Người thiếp xấu xí
Chương 2 : Người thiếp xấu xí
2. Trượng phu edit:Thuần Nhã Di Hòa
Hỉ khăn trên đầu bỗng nhiên bị một phen vén lên, đột nhiên không kịp đề phòng Uyển nương sợ tới mức nháy mắt mấy cái, mới có thể định hình lại.
Thoáng qua, đó là một cơ thể cường tráng và mạnh mẽ.
Đó không giống với những gì nàng đã nghĩ, là bộ dáng bụng mỡ béo phệ đi trước, nhưng người này dù có mặc y phục nàng vẫn có thể nhìn ra được hắn có bao nhiêu cường tráng, chẳng trách có thể tùy ý loại bỏ mạng người.
Uyển Nương sợ tới mức sắc mặt trắng bệch không có dũng khí ngẩng đầu nhìn tướng mạo trượng phu.
Nhưng nàng không nhìn, trượng phu một bên lại nâng cái cằm mảnh khảnh lên ép nàng ngẩng đầu.
Đó là một khuôn mặt dài, ngũ quan nổi bật, đường nét nghiêm túc.
Nói không chừng còn có thể gọi là anh tuấn.
Bởi vì ngược sáng, Uyển Nương nhìn không rõ lắm, nhưng đó là một đôi mắt sắc bén, tinh quang tất hiện, mắt dài đen trắng rõ ràng, đủ khiến cho nàng ban đêm gặp ác mộng.
Nàng không dám nhìn nữa, chỉ có thể cụp mắt xuống.
“Hừ,xấu thật.” Hắn mở miệng, giọng nối rất thấp và trầm, mang theo vẻ khinh thường.Uyển Nương cắn môi, cố kiềm nước mắt.
Khi còn nhỏ nàng bị bệnh đậu mùa, người trong nhà sợ bị nàng lây bệnh, đem nàng nhốt ở trong phòng chứa củi, không quan tâm, mỗi ngày chỉ cho nàng một cái màn thầu và nước.
Mọi người đều cho rằng nàng đã chết, không nghĩ tới nàng còn sống, nhưng sau đó để lại trên mặt những nốt rỗ,khuôn mặt nhỏ thanh tú trở nên xấu xí.
Đây cũng là nguyên nhân tiểu trượng phu ghét bỏ nàng.
Hắn không cần một thê tử vừa già vừa xấu.
Năm hai tuổi, nàng trở thành con dâu nuôi từ bé của nhà họ Hà, mãi cho đến năm nàng bảy tuổi, tiểu trượng phu mới được sinh ra.
Tiểu trượng phu được đặt tên là A Bảo, có thể thấy được hắn là bảo bối duy nhất nhà họ Hà.
A Bảo là một tay Uyển Nương nuôi dưỡng.
Nàng ngày ngày ngóng trông hắn lớn lên, chờ ngày chính thức trở thành phu phân Hà gia.
Nhưng nàng mang khuôn mặt rỗ, A Bảo luôn không chịu gần gũi với nàng vẫn luôn đòi đổi tức phụ, làm Uyển nương rất tủi thân.
Nàng vốn tưởng rằng A Bảo chỉ là gây ồn ào mà thôi, cha mẹ chồng sẽ không thật sự nhẫn tâm làm theo ý của hắn.
Nhưng nàng đoán sai rồi.
Nàng bị bán qua tay cho Thạch Thương Tiều.
Thạch gia là đại địa chủ có tiếng, ở Tịnh thành này một nửa đất đai là của nhà bọn họ, cửa hàng mấy chục gian, bên ngoài cũng có không ít ruộng đất .
Nhưng nghe đồn nhà lớn Thạch gia có quỷ, bởi vì có quá nhiều người chết trong nhà này, mà thủ phạm tất cả đều là Thạch Thương Tiều.
Nghe nói sau khi giết chết vị hôn thê hắn không chính thức cưới vợ,tuy rằng trong nhà có mấy tiểu thiếp cùng nha hoàn thông, nhưng đều chết thảm, cho nên hắn đã ba mươi tổi dưới gối lại không con.
Vấn đề lớn là gia nghiệp khổng lồ mà không có con trai thừa kế, cho nên nghe nói hắn mua vài nữ nhân, mục đích chính là vì nối dõi tông đường.
Chỉ cần thân thể có thể sinh đẻ, đó là lý do tại sao Uyển Nương mặt rỗ mới có thể thuận lợi bị bán vào.
Đương nhiên, này cũng có công khua môi múa mép của bà mối .
Uyển Nương quả thực có một cặp mông rất đẹp, tròn trịa đầy đặn lại cong, còn có một đôi vú lớn, vòng eo tinh tế thon thon một tay có thể ôm hết.
Đàn ông trong làng dù già hay trẻ , đều thích nhìn chằm chằm vào thân hình xinh đẹp của nàng ở trong đầu thèm khát, bất quá mặc kệ dương v** có vểnh cao đến đâu nhìn đến gương mặt kia liền lập tức mềm xuống dưới.
Nàng bởi vì hồi ức đã qua mà rơi lệ, Thạch Thương Tiều nhìn nước mắt nữ nhân liền tức giận bỗng nhiên chụp tới cổ áo nàng " Roẹt” một tiếng, hỉ phục lập tức rách ra làm hai.
Uyển Nương sợ hãi, theo bản năng muốn chạy trốn.
Nhưng phía trước đã bị trượng phu cẳn đường, không có lối thoát ra nàng chỉ có thể bò lên trên giường.
Nàng bò đến một góc tay cầm cái cột giường, giống như đó là khối rơm rạ cứu mạng duy nhất, run lẩy bẩy.
“Muốn chạy đi đâu?”
Thân hình cường tráng bò lên giường xách nàng lên như một con gà.
“Không! Không cần!” Nàng kinh hãi kêu lên.
Sau đó, nàng đã bị ném trên giường, thân hình to lớn đè lên…
Truyện khác cùng thể loại
201 chương
59 chương
50 chương
380 chương
32 chương
72 chương