Nhà có bốn công chúa
Chương 20 : Lễ đính hôn
Về phần lễ kết hôn của Vương Thiên Quân với Tần Tuyết Y, Liễu Hạ Vi thì mấy nhà họ Vương, Tần, Liễu đã quyết định sẽ tổ chức riêng.
Còn về phần lễ đính hôn thì sau khi bàn bạc, mấy gia đình quyết định sẽ tổ chức đơn giản một chút, hơn nữa là tổ chức chung luôn tại biệt thự của Vương Thiên Quân.
Biệt thự của Vương Thiên Quân, lễ đính hôn đang diễn ra.
Biệt thự của Vương Thiên quân có sân vườn tương đối rộng rãi, hôm nay cũng chỉ mời họ hàng thân thiết cũng mấy gia đình góp mặt nên cũng không quá chật chội.
Đây cũng là dịp để Vương Thiên Quân gặp gỡ những họ hàng chưa bao giờ gặp qua của mình.
Thấy Vương Thiên Quân, họ hàng nhanh chóng tiến lên chào hỏi, rất thân thiện.
Qua việc chào hỏi, Vương Thiên Quân nhận thấy hắn và họ hàng có quan hệ rất tốt, nhưng thân thiết nhất vẫn là gia đình của chú hắn- Vương Nhất Văn.
Con trai của Vương Nhất Văn là Vương Nhất Đại cùng tuổi với hắn, nghe nói là bạn thân của hắn từ nhỏ đến lớn, đã học chung nhiều năm, mãi đến khi hắn lên Tần Thành học cấp ba mới thôi.
Có lẽ tên Vương Nhất Đại này năm nào cũng tới thăm hắn, hoặc có lẽ là tự tên Vương Thiên Quân kia cũng về quê thăm tên này, hắn bô lô ba la đầy kỷ niệm giữa cả hai, nào là"Mới năm nào em với anh còn cùng nhau mò cua bắt ốc, lúc đó anh còn mặt quần thủng đít, vậy mà giờ đã sắp lấy vợ rồi, ôi, thời gian trôi nhanh như gà chạy trên đồi."Gà chạy trên đồi nhanh lắm sao?"Anh có còn nhớ chuyện chúng ta cùng nhau đi hái trộm hoa quả của nhà lão Lý bị rượt chạy trối chết không?"Không phải Vương gia là gia tộc nhị đẳng sao? Sao lại để con cháu thiếu ăn đến mức phải đi ăn trộm vậy?"Hồi đó sàm sỡ con gái lão Hứa, lão ta đến tận nhà chúng ta bắt anh chịu trách nhiệm."Con gái lão Hứa là ai chứ? Xinh đẹp lắm sao? Tôi có Tuyết Y rồi còn sàm sỡ cô ta làm gì?"Hồi lớp sáu anh đụng phải mấy tên du côn ở trường, bị chúng đánh đến mức cha mẹ không nhận ra, nếu không nhờ có chị dâu Tuyết Y, e rằng hôm đó thật bị chúng đánh chết rồi."Trời đất, thật có một tên con trai yếu đuối đến mức cần một cô gái bảo vệ ư? Còn đâu là mặt mũi nữa?
Vương Thiên Quân tức giận hỏi: "Không phải nói cậu là bạn tôi sao, lúc tôi bị đánh cậu ở đâu?"Vương Nhất Đại ngạc nhiên: "Không phải em cũng là cùng một chỗ bị chúng đánh như anh sao?"Hóa ra là vậy, cũng quá mất mặt rồi.Ôn chuyện một lúc với Vương Nhất Đại thì mấy bên nhà gái cũng xuất hiện.
Nếu như người nhà của Vương Thiên Quân ăn mặc theo lối cổ trang thì hai bên gia đình của Tần Tuyết Y và Liễu Hạ Vi đều ăn mặc theo phong cách hiện đại.
Thế nhưng bên Liễu gia là mặc toàn những lễ phục được thiết kế cầu kỳ, đắt giá còn bên Tần gia chỉ mặc những bộ trang phục đại trà, so với mức tiêu chuẩn của những gia đình bình thường thì có cao hơn nhưng nếu đặt cạnh những bộ lễ phục được thiết kế riêng như của nhà họ Liễu thì đúng là một trời một vực.
