"Sa wa di ka cục thịt viên!" Cố Diệp dở khóc dở cười cầm tấm bùa đập lên bụng tên quỷ nhỏ béo múp míp xem như chào hỏi: "Ngươi không biết chữ Trung vậy nghe thì có hiểu không?"
Cục thịt viên gật đầu tỏ vẻ như nó nghe hiểu được.
"Dù sao thì nghe không hiểu làm sao theo được chỉ thị của Đường Tĩnh Nghị." Cố Diệp ngồi xuống rồi nhìn thẳng vào cục thịt viên đang ngồi trên bàn: "Ngươi không đi được, chỉ có thể ở lại Trung Quốc, ngươi muốn tìm người hữu duyên hay là muốn ở với ta?"
Cục thịt viên lập tức tóm lấy cổ áo Cố Diệp, hành động thực tế chứng minh nó đã chọn xong cả rồi.
Cố Diệp mỉm cười: "Được thôi, chỉ đành thế, nhưng mà ta còn không có đủ tiền kiếm sống đây này, ngươi tìm cho mình chút chuyện để làm, tự xem đi, ngươi có thể làm được gì?"
Cục thịt viên nhìn Hồng Đậu đang dọn vệ sinh rồi lại nhìn Linh Linh vẽ bùa cho Cố Diệp, nhìn tà linh bị nhập vào một con sư tử bông đang cố gắng cọ nhà sạch sẽ. Nghĩ đi nghĩ lại, nó cầm lấy bùa chú được vẽ bởi Linh Linh, chắp tay nâng lên trước ngực rồi lại nâng quá đỉnh đầu: "Balabalabala...". Không biết tên quỷ nít này thì thầm cái gì, tấm bùa không có một chút linh khí dần dần được gia trì vận khí tốt, Cố Diệp kinh ngạc đến mức nhíu mày, cái này làm bàn tế nhỏ cũng được đấy nha.
Kumanthong đưa bùa đến cho Cố Diệp xem thử, chứng minh nó thật sự có thể chiêu tài hưởng phúc phù hộ con người, có thể mang đến vận may. Nó nhìn Cố Diệp đáng thương vô cùng, đại khái là muốn hỏi, nó ở đây được không?
"Tuyệt vời!" Cố Diệp phấn khích hút một chút quỷ khí trên ngón tay, rõ ràng là mò được một cái bàn tế xịn xò rồi: "Kim Tiểu Bàn sau này mỗi ngày cầu nguyện mở mười tấm bùa may mắn được không?"
(Kim Tiểu Bàn: Tiểu bàn là đứa trẻ mập mạp, kumanthong màu vàng nên gọi là kim)
Kim Tiểu Bàn ngoan ngoãn gật đầu rồi lại giơ lên thêm tấm bùa chú: "Balabalabala..."
Cố Diệp chọc chọc Linh Linh: "Con gái, ba giao cho con một nhiệm vụ đó là dạy nó nói chuyện, nó cứ nói thế ba nghe không hiểu gì cả."
Đường Tĩnh Nghị nuôi Kim Tiểu Bàn có thể sẽ không cần nghe nó đang bày tỏ cái gì, chỉ biết nghe lời là được. Cố Diệp thì lại không nuôi như thế, không thể khơi thông được thì quá là vô nhân đạo.
Linh Linh phồng má rồi đồng ý một cách không tình nguyện tẹo nào. Cố Diệp sờ sờ đầu nó, mỉm cười khen ngợi rồi sau đó mới lên mạng post weibo: [Mở bùa may mắn 500 một tấm, một ngày mười cái, tất cả tiền có được sẽ quyên góp cơ quan từ thiện, muốn thì hãy xếp hàng từ sáng sớm, chỉ lấy mười người đầu, hôm nay muốn thì có thể comment ở hộp thư.]
Dân mạng cứng cả họng: [Cố đại sư nói thật sao?]
[Năm trăm cho một tấm bùa may mắn, có thể làm được gì hả?]
[Mở bùa may mắn? Chiêu tài hưởng phúc á?]
[Tôi muốn! Báo danh!]
[Đù má! Có người mua thật nè, đốt tiền hay gì?]
