Hắc Đế lớn tiếng kêu lên. Thiên ra sức giãy dụa, từ dưới ngọn Đạo sơn kia bò ra, cao giọng nói: - Đừng đánh nữa! Đạo Giới sắp sửa bị các ngươi đánh sụp rồi! Các ngươi nhìn lên thiên không đi… Ầm ầm! Một đạo quang mang sáng ngời quét tới, suýt chút nữa chém trúng sau gáy Thiên. Bạch Đế tay cầm Đạo quang, đại khai đại hợp, đối chiến với một gã Chung Nhạc tương lai. Song phương đao kiếm va chạm, giống như thiểm điện xen kẽ giao thoa, giết tới mức thiên không và đại địa xuất hiện từng đạo từng đạo vết rách nhìn thấy mà giật mình. - Ngao hống! Cự thú Hỗn Độn do Tứ Diện Thần biến thành rống lớn về phía bản thể Chung Nhạc. Tiếng thét kinh thiên động địa, phát ra khí lãng dâng trào cuốn đi vô số hoa cỏ cây cối của Đạo Giới, biến thành hồng lưu cuồn cuộn. Chung Nhạc chu miệng thổi ra một hơi, cũng là cuồng phong gào thét. Hai đạo cuồng phong va chạm, lôi đình đan xen. Thiên vừa mới tránh thoát kiếm quang của Bạch Đế, lại bị hai đạo cuồng phong này cuốn lên. Không biết bao nhiêu lôi đình giao thoa đánh xuống, chém cho hắn trong mềm ngoài khét. - Các ngươi đừng đánh nữa! Thiên chật vật giãy dụa, há miệng phun ra một ngụm khói đen, kêu lớn: - Các ngươi mau nhìn thiên… - Nhìn ngươi làm gì? Chung Nhạc chấn động ống tay áo một cái, đại thủ ngập trời, Chư Thiên Vô Đạo ầm ầm đè xuống, đập về phía Thiên. Thiên không khỏi giận dữ, cười lạnh một tiếng, nói: - Đế Nhạc, ngươi thật cho rằng ta là trái hồng mềm, mặc cho ngươi nhào nặn hay sao? Xem ta dùng Thiên đạo phá ngươi! Hắn vươn tay chụp lên thiên không, một quyển Thiên Đạo Đồ của Đạo Giới bị hắn gỡ xuống. Thiên Đạo Đồ vừa mở ra, một ngọn Thiên lâu xuất hiện, nâng Chư Thiên Vô Đạo lên, khiến cho Chư Thiên Vô Đạo không thể rơi xuống. Thiên không khỏi giật mình: - Thiên đạo của Đạo Giới lại lợi hại như vậy? - Dùng Thiên đạo làm bảo vật, phá Chư Thiên Vô Đạo sao? Chung Nhạc bị chấn cho bay ngược về phía sau, đột nhiên bảy gã Chung Nhạc còn lại cũng lập tức đứng dậy bay tới, ở giữa không trung xếp hàng tổ hợp, biến thành trận hình Đạo Giải, cười ha hả: - Chư quân, thống thống khoái khoái quyết chiến một trận a, để cho Trẫm giết chết hết thảy các ngươi tại đây, huyết tế một trận cho Đạo Giới! - Đạo Giải! Uy năng khủng bố khôn cùng bạo phát, hạo hạo đãng đãng, thổi quét hết thảy, đập nát hết thảy, lao thẳng về phía đám người Khởi Nguyên Đạo Thần. - Đế Nhạc muốn liều mạng rồi! Mau ngăn cản hắn! Tứ Diện Thần lớn tiếng kêu lên, pháp lực ngập trời tuôn ra, tế khởi Hắc Bạch Nhị Đế. Cùng lúc đó, Khởi Nguyên Đạo Thần tế khởi Hỗn Độn Liên. Sau đầu và trước người Luân Hồi Thánh Vương sinh ra từng vầng từng vầng Luân Hồi Luân, chuẩn bị ngăn cản Đạo Giải trùng kích. Bọn họ liên tục đại chiến, căn bản không kịp luyện hóa cơ duyên Đạo Thần, vẫn chưa thể thành tựu Đạo Thần. Nghĩ muốn đối kháng Đạo Giải, nhất định phải liên thủ với nhau mới có thể làm được. Thiên khẽ cắn răng một cái, nhìn xuống