Nguyên tôn
Chương 93 : ngân ảnh
Dịch giả: Oa La La
Biên: Xiaooo
Hai người Chu Nguyên và Tô Ấu Vi nhìn bộ chiến giáp trước mặt họ với vẻ khiếp sợ. Trong mắt Yêu Yêu cũng lộ ra vẻ ngạc nhiên, cô nhìn chăm chú vào bộ giáp một lát rồi mới nói:
-Thứ này không phải chiến giáp mà hai ngươi nghĩ đâu, thật ra nó là một chiến khôi đó.
-Hả? Nó... thật sự là một chiến khôi sao Yêu Yêu tỷ?
Nghe Yêu Yêu nói vậy, Chu Nguyên sững sờ nhìn thứ đang lơ lửng trước mặt mình.
- Ta thật không nào tin được Chiến Khôi Tông lại có thể làm ra chiến khôi cấp độ cao như thế này, xem ra bọn họ cũng có chút bản lĩnh đó chứ.
Khi Yêu Yêu trông thấy loại chiến khôi bậc này cũng không kìm được mà lên tiếng cảm thán.
-Nếu như ta đoán không sai thì chiến khôi mà chúng ta đang nhìn thấy không những có thể kết hợp với người sử dụng, đồng thời còn có tác dụng hỗ trợ gia tăng sức chiến đấu nữa.
-Chậc chậc.. người và chiến khôi hợp lại làm một sao? Chuyện thần kì như vậy mà Chiến Khôi Tông bọn họ lại có thể chế tạo ra nó.
-Yêu Yêu tỷ, điều mà tỷ vừa nói thì người và chiến khôi làm sao có thể hợp lại với nhau được cơ chứ?
Chu Nguyên nhíu mày tỏ vẻ khó hiểu trước những lời Yêu Yêu nói khi nãy.
-Ngươi cứ thử chạm vào nó đi rồi hiểu những gì ta vừa nói.
Chu Nguyên nghe thấy vậy thì trong lòng hắn hơi do dự một lát rồi giơ một ngón tay dè dặt chạm vào chiến giáp màu bạc trước mặt hắn.
Rầm!
Ngay khi tay hắn chạm vào, bộ chiến giáp đang lơ lửng trên không thì nó đột nhiên tan ra thành một khối chất lỏng màu bạc, sau đó khối chất lỏng này bắt đầu chạy dọc theo cánh tay của Chu Nguyên mà bao phủ toàn bộ cơ thể hắn.
Chỉ trong vài hơi thở, chất lỏng màu bạc đã bao phủ cả người Chu Nguyên.
Sau khi cả người Chu Nguyên được chất lỏng đó bao phủ hoàn toàn thì nó dần dần ngưng tụ lại, chẳng mấy chốc trên người Chu Nguyên chợt xuất hiện bộ chiến giáp màu bạc lúc trước.
Lúc này, vị trí hai mắt của bộ ngân giáp ấy đột nhiên mở ra, hơn nữa, trong mắt dường như còn lóe lên một tia sáng màu bạc giống hệt màu của bộ chiến giáp. Không những thế, từ trong miệng nó còn phát ra một giọng nói chứa đầy sự kinh ngạc.
-Yêu Yêu tỷ, quả nhiên tỷ nói không sai chút nào, chiến khôi này quả thật rất thần kỳ!
Tuy rằng giọng nói kia có chút thay đổi nhưng hai người Tô Ấu Vi và Yêu Yêu vẫn có thể nhận ra chủ nhân của nó không ai khác chính là Chu Nguyên.
-Hai người có biết không?! Kể từ khi bộ giáp này phủ lên người ta thì ta có thể cảm giác được sức mạnh trong cơ thể ta cực kỳ mạnh mẽ.
Gương mặt Chu Nguyên tràn đầy sự mừng rỡ. Hắn cảm thấy khi bộ giáp bao phủ cơ thể hắn thì hắn cũng có thể tự mình khống chế loại chiến khôi kỳ lạ này theo ý mình.
Nhìn bên ngoài, một người một vật kết hợp với nhau vô cùng hoàn mỹ.