[Người anh em cậu đừng có ngốc, Cố Diệp đoán mệnh chuẩn thật nhưng chưa ai thấy cậu ta vẽ bùa cả, cái gọi là người nào chuyên nghiệp nấy (*), cậu ta trùm sò bao nhiêu nhưng lẽ nào cái gì cũng biết được sao?]
(Thuật nghiệp hữu chuyên công: ai cũng có chuyên môn riêng)
Cố Diệp post một cái icon ngồi bắt chéo chân: [Online chờ.jpg]
Rất nhiều fans hâm mộ bị sự moe này khống chế: [Xem được chứ, cậu ấy đẹp vậy thì nói cái gì là chuẩn cái đó!]
[Tui sắp đổi việc nên cần phải có một tấm bùa để cầm đi phỏng vấn, lỡ như được phù hộ may mắn thì sao? Tui muốn tui muốn!]
[Tui cũng muốn một tấm, đồ do Cố đại sư làm ra, nhìn mặt của cậu ấy thôi là tôi đã tin rồi!]
...
Mười tấm bùa khai vận nhanh chóng rục rịch lên đường, Cố Diệp chọn ra mười người bình luận đầu tiên trong hộp thư, @ (tag) ra được một danh sách để bọn họ pm trả tiền và để lại địa chỉ, sau đó nói với chị Hồng Đậu: "Chọn mười tấm bùa khai vận để vào trong ví em, mai em sẽ gửi nó đi." Dứt câu thì đi ngủ.
Sáng ngày hôm sau, trên mặt bàn trong phòng khách đã bày một đống bùa chú, màu của Cục Thịt Viên cũng đã trở lại màu vàng chói, Linh Linh nằm trên giá sách giữ nguyên một tư thế, nhắm mắt lại.
Cố Diệp im lặng: "Đêm qua hai đứa thức trắng ha?"
Hồng Đậu nín cười: "Không biết tối qua chúng nó tị nạnh so đo cái gì mà một đứa vẽ, một đứa cầu phúc cả một đêm."
Cố Diệp nhìn đống công việc trên bàn thì cười phụt một tiếng: "Chắc ba ngày nữa cũng không tỉnh nổi đâu, tốn tinh khí quá, hai cái đứa nhỏ ngốc này."
Tin Cố Diệp bán bùa may mắn cũng truyền đến trường học, Cố Diệp vừa đi vào lớp đã có không ít bạn học vây quanh: "Cố Diệp, bùa chú kia là thật sao, cho tớ một tấm với!"
Cố Diệp mỉm cười: "Không bán ở trường học, nhiệm vụ của chúng ta là phải học tập thật giỏi!"
"Bán ở đâu mà không phải là bán chứ? Cho tớ một tấm lẹ đi, tớ cà thẻ nè không xui xẻo đâu!"
"Ôi thôi! Chơi game không quan trọng! Chiều nay tan học có trận bóng rổ, lần này cậu có muốn chơi không Cố Diệp?"
Cố Diệp từ chối không chút do dự: "Tớ không tham gia được."
Triệu Bằng Vũ nhào tới bá lấy cổ Cố Diệp: "Đi đi đi!"
Cố Diệp trợn mắt ghét bỏ nói: "Bỏ móng vuốt của cậu ra!"
"Ể? Sao đồng hồ trên cổ tay cậu giống kiểu cậu út nhà tớ đeo thế." Triệu Bằng Vũ chút ý đến thứ trên tay Cố Diệp: "Tháo ra tớ xem một chút!"
Cố Diệp che lại: "Không được xem!"
"Cho tớ xem chút với!" Hai người nháo nhào thì có một bạn học tới gần, cười xấu xa hỏi: "Cố Diệp, cậu đã đọc cái scandal này chưa? Đây là cậu hả?"
Thứ cậu ta cầm chính là đoạn tin tức mà Cố phu nhân đang ra sức giấu nhẹm, mặc dù chỉ là một góc mặt của Cố Diệp nhưng vẫn có thể nhìn ra được, đó chính là cậu không hề sai.
