Nguyệt Lượng Đích Thủ Hộ
Chương 56 : Chiếc tủ biến mất (1)
Căn cứ cách nói của Hắc Ma Vương , bọn chúng tính toán khi năm học sắp kết thúc sẽ để Draco . Malfoy ám sát Dumbledore , mà còn nghĩ biện pháp để một ít Tử Thần Thực Tử tiến vào trường học, tiến hành một ít ‘hoạt động’.
Về phần “Hoạt động”, Bella cái gì đều không có nói, chính là để Malfoy cứ làm theo lời là ổn .
Kỳ thật, đối với Malfoy mà nói, có biết kế hoạch của bọn họ hay không cũng không trọng yếu , bởi vì tại cậu xem ra , chân chính trọng điểm là, bọn họ , những Tử Thần Thực Tử có chút điên cuồng kia muốn tới Hogwarts !
====================================
“Chúng ta thành công , giáo sư !”
Harry mất rất lớn khí lực thấp giọng nói. Hắn đột nhiên phát hiện ***g ngực của hắn thật nóng rát.
“Chúng ta thành công ! Chúng ta lấy được trường sinh linh giá!”
Dumbledore ngã trái ngã phải mà đánh vào trên người hắn. Harry mới đầu còn tưởng rằng do kĩ thuật Độn thổ của bản thân còn chưa đủ thuần thục , làm cho ông ta mất cân bằng , nhưng khi nhìn mặt hiệu trưởng , dưới ánh đèn chiếu rọi xa xa , hắn thấy khuôn mặt đó cực kì tái nhợt , không có sinh khí .
“Giáo sư , thầy không sao chứ?”
“Không có tốt như trước ”
Dumbledore suy yếu mà nói, khóe miệng của hắn đang run rẩy:
”Cái loại nước thuốc này … Cũng không phải thức uống có lợi gì …”
Làm Harry rất hoảng sợ chính là, Dumbledore lập tức than thở té trên mặt đất.
“Hiệu trưởng , không có việc gì , hiệu trưởng , thầy rất nhanh sẽ khỏe , đừng lo lắng…”
Hắn lo lắng mà nhìn khắp nơi , muốn tìm người đến hỗ trợ, chính là nhìn không thấy một bóng người, hắn chỉ biết là phải nghĩ biện pháp nhanh chóng đem Dumbledore đưa đến bệnh xá trong trường .
“Chúng ta cần đưa thầy đếnh bệnh xá gấp , giáo sư… Bà Pomfrey…”
“Không… “
Dumbledore nói :
”Thầy yêu cầu … Là giáo sư Snape… Bất quá thầy cho rằng… Thầy không đi xa được , Harry…”
“Tốt , giáo sư , hãy nghe em nói , em đi kêu cửa một ngôi nhà , tìm một chỗ cho thầy ngồi nghỉ , sau đó em có thể chạy đi tìm bà Pomfrey…”
“Severus…”
Dumbledore rành mạch mà nói :
“Thầy yêu cầu Severus…”
“Được rồi, Snape ….Nhưng em giờ cần phải rời khỏi thầy trong chốc lát , được không …”
Nhưng mà, Harry còn không có nhích người, chợt nghe thấy tiếng bước chân chạy đến . Tim của hắn giật thót :
Có người nhìn thấy, không ai biết bọn họ yêu cầu trợ giúp….
Hắn quay đầu lại liền thấy Rosmerta phu nhân từ ngã tư đường tối đen hướng bọn họ chạy tới, chân mang dép lê lông mềm , trên người là một bộ áo chùng thêu hình hỏa diễm rực cháy …
“Vừa rồi khi tôi vén rèm phòng ngủ thì thấy hai người Độn thổ tới ! Cám ơn trời đất, cám ơn trời đất, tôi thật không biết nên …. A ! Albus , thầy bị sao vậy ?”
Bà ta dừng bước , trừng mắt , cúi đầu nhìn Dumbledore.
“Thầy ấy bị thương.”
Harry nói :
” Rosmerta phu nhân, có thể để thầy ấy đến chỗ quán Ba cây chổi nghỉ một lát được không ? Con cần đi trường học tìm người hỗ trợ.”
“Cậu không thể quay về một mình ! Cậu không có phát hiện …. Cậu không có thấy nó sao?”
“Phiền toái bà giúp con dìu thầy ấy một chút …”
Harry không có nghe bà nói chuyện, chỉ nói :
“Con nghĩ chúng ta có thể đưa thầy ấy vào…”
“Xảy ra chuyện gì?”
Dumbledore hỏi:
” Rosmerta, xảy ra chuyện gì?”
“Hắc….Dấu hiệu hắc ám, Albus.”
