Nhân Đạo Chí Tôn
Chương 2255
Sinh vật Hỗn Độn ngây ngô đần độn, mặc dù rong chơi một khoảng thời gian khá dài trong khí Hỗn Độn, nhìn khắp đủ các loại hình ảnh trong dòng thời gian, nhưng những hình ảnh này đối với bọn họ bất quá chỉ là những hạt bụi bặm bay qua trước mắt, không hề quấy nhiễu tới bọn họ. Sinh lão bệnh tử của chúng sinh, vũ trụ biến thiên… tất cả đều không quan hệ gì với bọn họ.
Duy nhất có thể dẫn phát bọn họ hứng thú chính là những sinh linh tạo thành thời gian sóng gợn kia. Hỗn Độn đối với sinh vật Hỗn Độn chính là tương đương với dòng nước trong suốt, không có nửa phần gợn sóng. Bọn họ có thể bơi tới khởi điểm, nhìn vũ trụ sinh ra, cũng có thể bơi tới chung kết, nhìn vũ trụ hủy diệt.
Chỉ là những sinh linh ngẫu nhiên tạo thành thời gian sóng gợn sẽ ngăn cản bước chân của bọn họ, khiến cho bọn họ dừng chân quan sát.
Đó là những sinh linh cường đại trong dòng thời gian, ý đồ cải biến tương lai. Thời điểm này trong dòng thời gian sẽ bắt đầu phát sinh những cải biến rất nhỏ. Bất quá, cuối cùng những cải biến này cũng sẽ khôi phục lại bình tĩnh, các sinh vật Hỗn Độn sẽ lại tiếp tục rong chơi trong dòng thời gian.
Nhưng sinh vật Hỗn Độn lên bờ, vậy không phải là chuyện đùa rồi. Cuồn cuộn hồng trần sẽ ào ào xuất hiện. Các sinh vật Hỗn Độn sẽ có thanh âm, có ánh sáng, có màu sắc, đã có cảm tình yêu ghét, đã có yêu hận tình cừu…
Sinh vật Hỗn Độn này bị hút vào Đạo Giới, chặn lại lỗ thủng của Đạo Giới, chịu đủ vô vàn dằn vặt, tiến cũng không được lui cũng không xong. Đạo Giới trở nên vô cùng hiểm ác, đang trong quá trình sụp đổ. Hắn bị hút vào Đạo Giới, chặn lại lỗ thủng, thân thể phải thừa nhận toàn bộ trọng áp của Hỗn Độn, chỉ có thể hấp thu hào quang đại đạo của Đạo Giới đau khổ chống đỡ.
Một lần trấn áp này chính là kéo dài hai trăm vạn năm đằng đẳng. Dần dà lâu ngày, trong lòng hắn đã sinh ra oán khí, vì vậy đã trở thành Tứ Diện Thần.
Mãi cho tới khi Hậu Thổ nương nương tu thành Đạo Thần, phi thăng Đạo Giới, đại đạo của Đạo Giới rốt cuộc vững chắc, mới khiến cho hắn được giải thoát.
Mà tại thời khắc đám người Chung Nhạc giết ra Đạo Giới, hắn chỉ có thể bị giữ cố định ở nơi đó, lẳng lặng chờ đợi ngày nào đó chính mình được giải thoát. o0o
- Trải qua trận chiến lần này, Đế Nhạc đã giết không được chúng ta nữa rồi!
Trong Hỗn Độn Liên, Khởi Nguyên Đạo Thần thở dài một tiếng, mỉm cười nói:
- Chúng ta mở ra Đạo Giới, hấp thu hào quang đại đạo, tu vi đột nhiên tăng mạnh, mặc dù không thể một lần nữa trở thành Đạo Thần trong Đạo Giới, nhưng đã không phải là Đế Nhạc có khả năng địch nổi!
Tứ Diện Thần lắc đầu, nói:
- Tiến bộ của Đế Nhạc cũng phi thường lớn! Sau trận chiến này, hắn cách cảnh giới Đạo Thần đã không xa. Hắn mở Thái Cực, phân Tứ Tượng, lập Bát Quái, diễn biến sáu mươi bốn Quái, lại lập hai đạo Vũ và Trụ. Lĩnh vực đại đạo mà bảy mươi sáu tôn Tiên Thiên Thần Ma mới có thể sáng tạo ra, toàn bộ đều bị hắn thay thế, sáng tạo ra. Hào quang đại đạo mà hắn đạt được cực kỳ kinh người!
Sắc mặt Hắc Bạch Nhị Đế và Thiên cũng đều ngưng trọng, nhao nhao gật đầu.
Thiên mở ra thiên không của Đạo Giới, cũng nhận được hào quang đại đạo của mười chín Tiên Thiên Thiên Đạo. Những hào quang đại đạo này đối với hắn cực kỳ quan trọng. Bản thân hắn là Tế Tự Thần, cho nên bị hạn chế, khiến cho hắn không thể luyện thành mười chín loại Tiên Thiên Thiên Đạo này, nhưng thực lực của hắn cũng đạt được đề thăng thật lớn.
Hắc Bạch Nhị Đế bị Tứ Diện Thần tế khởi, mở ra Quang và Ám của Đạo Giới, cũng có tiến bộ cực lớn.
