Nhân Đạo Chí Tôn
Chương 397
- Ma Thánh đã tìm được phiến không gian Bí cảnh này, nhận được truyền thừa của Tiên Thiên Ma Thần sao?
- Truyền thừa của tôn Thiên Ma này nhất định là vô cùng đáng sợ a!
- …
Chỉ có bản thân Chung Nhạc lại biết, mặc dù Linh của tôn Tiên Thiên Ma Thần này vẫn chưa hoàn toàn tiêu tán, nhưng cũng chênh lệch không bao nhiêu nữa. Bị Tân Hỏa và Kẻ thừa kế tiền nhiệm chém giết, tôn Tiên Thiên Ma Thần này có thể bảo tồn được Tàn Linh cho tới bây giờ đã rất không tệ rồi.
- Bất quá, Tân Hỏa nói ta đã bị Ba Tuần nhớ nhung, nếu ta theo bọn họ tiến vào không gian Bí cảnh của Ba Tuần kia, chẳng phải là tự chui đầu vào lưới rồi sao?
Chung Nhạc thoáng suy tư, trong lòng thầm nói:
- Tân Hỏa, Linh của tên Ba Tuần này có thể sẽ hạ thủ với ta không?
Tân Hỏa thoáng có chút suy tư, nói:
- Ta đoán chừng trong Tàn Linh của hắn còn lưu lại ký ức cũng không nhiều. Hiện tại hắn chỉ cho rằng ngươi chính là kẻ năm xưa đã giết hắn, khẳng định sẽ hạ thủ với ngươi. Bất quá, hiện tại cả cái đầu của hắn cũng đã hóa đá, nếu không có ai tế tự, uy hiếp đối với ngươi cũng không lớn lắm…
Chung Nhạc thoáng yên tâm. Lúc này, Thiên Ma Phi chợt tiến lên phía trước, thấp giọng nói:
- Ma Thánh dẫn chúng ta tiến vào Bí cảnh của Tiên Thiên Ma Thần, nhất định là có mờ ám, không thể không đề phòng!
Chung Nhạc gật đầu, mỉm cười nói:
- Ngươi yên tâm! Ta tự có thủ đoạn!
Ma Hậu nương nương nở nụ cười ôn nhu, nói:
- Lúc đó, phu quân ta chính là tiến vào Bí cảnh Thiên Ma này, nhận được không biết bao nhiêu chỗ tốt, từ đó mới có thể lập nghiệp, nhất thống Bát Hoang. Bí cảnh Thiên Ma này nằm trong đại não của hắn, ẩn giấu cực sâu!
Bọn họ đi tới phía dưới dòng hắc tuyền giữa không trung, chỗ sau đầu ngọn Thánh Sơn này. Mấy vị Cự bá nhao nhao quan sát, chỉ thấy sau đầu Thiên Ma trụi lủi một mảnh, ngay cả một gốc cây cỏ cũng không hề có. Cự bá Tu La Tộc nghi hoặc hỏi:
- Các đời Cự bá đều từng dò xét qua nơi này, nhưng cũng không có bất kỳ phát hiện gì. Ma Thánh làm cách nào phát hiện ra Bí cảnh, hơn nữa còn tiến vào Bí cảnh?
Ma Hậu nương nương mỉm cười nói:
- Sở dĩ bọn họ không phát hiện được, là bởi vì bọn họ không cảm ứng được Tàn Linh của Tiên Thiên Ma Thần. Mà phu quân ta trùng hợp đã câu thông với Tàn Linh của hắn, lúc đó mới phát hiện tòa Bí cảnh này, tiến vào trong đó. Mời mấy vị xem!
Nàng lấy ra một tấm phù lục, chỉ thấy lá phù nhẹ nhàng bành trướng, lớn cỡ một mảnh chiếu, chiều dài ba trượng, chiều rộng một trượng sáu, màu vàng xanh giống như hoàng chỉ vậy, trên đó tràn ngập một tầng ma văn huyết hồng sắc, giống như bùa trừ quỷ của các lang băm giang hồ vậy. Đám ma văn huyết hồng sắc này vậy mà tràn ngập một loại uy năng Thần Ma, huyết sắc vẫn như cũ cực kỳ tiên diễm, tựa hồ có thể từ trên giấy vàng nhỏ xuống huyết châu vậy.