Người bạn học bên cạnh vui đến mức đập bàn: "Hahahaha tên chụp lén này chắc điên rồi, hai người đàn ông sao mà được chứ?"
Cố Diệp mỉm cười, từ chối cho ý kiến.
Một bạn học khác nhìn Cố Diệp, đột nhiên hỏi một cách nghiêm túc: "Ừm thì, mặc dù tớ là nam nhưng tớ cũng muốn cưới cậu đấy!"
Cố Diệp còn chưa lên tiếng thì người bạn học bên cạnh đã sắp đánh người: "Cậu cút đi! Đồ con bò!"
"Cút đi! Cậu sẽ bị toàn thể nữ sinh bóp chết đấy!"
Cố Diệp ôm đầu, sao mà nhao nhao thế nhỉ?
Triệu Bằng Vũ cũng lắc đầu theo: "Sao mà được, EQ đấy của cậu tớ, còn cái bộ mặt đơ đơ, chắc sẽ độc thân cả đời ấy chứ. Dù có lui một ngàn bước, cậu tớ có tìm nam thì cũng không thể nào tìm một người tính tình như cậu được."
Cố Diệp nhíu mày: "Tại sao?"
Triệu Bằng Vũ có tự tin đầy cả mặt: "Lúc cậu tớ không vui thì nói chuyện làm người ta sợ muốn chết, còn lúc cậu không vui thì lại độc miệng độc mồm, hai người một cây kim với một cọng rây, làm bạn bè đã là kỳ diệu lắm rồi. Nói đi, hai người lén lút làm gì, lại còn để cho người ta chụp lén?"
Mặt mày Cố Diệp nghiêm túc: "Tớ muốn dắt cậu nhỏ của cậu về nhà."
Triệu Bằng Vũ ngẩn người, lập tức cười lạnh: "Sao được? Cậu nằm mơ đi!"
Hạ Tường thở dài, haizz, đứa nhỏ ngốc!
Sau khi lên lớp thì Triệu Bằng Vũ cứ có cảm giác sai sai, lòng dạ có hơi bồn chồn nên đành nhắn tin cho Hạ Tường: [Đừng nói Cố Diệp thật sự vừa mắt với cậu út của tớ nhé, cậu cũng biết mà, dù luận về cái gì thì cậu ta cũng là nhan cẩu. Cậu nói xem, vừa rồi cậu ta nói thật hay đùa, đôi khi Cố Diệp nói chuyện, tớ không đoán được cậu ta suy nghĩ cái gì cả.]
Hạ Tường: [Không biết.]
Triệu Bằng Vũ nhắn tin cho Úc Trạch: [Hôm nay có một bạn trai tỏ tình với Cố Diệp trước mặt mọi người, nói là muốn cưới Cố Diệp.]
Úc Trạch: [Ừ.]
Triệu Bằng Vũ lập tức an tâm rồi nhắn cho Hạ Tường: [Cậu út tớ rất bình tĩnh, hai người họ không sao hết, làm tớ sợ muốn chết, còn cho là Cố Diệp thật sự vừa mắt với cậu út! Nếu không chắc chắn cậu ta sẽ bị phụ tình rồi!]
Khóe miệng Hạ Tường giật giật một cái không biết nói gì, chính y cũng nói Cố Diệp là nhan cẩu, gương mặt kia của Úc Trạch thì ai có thể vượt qua được nữa? Lẽ nào giám đốc Úc còn không tự tin hay sao? Với cả, nếu như Cố Diệp yêu đơn phương thì phải đi thử cậu ta chứ! Loại thần kinh thép siêu to này của Triệu Bằng Vũ đúng là không ổn tẹo nào.
Nhưng mà, vài câu nói chuyện đơn giản này lại để cho các bạn học nghe được, Triệu Bằng Vũ là cháu trai của Úc Trạch.
Đáng lẽ các bạn học đều sẽ xem loại tin này như một trò cười, nhưng bây giờ ai ai cũng biến Triệu Bằng Vũ thành mục tiêu, vừa tan học là phóng tới cạnh y: "Cậu thật sự là cháu trai Úc Trạch sao? Má ơi, hai người hơn nhau mấy tuổi vậy?"