Mà Khởi Nguyên chính là đã khai mở khởi nguyên của Đạo Giới. Đây là một công trình khai mở cực kỳ vĩ đại, thành tựu vô cùng phi phàm, viễn siêu đám người còn lại.
Có thể sánh với khai mở khởi nguyên của Đạo Giới cũng chỉ có Chung Nhạc và Luân Hồi Thánh Vương.
Luân Hồi Thánh Vương nhất thống đại đạo của Đạo Giới, nhét đại đạo vào Luân Hồi, hình thành Đại Đạo Luân Hồi củng cố Đạo Giới, hắn tự nhiên là công cao hàng đầu, đạt được Đạo Giới ban thưởng hậu hĩnh.
Mà Chung Nhạc lập ra bảy mươi sáu loại đại đạo của Đạo Giới, công lao của hắn cũng cực kỳ to lớn. Bất luận một loại đại đạo nào, chỉ thành tựu một loại cũng không thể sánh ngang với Khởi Nguyên Đạo Thần và Luân Hồi Thánh Vương, nhưng thắng bởi số lượng đủ nhiều, chỗ tốt nhận được tự nhiên là vô cùng phi phàm.
Thiên thoáng do dự một chút, nói:
- Đế Nhạc khai mở không phải là bảy mươi sáu loại đại đạo, là bảy mươi bảy loại đại đạo!
- Bảy mươi bảy loại đại đạo?
Mọi người nhất thời kinh hãi.
Thiên khẽ gật đầu, nói:
- Là bảy mươi bảy loại đại đạo! Ta tại thời điểm mở ra thiên khung của Đạo Giới, đã cảm ứng được trong thiên khung đã xuất hiện thêm một loại đại đạo. Hẳn là Tiên Thiên Dịch Đạo của hắn!
- Bảy mươi bảy loại đại đạo! Cũng đã rất xuất sắc rồi!
Sắc mặt đám người ngưng trọng.
Luân Hồi Thánh Vương thoáng có chút chần chờ, nói:
- Có khả năng còn có loại đại đạo thứ bảy mươi tám nữa! Chỉ là ta cũng không dám khẳng định. Ta tại thời điểm tế khởi Đại đạo Luân Hồi, nhét đại đạo của Đạo Giới vào trong Luân Hồi, mơ hồ cảm giác được có chút đại đạo đã bị Đại đạo Luân Hồi quán thông, có người đang đoạt cơ duyên của ta…
Hắn cũng không dám quá khẳng định, ngữ khí suy tư nói:
- Lúc đó, mặc dù ta cảm giác được cỗ lực lượng ngoại lai này đang xâm nhập, nhưng tình huống khẩn cấp, ta chỉ đành toàn lực thôi động Đại đạo Luân Hồi, không có điều tra. Bây giờ suy nghĩ lại, rất có thể chính là Đế Nhạc đã âm thầm động tay chân…
Đám người hai mặt nhìn nhau.
Đương kim thế gian nếu như nói còn có kẻ có thể động tay chân trước mặt Luân Hồi Thánh Vương, lại có thể không bị Luân Hồi Thánh Vương phát giác, sợ rằng cũng chỉ có mỗi mình Chung Nhạc mà thôi.
Chỉ có Chung Nhạc trước đây đã từng cướp đoạt cơ duyên của Luân Hồi Thánh Vương, chém hắn thành hai mảnh, tu hú chiếm tổ chim sáo, thôn phệ luyện hóa Đại đạo Luân Hồi.
Mặc dù Luân Hồi Thánh Vương cũng truyền thụ Đại đạo Luân Hồi cho đám người Khởi Nguyên Đạo Thần, nhưng bản thân không có khả năng không lưu lại một tay. Hơn nữa, cho dù hắn dốc túi truyền thụ, đám người Khởi Nguyên đạt được chỉ sợ cũng chỉ là đại đạo Hậu Thiên Luân Hồi, không đạt được Tiên Thiên Luân Hồi.
Mà Chung Nhạc thì lại nhận được một bộ phận Đại đạo Tiên Thiên Luân Hồi. Một bộ phận này vừa vặn chính là bộ phận mà Luân Hồi Thánh Vương không cụ bị kia. Chung Nhạc đã cướp đi bộ phận này của hắn. Hắn hoặc là phải tự ngộ bổ toàn, hoặc là đoạt lại từ trong tay Chung Nhạc, không có con đường thứ ba.
Nếu Chung Nhạc quả thật đã động tay chân, vậy cơ duyên và hào quang đại đạo mà hắn đạt được khi mở ra Đạo Giới chỉ sợ còn vượt qua Khởi Nguyên Đạo Thần và Luân Hồi Thánh Vương không ít.
- Ta cảm thấy có ngoại lực xâm nhập, vì vậy cũng đã động tay chân với Đạo Giới!
Luân Hồi Thánh Vương cười ha hả, nói:
- Ta đã lưu lại Bẫy rập Đạo Thần!
Toàn thân Hắc Bạch Nhị Đế, Thiên, Tứ Diện Thần và Khởi Nguyên Đạo Thần nhất tề đại chấn, ánh mắt khó có thể tin nổi nhìn hắn.
Truyện khác cùng thể loại
1 chương
1000 chương
50 chương
37 chương
38 chương
518 chương