Không chỉ có thể, trong lòng Chu Nguyên có chút khiếp sợ khi hắn phát hiện cảm giác của hắn hiện giờ vô cùng mạnh mẽ.
Sau đó hắn nhận ra sức mạnh kinh người này chính là do bộ ngân giáp này truyền vào trong cơ thể của hắn.
Đối mặt với cảm xúc mạnh mẽ từ nguồn sức mạnh cường đại như thế, Chu Nguyên không nhịn được muốn xem thử uy lực của nó, hắn bèn nắm chặt bàn tay lại, cùng lúc đó, bàn tay của bộ giáp màu bạc kia cũng nắm lại, động tác hệt như hắn đang làm.
Chu Nguyên quỳ một chân xuống đất rồi mạnh mẽ đánh lên mặt đất một cái.
Ầm!
Lúc nắm đấm của hắn vừa đập xuống mặt đất thì tòa địa cung cũng bắt đầu rung lắc dữ dội, không chỉ có thế, trên mặt đấy còn xuất hiện một vết nứt, ngay cả vùng đất xung quanh vết nứt đó cũng bị sức mạnh kinh người kia chấn động mà rạn nứt thành nhiểu đường nhỏ khác.
-... Mạnh quá.. Ta cảm thấy một đấm vừa rồi có thể sánh ngang với cao thủ Thái Sơ cảnh luôn rồi!
Trong giọng nói của Chu Nguyên đầy vẻ mừng rỡ.
Có điều, ngay khi Chu Nguyên vừa hoan hô một tiếng thì mi tâm của hắn bỗng dưng trở nên đau đớn dữ dội, khung cảnh trước mắt hắn cũng biến thành một màu đen.
Sau đó bộ ngân giáp trên người Chu Nguyên cũng dần co lại thành quả cầu bạc như lúc trước, còn bản thân hắn thì ngã lăn ra đất, hai mắt nhắm nghiền, gương mặt thì tái nhợt.
-Điện hạ?! Người bị làm sao thế?!
Tô Ấu Vi chứng kiến cảnh này thì cô lập tức ôm lấy Chu Nguyên, trên mặt xuất hiện vẻ lo lắng.
-Yêu Yêu tỷ, tỷ mau xem xem, rốt cuộc điện hạ bị gì thế?
Tô Ấu Vi nôn nóng hỏi Yêu Yêu.
Nghe Tô Ấu Vi gấp gáp gọi mình, Yêu Yêu bèn tiến lên xem xét tình trạng của Chu Nguyên, một lát sau, cô mới lên tiếng trả lời:
-Ngươi yên tâm, hắn không sao đâu, chẳng qua thần hồn của hắn đã cạn kiệt năng lượng thôi. Chỉ cần để hắn nghỉ ngơi một chút thì hắn sẽ nhanh chóng tỉnh lại ngay.
Tô Ấu Vi nghe thấy vậy mới thở phào một hơi. Sau đó cô duỗi tay xoa nhẹ hai huyệt thái dương của Chu Nguyên để giảm bớt đau đớn trên đầu hắn.
Lúc Chu Nguyên tỉnh lại thì thời gian cũng trôi qua gần nửa canh giờ, nhưng mà khi vừa tỉnh lại, hắn lập tức ôm lấy đầu mình khẽ rên. Hắn có cảm giác đầu hắn đau đến mức giống như muốn nổ tung thành từng mảnh vậy.
-Yêu Yêu tỷ... khi nãy sao ta lại ngất đi.. hơn nữa đầu ta cực kỳ đau nhức?!
Sau khi xoa bóp một lúc thì cơn đau trên đầu hắn cũng dịu đi một phần nào, có điều khuôn mặt hắn vẫn tái nhợt như cũ. Hắn hỏi.
Nghe Chu Nguyên hỏi như thế, trong lòng Yêu Yêu tức giận đến mức trừng mắt nhìn hắn, trong giọng nói cũng lộ ra sự bực tức:
-Đáng đời! Ai bảo ngươi hấp tấp sử dụng thứ này làm chi?!