- Ma Thần Huyết!
Mấy vị Cự bá nhao nhao kinh hô. Những văn lộ Đồ đằng trên lá phù này lại là dùng máu của Ma Thần để vẽ ra, chất chứa uy năng kinh thiên động địa. Thậm chí ngay cả những Cự bá bọn họ cũng không thể nào chống cự nổi.
- Đây là phù lục do phu quân ta đời trước lưu lại, chuyên môn dùng để mở ra Bí cảnh Thiên Ma. Các vị không cần quá quan tâm!
Ma Hậu nương nương dán tấm phù lục lên trên vách núi. Chỉ thấy một tầng huyết sắc bùng phát lên, vách đá núi kia vậy mà đột nhiên mơ hồ biến hóa, đá núi chậm rãi hóa thành huyết nhục, làn da, thậm chí ngay cả huyết quản cũng trở nên ướt át, khôi phục lại hoạt tính. Nhục thân của Tiên Thiên Ma Thần phảng phất như được lá bùa này nuôi dưỡng, muốn từ trong tử vong sống lại vậy.
Sau đó, huyết nhục nhúc nhích, một cái lỗ máu thật lớn chậm rãi xuất hiện ở sau đầu ngọn Thánh Sơn này. Cái lỗ máu vậy mà kéo dài thẳng vào trong lòng núi. Trên vách tường xung quanh có một tầng huyết nhục bao phủ, huyết quản nhô lên, mơ hồ còn có thể nhìn thấy phần xương đầu trắng hếu của tôn Tiên Thiên Ma Thần này. Phần xương đầu lâu này cực kỳ bóng loáng, không biết là đã bị đồ vật gì đâm xuyên.
Sau khi tôn Tiên Thiên Ma Thần này chết đi, huyết nhục bao trùm lên cái động khẩu này, hóa thành đá núi, khó trách bất luận kẻ nào cũng không phát hiện được. Lúc này, huyết nhục từ trạng thái đá núi hồi phục lại, hóa thành huyết nhục, liền khiến cho cái động khẩu này tái hiện thế gian.
Trong Thức hải Chung Nhạc, Tân Hỏa dương dương đắc ý, mỉm cười nói:
- Nhạc tiểu tử, cái động sau sọ đầu tên Ba Tuần này chính là do Kẻ thừa kế tiền nhiệm đâm ra. Cái đầu lão tiểu tử này bị chọc ra một lổ thủng như thế, không ngờ lại vẫn không chết, lại chiến đấu thêm một đoạn thời gian nữa, lúc này Kẻ thừa kế tiền nhiệm mới có thể chém đầu hắn xuống!
Da đầu Chung Nhạc một trận tê dại, nói:
- Tân Hỏa, ta cuối cùng vẫn cảm giác được một cỗ dấu hiệu bất tường. Ngươi và Kẻ thừa kế tiền nhiệm dày vò hắn tới mức như vậy, bây giờ ta tiến vào không gian Bí cảnh Tàn Linh của hắn, nhất định sẽ bị trả thù…
- Yên tâm! Yên tâm đi! Chỉ là Tàn Linh của Ba Tuần mà thôi, không lật lên được bao nhiêu sóng gió đâu!
Tân Hỏa an ủi. Chung Nhạc đột nhiên nghĩ tới một chuyện, vội vàng hỏi:
- Ngươi nói thử xem, cái đầu của hắn có khi nào sẽ từ đá núi biến thành huyết nhục, hồi phục trở lại hay không? Nếu hắn đã có thể vận dụng cái đầu của chính mình, chẳng phải là sẽ có nhục thân rồi sao?
Tân Hỏa lắc đầu, nói:
- Muốn làm vậy cần phải có một nguồn năng lượng lớn tới mức không thể tin nổi, mà tế phẩm cần thiết cũng nhiều tới vô cùng!
Truyện khác cùng thể loại
2157 chương
1253 chương
32 chương
171 chương
30 chương
34 chương