Bà dùng ngón tay chỉ về phía Hogwarts. Harry nghe thấy thế , nội tâm nhất thời tràn ngập sợ hãi… Hắn đảo mắt nhìn lại.
Nó quả nhiên ở đàng kia, giắt ở trên không trung trường học , cái đầu lâu xanh lục chói mắt , tại miệng phun ra lưỡi rắn ….. Các Tử Thần Thực Tử vô luận xâm nhập bất cứ nơi đâu , vô luận giết người tại nơi nào đều phải lưu lại dấu hiệu như vậy….
………………………………………………………
A….
Harry từ trong ác mộng tỉnh lại, nhìn thoáng qua Ron còn đang trong giấc mộng, hắn lén lút đứng dậy, mang theo Áo khoác tàng hình , bước ra khỏi phòng ngủ .
Nói thực ra, sau chuyện ngày ấy , Harry đối với mình, đối với Voldemort, càng ngày càng cảm thấy vô lực .
Hắn thậm chí không rõ, vì cái gì Dumbledore đối với mình có cái loại tín nhiệm mạc danh kì diệu này , cảm thấy mình nhất định có thể cứu vớt ma pháp giới, trở thành Cứu Thế Chủ.
Trước kia, loại tín nhiệm đó làm cho con người vẫn luôn chịu ngược đãi như hắn đạt được hy vọng cùng quang mang, vẫn luôn bám riết không tha giữ lấy . Cho dù người chung quanh lần nữa khuyên bảo chính mình, chuyện mình phải gánh vác là vô cùng nguy hiểm , nhưng vì cái loại quang mang đó , mình giống như người sắp chết đuối vớ lấy cọng cỏ cứu mạng , nhất quyết không buông tha …. Nhưng cũng loại tín nhiệm ấy , hiện tại mang đến cho mình chỉ có áp lực vô tận.
Tại trong lần hành động kia , Dumbledore vẫn luôn không ngừng cường điệu , làm cho mình đi tìm giáo sư Snape đến hỗ trợ . Kỳ thật, chính mình vẫn luôn không tín nhiệm giáo sư . Tuy rằng thầy ấy cũng không có gây thương tổn thực tế nào cho mình , thậm chí nhiều lần cứu mình.
Nhưng mà , chính mình là không thích thầy ấy , không tín nhiệm thầy ấy , hoặc là nói , bản thân mình không dám tín nhiệm người đó !
Xem ra bản thân mình đối với giáo sư luôn nghiêm khắc ấy thật là e ngại tới cực điểm.
Kỳ thật, sự sợ hãi từ trước đến nay của mình với thầy ấy , chủ yếu bởi vì thầy ấy luôn luôn trạc phá ảo tưởng bản thân là ‘Cứu thế chủ’ của mình đi ? Xem ra chính mình, thật sự nên hảo hảo thanh tỉnh một chút .
Nhẹ nhàng , Harry đi đến phòng hiệu trưởng . Mấy tháng qua đi , học kì này cũng sắp sửa kết thúc.
……………………………………………………
Dumbledore dựa lưng vào tường đứng ở nơi đó, sắc mặt trắng bệch, nhưng vẫn cứ không có biểu hiện ra chút nào kinh hoảng hoặc sầu lo. Hắn chính là nhìn người đã tước vũ khí của hắn , nói rằng
“Chào buổi tối , Draco.”
Malfoy hướng phía trước tới gần vài bước, nhanh chóng đánh giá một chút bốn phía, muốn nhìn một chút trừ cậu cùng Dumbledore ở ngoài còn có thể có người khác hay không .
“Còn có ai ở chỗ này?”
“Thầy cũng đang muốn hỏi trò việc này đây . Trò hành động một mình sao ?”
“Không phải.. “
Cậu nói :
“Có người giúp tôi, tối hôm nay Tử Thần Thực Tử xông vào trường học của ông.”
”Tốt lắm, tốt lắm… “
Dumbledore nói, thật giống như Malfoy cho hắn nhìn một phần kế hoạch hùng tâm bừng bừng….
“Quả thật không tồi. Là trò nghĩ biện pháp đem bọn họ đưa vào, phải không?”
“Đúng vậy.. “
Malfoy nói, cậu hô hấp có chút dồn dập:
”Ngay tại ông không coi vào đâu, ông vẫn luôn không có phát hiện!”
“Cỡ nào tài tình.. “
Dumbledore nói :
”Bất quá… Mạo muội hỏi một câu… Bọn họ giờ phút này ở đâu ? Trò thật giống như tứ cố vô thân a.”