-Ta chưa nói xong thì ngươi đã táy máy tay chân rồi. Ngươi phải biết, một khi cơ thể ngươi kết hợp với chiến khôi này thì nó sẽ sử dụng thần hồn của ngươi làm năng lượng để duy trì hoạt động. Tên ngu ngốc này, ngươi thử nhìn lại bản thân mình xem, thần hồn của ngươi đã đạt đến cấp độ nào mà ngươi dám khởi động chiến khôi có sức mạnh Thái Sơ cảnh chứ hả?
-Ngươi nên nhớ kỹ, khi ngươi cưỡng ép bản thân sử dụng sức mạnh quá mức của bản thân thì năng lượng thần hồn của ngươi sẽ bị hút cạn như trường hợp lúc nãy. Cũng may, ngươi cũng không dùng quá nhiều sức mạnh của nó, nếu không thì thần hồn của ngươi đã bị nó hút đến khô quắt rồi.
Chu Nguyên giật mình trước những gì mà Yêu Yêu vừa nói, hắn không thể nào ngờ được việc khởi động chiến khôi lại xảy ra chuyện này. Xem ra chiến khôi cường đại nãy vẫn còn một mối họa ngầm bên trong nó.
-.. Tại sao tỷ không chịu nói sớm cho đệ biết cơ chứ!
Chu Nguyên buồn bã nói, sao hắn biết được bảo vật tuyệt vời như nó lại có chỗ bất lợi như thế.
Chu Nguyên nhìn thoáng qua quả cầu đang lơ lững giữa không trung kia, trong lòng hắn còn hơi sợ hãi nhưng cũng có chút tiếc nuối. Lúc trước hắn còn nghĩ rằng, chỉ cần có chiến khôi này trong tay thì hắn có thể đánh bại được cường giả thái sơ cảnh rồi. Nhưng mà, sau khi xảy ra chuyện vừa nãy thì hắn nhận ra suy nghĩ của hắn vẫn còn non lắm. Trên đời này làm gì có chuyện không làm mà được hưởng đâu.
-Vậy tỷ giữ thứ này mà dùng. Dù sao nó rất phù hợp với ngươi nha.
Chu Nguyên vừa vuốt mi tâm vừa nói với Yêu Yêu.
-Ồ?! Ngươi thật sự có lòng tốt đến vậy sao? Nghe Chu Nguyên nói vậy, Yêu Yêu chỉ trêu hắn vài cầu rồi lắc đầu nói tiếp.
-Dù ngươi có đưa nó cho ta thì ta cũng không thể nào điều khiển được nó. Khi nãy ngươi nhỏ máu của mình lên nó, mà nó cũng hấp thu máu của ngươi rồi. Có thể nói, ngoại trừ ngươi ra thì không một ai có thể sử dụng được chiến khôi bá đạo như thế này. Hơn nữa ta cũng biết cách giải trừ khế ước này.
-Ách
Chu Nguyên gãi đầu, lúng túng nhìn Yêu Yêu. Hắn cũng đâu có biết được chuyện đó. Hắn chỉ nghe theo lời Yêu Yêu mà nhỏ máu lên trên thôi, ai mà ngờ được chiến khôi màu bạc kia lại nhận hắn làm chủ nhân cơ chứ.
-Nhưng mà ta muốn mượn nó một chút, ta tính nghiên cứu xem Chiến Khôi Tông đã làm thế nào, mới có thể làm ra một chiến khôi có trình độ cao như vậy. Nếu như sau này nghiên cứu xong lại có đủ nguyên liệu thì ta cũng có thể thử chế tạo xem sao.
Yêu Yêu nói với vẻ mặt đầy hứng thú.
Đối với yêu cầu này của cô, Chu Nguyên không do dự gật đầu.
-Xem ra... nếu như ta muốn phát huy hoàn toàn sức mạnh của chiến khôi này thì ít nhất thần hồn của ta cũng phải đạt đến cảnh giới Thực cảnh mới được.