Mấy bên gia đình tiến lên chào hỏi nhau, sau đó mới trở về những vị trí được sắp xếp sẵn.
Lễ đính hôn bắt đầu, trên sân khấu được dựng sẵn, Vương Thiên Quân quỳ một chân xuống, lấy chiếc nhẫn đã chuẩn bị trước ra, chân thành nói với Liễu Hạ Vi: "Làm vợ anh nhé."Liễu Hạ Vi thẹn thùng nhẹ gật đầu: "Em đồng ý."Nhận được sự đồng ý, Vương Thiên Quân liền lấy chiếc nhẫn kim cương ra, đeo lên tay Liễu Hạ Vi, hai người trao cho nhau nụ hôn nồng thắm giữa tràng vỗ tay nhiệt liệt của hai họ Vương, Liễu.
Sau đó Vương Thiên Quân cũng đưa Tần Tuyết Y lên sân khấu, đưa ngón tay đeo nhẫn của cô lên, lên tiếng: "Nếu mọi người thắc mắc tại sao hôm nay con chỉ cầu hôn Vi nhi mà không cầu hôn Y nhi thì là vì trước đây con đã từng cầu hôn cô ấy rồi."Dừng một chút, hắn nói tiếp :"Con cũng muốn cho cô ấy một lời cầu hôn trước sự chứng kiến của tất cả những người yêu thương cô ấy, thế nhưng con nghĩ rằng, lời cầu hôn là một sự thiêng thiêng, không nên lặp lại nhiều lần, con chỉ mong mọi người hiểu được rằng tình yêu con dành cho Y nhi là thật lòng."Nói rồi hắn quay nhìn Tuyết Y, ánh mắt chứa chan tình cảm, nói: "Anh yêu em."Rồi cũng hôn cô say đắm, lần này thì tất cả quan khách đều vỗ tay chúc mừng.
Lễ đính hôn kết thúc, cũng không có gì quá phức tạp, thế nhưng là vẫn có chút mệt, mấy người Vương Thiên Quân là phờ phạc trở vào phòng khách biệt thự. Bên ngoài thì quan khách vẫn đang dùng bữa.
Cẩm Vân đã chờ ở trong, thấy mấy người Vương Thiên Quân liền chạy ra đỡ họ vào ghế, lên tiếng: "Ông xã, chúc mừng anh lấy được hai cô vợ đẹp.""Chúc mừng hai chị đã chính thức trở thành vợ ông xã."Tuyết Y nhìn thấy vẻ mặt lém lỉnh của Cẩm Vân, đưa tay đỡ trán: "Có gì đáng chúc mừng đâu, chỉ là một vài thủ tục cần hoàn thành thôi, cuộc sống của chúng ta vẫn là không có thay đổi nha."Liễu Hạ Vi ở đây đã lâu, cũng đã rất thân thiết với Tuyết Y, Cẩm Vân, lên tiếng trêu đùa: "Tuy mới là lễ đính hôn nhưng cũng coi như là chính thức được công nhân, còn Vân nhi của chúng ta, bao giờ em mới chịu chính thức về làm em chị đây?"Cẩm Vân hiểu từ "em chị" này nghĩa là trở thành vợ ba của Vương Thiên Quân, nhẹ đỏ mặt, giọng hơi mang giận dỗi: "Hứ, cái này chị phải hỏi ông xã mới đúng, em đâu có tư cách quyết định."Vương Thiên Quân nằm không cũng trúng đạn, hơi ngại ngùng, rất muốn lên tiếng nói rằng chính mình cũng không quyết được việc này, hay nói đúng hơn là bây giờ chưa thể tự quyết định được, muốn lấy Cẩm Vân chỉ có cách tăng lên thực lực thôi.
Vương Thiên Quân cũng từng hỏi Vương lão rất nhiều lần về lý do, nhưng Vương lão chỉ nói rằng hắn cứ biết như thế là được, Vương Thiên Quân cũng hết cách.