“Bọn họ đụng phải vài tên bảo vệ ông bố trí , đang đánh nhau bên dưới . Sẽ không trì hoãn lâu lắm … Tôi lên trước . Tôi….Tôi đã muốn hoàn thành phần công việc đầu tiên…”
“Tốt , vậy trò hãy ra tay đi , đứa nhỏ thân mến của ta.”
Dumbledore ôn hòa mà nói.
“Draco a Draco, trò không phải là một kẻ giết người .”
“Làm sao ông biết?”
Malfoy lập tức hỏi.
“Ông không biết năng lực của tôi… “
Malfoy nói, ngữ khí tựa hồ trở nên hung ác .
“Ông không biết tôi đã làm những thứ gì.”
“Chậc, ta đương nhiên biết.”
Dumbledore hòa ái mà nói :
“ Trò thiếu chút nữa giết chết Katie .Bell cùng Ronald . Weasley . Toàn bộ năm này trò đều nghĩ biện pháp giết ta , hơn nữa càng ngày càng khẩn cấp. Tha thứ ta nói như vậy, Draco, nhưng hành động của trò thật sứt sẹo…. Nói thật ra , thật sự là rất sứt sẹo , ta quả thực hoài nghi trò có thật sự dụng tâm mà làm hay không…”
“Tôi đương nhiên dụng tâm !”
Malfoy kích động mà nói :
“Một năm nay tôi luôn vội vàng vì chuyện này , đêm nay….”
Phía dưới tòa thành truyền tới một tiếng hét , Malfoy cứng lại rồi, quay đầu hướng phía sau nhìn lại.
“Có người đang tại ra sức chống cự đâu.”
Dumbledore thái độ hiền hoà mà nói :
“ Trò mới vừa nói …. Đúng rồi , trò nói trò rốt cuộc thành công để đưa Tử Thần Thực Tử vào trường của ta , ta thừa nhận, ta nguyên lai cho rằng đây là không có khả năng … Trò rốt cuộc làm như thế nào?”
Chính là Malfoy không trả lời, cậu vẫn cứ như muốn nghe động tĩnh phía dưới , tựa hồ giống như cũng bị khóa cứng như Harry , không thể động đậy.
“Có lẽ trò phải tiếp tục công việc một mình thôi vậy .”
Dumbledore xuất chủ ý cho đối phương :
“Lỡ những kẻ yểm trợ cho trò bị lính gác của ta đánh bại rồi thì sao ? Trò chỉ sợ cũng phát hiện , đêm nay , nơi này còn có thành viên của Hội Phượng Hoàng . Trò dù sao cũng không cần trợ giúp… Ta giờ phút này không có đũa phép… Không có cách nào bảo vệ mình.”
Malfoy chính là ngơ ngác mà theo dõi ông ta , bất quá, trong tim của cậu suy nghĩ gì , vậy thì không ai biết được rồi .
“Ta hiểu được… “
Dumbledore nhìn đến Malfoy vừa không hành động cũng không nói lời nào, liền ôn hòa mà nói với cậu :
”Trò thực sợ hãi, muốn chờ bọn hắn đi lên mới dám động thủ.”
“Tôi mới không sợ đâu!”
Draco . Malfoy hung ác mà quát, nhưng cậu vẫn cứ không hề động tay thương tổn Dumbledore:
”Cảm thấy sợ hãi phải là ông !”
Ông sẽ bị cha đỡ đầu hung hăng giáo huấn một trận … Trong lòng Malfoy âm thầm oán .
“Chính là vì cái gì đâu? Ta cho rằng trò sẽ không giết ta . Draco , giết người cũng không đơn giản như người ta tưởng …. Được rồi , thừa dịp chúng ta đợi chờ những bạn bè của trò tới , trò nói cho ta nghe … Trò làm sao đưa họ vào được ? Trò tựa hồ mất rất nhiều thời gian mới nghĩ ra được biện pháp này.”
Malfoy tựa hồ đang khắc chế bản thân , không để cho mình quát to hoặc nôn mửa ra. Cậu nuốt nuốt nước miếng, thật sâu hút vài hơi khí, ánh mắt hung hăng mà trừng Dumbledore, đũa phép nhắm thẳng vào ngực đối phương . Sau đó , cậu giống như không được tự chủ nói :
“Tôi không thể không sửa cái Tủ biến mất bị hư nhiều năm rồi không ai dùng . Chính là cái tủ Mongtague bị giam vào hồi năm ngoái.”
“A —— “
Dumbledore thở dài như là một tiếng rên rỉ. Hắn nhắm mắt lại một lát .
“Một chủ ý thật thông minh …. Ta nhớ rõ ngăn tủ có hai cái đâu, có phải hay không?”
“Một cái khác tại trong tiệm Borgin & Burkes..”