quyển Thiên Đạo Đồ trong tay chính mình kia, trong lòng biết rõ dựa vào quyển Thiên Đạo Đồ của Đạo Giới này tuyệt đối ngăn cản không được một kích Đạo Giải của Chung Nhạc. Hắn ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy trên thiên không xuất hiện từng đạo từng đạo khe nứt to lớn, nhìn thấy mà giật mình. Đó là những vết nứt của Thiên đạo, đã có từng đạo từng đạo khí Hỗn Độn từ trong những khe nứt kia rũ xuống. - Chết đạo hữu không chết bần đạo a! Sắc mặt Thiên âm tình bất định, đột nhiên vươn tay gỡ xuống mười tám quyển Thiên Đạo Đồ còn lại. Chỉ thấy đám Thiên Đạo Đồ này cũng đều đã bị đám người đánh cho rách nát tả tơi. - Ít nhất cũng có thể ngăn cản một kích Đạo Giải… Hắn vừa mới suy nghĩ tới đây, đột nhiên thiên không Đạo Giới ầm ầm vỡ nát, lộ ra một cái động lớn, khí Hỗn Độn cuồn cuộn giống như cự trụ ào ào tuôn xuống. Tiếp theo, thiên không bốn phía cái động lớn bắt đầu sụp đổ, Hỗn Độn Khí Trụ càng lúc càng lớn hơn. Ầm ầm! Uy năng của Đạo Giải quét ngang bốn phương tám hướng. Cùng lúc đó, thiên không Đạo Giới vỡ tan, toàn bộ cơ duyên Đạo Thần và hào quang đại đạo đều tan thành tro bụi. - Xong đời rồi! Thiên cảm ứng được uy lực của mười chín quyển Thiên Đạo Đồ trong tay chính mình đang nhanh chóng giảm xuống, các loại đại đạo của Đạo Giới đều đang nhanh chóng trôi qua, uy lực không còn. Cái này nói rõ Đạo Giới sắp sửa vỡ nát rồi. - Nơi này sắp sửa sụp đổ rồi! Đi mau! Thiên gào thét bay ra khỏi Đạo Giới, sau lưng lại truyền tới một tiếng nổ vang kinh thiên động địa. Uy năng của Đạo Giải một lần nữa bạo phát, khí lãng dâng trào hất hắn văng lên thật cao. - Đám khốn kiếp này không muốn sống nữa sao? Thiên gian nan ổn định lại thân hình, kinh hãi nhìn Đạo Giới Chi Môn chậm rãi xuất hiện. Chỉ thấy Đạo Giới phía sau cánh cửa xuất hiện từng đạo từng đạo vết rách, hiển nhiên là có dấu hiệu sụp đổ tan rã. Ầm ầm! Đúng lúc này, mấy đạo thân ảnh chợt giết ra Đạo Giới Chi Môn. Khởi Nguyên Đạo Thần đột nhiên tế khởi Hỗn Độn Liên, mạnh mẽ quất một cái, cuốn lấy đám người. Đóa hoa sen nhanh chóng xoay chuyển, bỗng nhiên biến mất. - Đạo Giới sụp đổ, lực trùng kích chỉ sợ sẽ có thể hủy diệt vũ trụ càn khôn. Chúng ta dùng Hỗn Độn Liên bảo vệ bản thân, tiến vào Hỗn Độn, nói không chừng có thể tránh được kiếp nạn này! Khởi Nguyên Đạo Thần quát lớn. Trong đóa hoa sen, Tứ Diện Thần thoáng do dự một chút, nói: - Đạo hữu, Đạo Giới cũng sẽ không đổ sụp, tựa hồ là ta từ trong Hỗn Độn rớt xuống, chặn lại động khẩu… Khởi Nguyên Đạo Thần nhất thời ngẩn ngơ. Mà vào lúc này, trong Đạo Giới đang sụp đổ, cái động khẩu to lớn kia vẫn đang không ngừng xé rách, khuếch tán ra, càng lúc càng lớn. Đột nhiên, có một đầu sinh vật Hỗn Độn bị động khẩu hút lấy, chặn lại động khẩu. Sinh vật Hỗn Độn kia giãy dụa suốt nửa ngày, cuối cùng cũng không thể giãy dụa thoát ra, chỉ đành ngoan ngoãn nằm im ở nơi đó. Sinh vật Hỗn Độn đầu tiên đã lên bờ.