Nếu giờ mà thêm mười tuổi, hắn chắc chắn sẽ mặc kệ ông già mà cưới Cẩm Vân cho bằng được, thế nhưng Cẩm Vân vẫn còn trẻ, việc cưới xin cũng là không gấp, cái chính là hắn đã luôn coi Cẩm Vân là vợ mình từ lâu rồi.Ít hay nhiều một tờ giấy hôn thú vào lúc này cũng không quá quan trọng.
Khách khứa thưa dần, chỉ còn vài người là cha mẹ của mấy người Vương Thiên Quân ở lại, cũng đã vào trong phòng khách biệt thự. Họ bắt đầu hỏi mấy người Tuyết Y, Hạ Vi về cuộc sống ở đây. Thấy mấy người con gái sống chung rất hòa hợp, cha mẹ các bên cũng có thêm sự yên lòng.
Sau cùng thì phòng khách chỉ còn lại mấy người Vương Thiên Quân và cha mẹ hắn. Vương lão lúc này mới hỏi: "Lúc trước ta đã cho đưa bí kíp võ công sang đây, các con đã luyện chưa, không có vấn đề gì chứ?"Nghe thấy chủ đề yêu thích, Liễu Hạ Vi lập tức lên tiếng :"Thưa bác trai, à không, thưa cha, hiện tại con đã tiến vào cảnh giới nhị tinh trung cấp rồi, hơn nữa cũng đã luyện xong tầng một của Thiên Băng Chưởng rồi ạ."Vương lão bất ngờ mà vui mừng hỏi lại: "Thật không?"Cái đứa con dâu này thật ra ông cũng rất thích, xinh đẹp lại giỏi giang, không ngờ còn là một thiên tài luyện võ nữa. Phải biết rằng trong thời gian ngắn như vậy đạt được cảnh giới như vậy không có nhiều người, hơn nữa giờ họ đều là những võ giả đức cao vọng trọng.
Liễu Hạ Vi vui vẻ cười, trả lời: "Thật ạ."Rồi để chứng minh lời mình nói, cô liền vận nội công lên tối đa, đúng là nhị tinh trung cấp, trên tay còn ngưng tụ ra một khối băng nhỏ. Dùng nội lực bản thân ngưng tụ được băng thì đúng là Thiên Băng Chưởng không sai.
Vương lão vui mừng cười khà khà, rồi lại quay sang Vương Thiên Quân hỏi: "Còn con?"Vương Thiên Quân hơi ái ngại, trả lời: "Hiện tại con cũng mới đạt được cảnh giới nhị tinh trung cấp, hơn nữa vẫn chưa luyện được Thiên Sơn Thần Chưởng."Vương lão cũng không tỏ ra thất vọng, dù không bằng con dâu Hạ Vi, nhưng cũng tính là giỏi, tương lai vẫn có thể đạt được thành tựu lớn.
Thấy Tuyết Y và Cẩm Vân không lên tiếng, Vương lão ôn tồn hỏi: "Hai con sao vậy?"Tuyết Y và Cẩm Vân nhìn nhau, rồi lại hướng về Vương lão, hơi cúi đầu nói: "Chúng con vẫn chưa luyện được nội công ạ"Giọng nói hai cô lí nhí, Vương lão nghe thấy cũng không lấy làm thất vọng, cười nói: "Không luyện được cũng không sao, các con chỉ việc sinh cho ta mấy đứa cháu trai, cháu gái bụ bẫm là được rồi, còn việc bảo vệ sẽ do Thiên Quân lo."Vương phu nhân ngồi cạnh Vương lão cũng phụ họa: "Mấy đứa các con cứ sinh con đi, nếu có gì khó khăn ta sẽ chỉ dẫn cho, Quân nhi cũng là do một tay ta nuôi lớn tới từng nói đó"Nghe thấy hai vợ chồng Vương lão nhắc đến chuyện con cái, mặt hai cô đỏ bừng, trộm liếc về phía Vương Thiên Quân, Vương Thiên Quân nhận được ánh mắt cũng là có chút ngượng ngùng, gãi đầu gãi tai.
Truyện khác cùng thể loại
53 chương
29 chương