Malfoy nói :
”Bọn họ tạo một thông đạo giữa hai cái tủ . Mongtague nói cho tôi biết , khi hắn bị giam trong cái tủ , toàn thân không thể động đậy, nhưng có đôi khi có thể nghe thấy động tĩnh trong trường , có đôi khi lại nghe thấy mấy chuyện xảy ra trong cửa hàng , thật giống như cái tủ là nơi đi lại giữa hai nơi , nhưng ai cũng không nghe được thanh âm của hắn …..Cuối cùng , hắn Độn thổ được ra ngoài , cứ việc hắn chưa bao giờ thi đậu môn đó . Hắn suýt chết khi làm thế . Ai cũng nghĩ đây là một câu chuyện thú vị , chỉ có tôi nhận ra được hàm nghĩa giấu trong đó … Ngay cả lão Borgin cũng không biết , chỉ có tôi ý thức được… Chỉ cần tôi sữa tốt hai cái tủ , có thể thông qua chúng tiến vào Hogwarts.”
“Tốt lắm… “
Dumbledore thì thào mà nói :
”Như vậy Tử Thần Thực Tử có thể từ trong cửa hành Borgin & Burkes tiến vào trường giúp trò …. Một kế hoạch thật tài tình …. Hơn nữa , như chính trò nói , ngay tại ta không coi vào đâu…”
“Đúng vậy… “
Malfoy nói :
”Đúng vậy, chính là như vậy!”
“Nhưng là có chút thời điểm … “
Dumbledore tiếp tục nói rằng :
“Trò không thể chắc chắn có thể sửa tốt được hai cái tủ đúng không ? Cho nên trò liền áp dụng một số biện pháp , tỷ như gửi cho ta một sơi xâu chuỗi bị ếm Ma pháp , kỳ thật nó khẳng định sẽ rơi xuống ở trong tay người khác… Còn có hạ độc trong rượu mật ong , kỳ thật khả năng ta uống cái rượu kia là cực kì bé nhỏ …”
“Đúng vậy, nhưng ông vẫn cứ không biết việc này là ai bày ra , đúng không?”
Malfoy cười khẩy nói, lúc này thân thể Dumbledore đang dán vách tường trượt xuống một chút , hiển nhiên hắn đi đứng đã muốn không có khí lực.
“Trên thực tế ta đã sớm biết.”
Dumbledore nói :
“Ta tin tưởng là trò làm.”
“Vậy ông vì cái gì không ngăn cản tôi đâu?”
Malfoy hỏi.
“Ta thử qua, Draco. Giáo sư Snape nghe theo ta phân phó luôn luôn giám thị trò …. “
“Thầy ấy mới không có nghe theo lời ông , hắn đã hứa với mẹ tôi…”
“Hắn đương nhiên sẽ nói với trò như vậy , Draco, chính là… “
“Hắn là gián điệp hai mang , lão già ngu xuẩn , hắn căn bản là không có thay ông bán mạng, ông chẳng hay biết gì đâu!”
“ Trò và ta có lẽ phải bất đồng ở điểm ấy đi , Draco . Ta trùng hợp thực tín nhiệm giáo sư Snape…”
“Hừ, ông đang mất đi sự không chế đối với hắn !”
Malfoy cười khẩy nói :
“Hắn vẫn luôn đề xuất muốn giúp đỡ tôi …. Muốn đem công lao chiếm cho mình thì có , muốn nhúng tay một chút … “ Trò đang làm cái gì đó ? cái vòng kia là trò làm ? Rất ngu xuẩn , sẽ bại lộ tất cả mọi chuyện….” Nhưng tôi không hề nói cho hắn biết tôi đang làm gì trong Phòng theo yêu cầu . Chờ sáng mai hắn tỉnh lại , sự tình đã muốn đại công cáo thành, hắn không bao giờ là sủng nhi của Hắc ma vương nữa , hắn so với tôi chẳng là cái quái gì , chẳng là cái quái gì ! .”
“Cỡ nào làm người ta khuây khoả.”
Dumbledore ôn hòa mà nói:
”Chúng ta đều hy vọng chính mình vất vả cần cù cố gắng được đến người khác thưởng thức, đây là không cần phải nói … Nhưng trò khẳng định có một đồng lõa… Tại Hogsmeade có một người, có thể đưa thứ kia cho Katie ….A…”
Dumbledore lại nhắm mắt lại, khẽ gật đầu, tựa hồ sắp ngủ.
“… Không cần phải nói… Là Rosmerta.Bà ta bị trúng lời Đoạt hồn chú bao lâu rồi?”
”Ông rốt cục suy nghĩ cẩn thận , phải không?”
Malfoy cười nhạo mà nói.
Truyện khác cùng thể loại
78 chương
12 chương
70 chương
257 chương
95 chương
6 chương