phó hắn mà lãng phí một tấm phù lục trân quý như thế? Chỉ cần không dùng loại Huyết phù cường đại quỷ dị như vậy đối phó hắn, vậy hắn cũng không sợ Ma Thánh chút nào, trái lại còn muốn lĩnh giáo một chút thực lực của vị kiêu hùng này.
- Nếu Ma Thánh thành công, vậy Ma Tộc tất nhiên sẽ nguyên khí đại thương. Bất quá, Ma Thánh cũng sẽ đạt được chỗ tốt cực lớn. Mặc kệ mục đích của Ma Thánh là cái gì, làm suy yếu thực lực của Ma Tộc thì có thể, nhưng tuyệt đối không thể để cho Ma Thánh trưởng thành lên!
Lúc này, bên ngoài sơn động máu chảy đầm đìa kia, rất nhiều cường giả đã bắt đầu tiến vào tòa Bí cảnh Thiên Ma này. Ma Hậu nương nương nhìn về phía Chung Nhạc, mỉm cười nói:
- Ma La công tử, xin mời!
Chung Nhạc cười ha hả một tiếng, cất bước tiến vào trong sơn động. Đám người Thiên Ma Phi, Cát Tường Phi và Thánh Nữ Phi cũng đi theo hai bên hắn, như hình với bóng. Mặc dù Chung Nhạc đã chính miệng nói các nàng có thể tùy tiện rời đi, trả tự do cho các nàng, nhưng đám Ma nữ này vẫn như cũ đi theo hắn, khiến cho Ma Hậu nương nương cũng không khỏi nhíu mày không thôi.
Nàng cũng không biết là Cát Tường Phi và đám Quý nữ kia đều đã bị Thiên Ma Phi hạ Bão Thần Cổ, cho dù có muốn chạy cũng chạy không xong. Hơn nữa, bản thân Chung Nhạc có một loại mị lực nam tử kỳ lạ, khiến cho các nàng trong lúc bất giác có một loại cảm giác ỷ lại dựa dẫm, đây là cái mà vị Ma Thánh chưa từng gặp mặt kia không có được. Về phần Thánh Nữ Phi, nữ tử này có chủ kiến cực mạnh, không thể bị người khác ảnh hưởng. Cho dù là Ma Hậu, cũng không nhìn ra được tâm tư của nàng.
Ánh mắt Chung Nhạc đảo qua, chỉ thấy hai người Tu Hoành Túc và Tu La cũng đều đi theo bên cạnh Hải Vương Sa Kỳ Sơn. Vị Cự bá của Tu La Tộc cũng đang ở một bên. Gã Luyện Khí Sĩ Tu La Tộc trẻ tuổi tên là Tu La này đang cau mày, ánh mắt quan sát bốn phía, lộ ra bộ dáng vô cùng cẩn thận, hiển nhiên hắn cũng đã có hoài nghi. Ánh mắt hai người va chạm với nhau, Tu La đột nhiên khẽ mỉm cười một cái, nói:
- Ma La công tử, lúc trước có nhiều mạo phạm, vẫn xin công tử đừng để trong lòng! Tu La nguyện xóa bỏ hiềm khích lúc trước với công tử!
Chung Nhạc mỉm cười đáp lễ, nói:
- Tu La công tử khách khí rồi!
Tu La tách khỏi Sa Kỳ Sơn và vị Cự bá Tu La Tộc kia, chậm rãi đi tới bên cạnh hắn, thấp giọng nói:
- Công tử nhất định đã nhìn ra cái gì không đúng rồi phải không? Đợi một lát, nếu phát sinh biến cố gì, Tu La nguyện ý liên thủ với công tử!
Chung Nhạc từ chối cho ý kiến, mỉm cười nói:
- Cho tới bây giờ Tu La công tử cũng không chịu nói ra lai lịch chân chính của mình, ta sao dám liên thủ với ngươi được?
Ngữ khí Tu La thản nhiên nói:
- Lai lịch của ta và công tử chính là giống nhau! Nói như vậy, công tử hẳn là minh bạch rồi chứ?
Nói xong, hắn liền cất bước đuổi theo đám người Sa Kỳ Sơn, Tu Hoành Túc. Bước chân Chung Nhạc không nhịn được chậm lại một chút, lâm vào suy tư.
- Lai lịch giống với ta? Lẽ nào hắn thật sự là hóa thân Ma Đạo mới luyện ra của Phong Vô Kỵ? Nếu hắn thật sự là Phong Vô Kỵ, sao lại chủ động yêu cầu liên thủ với ta?
Thiên Ma Phi thấp giọng hỏi:
- Gã Tu La này làm sao vậy?
Chung Nhạc lắc lắc đầu, nói:
Truyện khác cùng thể loại
2157 chương
1253 chương
32 chương
171 chương
30 chương
34 chương