Trong lòng Chu Nguyên hơi tiếc nuối một tẹo, hiện tại thần hồn của hắn chỉ mới đạt đến cấp Hư cảnh bậc Trung kỳ mà thôi. Nếu như muốn đạt đến cảnh giới Thực cảnh thì không biết phải đợi đến khi nào nữa.
-Dù sao thì ngươi cũng nên vui mừng đi, ta đoán rằng chiến khôi màu bạc này chắc hẳn là tác phẩm trấn tộc của Chiến Khôi Tông. Ngươi cứ nghĩ thử xem, bộ chiến khôi này có thể cho người kết hợp với nó sử dụng lực lượng cường đại của nó thì bất kỳ nguyên thuật hay công pháp tu luyện gì, bọn họ đều có thể thi triển một cách dễ dàng. Một ý tưởng táo bạo như vậy mà Chiến Khôi Tông bọn họ vẫn có thể biến nó thành sự thật.
-Hơn nữa, nếu như sau này trình độ nguyên văn của ngươi tăng cao thì ngươi cũng có thể khiến cho nguyên văn mà ngươi viết, mạnh hơn hẳn những nguyên văn bình thường khác.
Yêu Yêu nói xong thì nhìn chăm chú vào quả cầu màu bạc kia rồi thở dài một hơi:
-Điều mà những thế lực khác không thể nào có thể sánh được với Chiến Khôi Tông chính là tác dụng của chiến khôi này. Bởi vậy ta mới nói Chiến Khôi Tông cũng có chút bản lĩnh đấy chứ.
Sau khi Chu Nguyên nghe Yêu Yêu đánh giá như thế thì hắn cũng biết được ngân giáp lợi hại ở chỗ nào rồi.
Lúc này, gương mặt hắn lộ ra vẻ vui mừng. Hắn thầm nghĩ.
“ Thứ này đúng là một bảo bối vô giá, mặc dù bây giờ mình vẫn chưa thể sử dụng được nó nhưng sau này, chiến khôi này chắc chắn sẽ giúp mình rất nhiều.”
-Vậy thì từ nay về sau ta sẽ gọi ngươi là Ngân Ảnh.
Chu Nguyên mỉm cười nói với quả cầu bạc. Thứ đặc biệt như thế này thì cũng cần có một cái tên dành cho nó.
Cùng lúc đó, xung quanh quả cầu cũng hiện lên một quầng sáng, giống như nó có thể nghe hiểu những gì mà Chu Nguyên vừa nói với nó vậy.
Sau đó, Chu Nguyên bèn cất quả cầu vào trong hộp ngọc rồi cẩn thận thu vào túi càn khôn hắn đeo bên hông.
Bọn họ lại tiếp tục tìm kiếm bên trong địa cung nhưng lại không có một chút thu hoạch nào cả. Có điều, hai người Chu Nguyên và Tô Ấu Vi đối với chuyến đi lần này đã cảm thấy rất thỏa mãn rồi, còn Yêu Yêu thì... cô không thèm để ý đến mấy chuyện này.
-Yêu Yêu tỷ, Ấu Vi, chúng ta rời khỏi đây thôi.
Sau khi lấy được bảo bối trong địa cung, Chu Nguyên xoay người cưới nói với bọn họ.
Thời điểm ba người vừa ra khỏi địa cung thì cửa thanh động lập tức đóng lại, ngay cả kết giới nguyên văn cũng bắt đầu khôi phục dần dần.
Khi Chu Nguyên nhìn thấy cảnh này, trong lòng hắn cũng yên tâm hơn một chút. Đợi đến lúc bọn họ quay trở về Đại Chu thành, hắn nhất định sẽ nói với Chu Kình để phụ hoàng hắn phái người đến đây canh giữ nơi này. Chỉ cần hoàng thất Đại Chu có đội quân chiến khôi trong tay thì sức mạnh của bọn họ chắc chắn sẽ tăng vọt lên.
Có thể nói, tòa địa cung này chính là hy vọng của Đại Chu bọn họ.
Truyện khác cùng thể loại
22 chương
144 chương
672 chương
94 chương
440 chương
3723 chương