"Cậu của cậu giỏi cực, ngành này của chúng ta ai cũng xem anh ấy là idol, thiên tài thương mại, tớ có thể xin chữ ký được không?"
"Xin chữ ký với! Ký cái tên đấy lên vở, Tết này cậu phải về nhà đúng không? Tớ xin cậu đấy!"
Triệu Bằng Vũ sợ hãi ra mặt nên không dám nhận cái gì, y chắc chắn rằng, nếu cậu thật sự xin được chữ ký của cậu út thì chắc chắn sẽ bị ghét bỏ tới chết, con đường học hành cũng phải dừng lại.
Cố Diệp và Hạ Tường không còn chút tình nghĩa nào mà bỏ rơi y, đi hết cả.
—–
Sau khi tan học, Cố Diệp cưỡi xe đạp về nhà, đầu tiên là gửi chuyển phát nhanh ra ngoài, quyên tiền cho trại mồ côi, thời gian quyên tiền cũng screenshots, post lên mạng, cậu không hề ăn một phân tiền nào từ họ cả.
Dân mạng ai ai cũng mong mỏi chờ đợi: [Từ từ mà đợi rồi sẽ có kết quả thôi!]
Bán ba ngày liên tiếp, Cố Diệp không muốn ngủ muộn nữa nên giao nhiệm vụ cho Linh Linh: "Con gái, con có nhớ ta dạy con máy tính dùng thế nào không? Mười hai giờ mỗi đêm, con cứ post lên weibo, chọn người."
Linh Linh ngoan ngoãn gật đầu: "Con chắc chắn sẽ hoàn thành nhiệm vụ!"
Cố Diệp đưa tay bóp lấy mũi nhỏ của cô bé, kéo Kim Tiểu Bàn từ phía sau lưng xuống rồi quay đầu dặn chị Hồng Đậu: "Dõi theo chúng nó, nếu có gì không hiểu chị cứ dạy là được."
Nửa đêm, đầu ngón tay Linh Linh gõ lách cách từng chữ, mặc dù tốc độ rất chậm nhưng vẫn hoàn thành nhiệm vụ một cách tuyệt vời, Hồng Đậu thấy động tác của nó rất thú vị nên quay lại gửi cho Cố Diệp.
Đến lúc ăn cơm sáng Cố Diệp mới nhìn thấy, vừa cười vừa nói: "Chị Hồng Đậu, chị dùng điện thoại hả?"
Chị Hồng Đậu cười dịu dàng: "Linh Linh làm cho tôi, quỷ giới dùng điện thoại thì tôi cũng dùng được."
Cố Diệp khen ngợi: "Con bé giỏi phết, hôm nào nói nó làm cho chị một cái kiệu với thêm vài con quỷ nô, chị khó chịu cũng nên ra ngoài đi bộ một chút."
Hồng Đậu dịu dàng nói: "Được."
Cố Diệp cười xấu xa rồi lan truyền video này lên mạng: [Chúc mừng nhân viên được khen thưởng! Chiều tối sẽ gửi hàng cho mọi người!]
Dân mạng: [A a a !! Hù chết tui rồi ba ba ơi! Con búp bê này biết cử động! Biết cử động! Biết cử động kìa!!!]
[Sao mà cử động được? Chạy bằng điện hay gì? Chắc chắn là chạy bằng điện đúng không, không phải thứ kia đúng không?]
[Đây là con búp bê Cố Diệp bỏ mười tám triệu ra để mua mà! Đù má! Mua búp bê da người từ cửa hàng đó đó!]
[Tui có một suy nghĩ không tốt không biết có nên nói không?]
[Xin đừng nói là...! A a a a tui bị con búp bê này @tag nè, tối qua tui còn quằn quại ngủ không được, còn tưởng là anh chồng nhỏ nói chuyện với tôi cơ!]
[Trên lưng nó đeo búp bê cầu nắng nhìn tà ác quá, à là búp bê cầu mưa!]
....
Trong đám người nhốn nháo kêu rên thì vẫn có những gu thẩm mỹ khác nữa: [Ha ha ha ha ha đáng yêu qá đi ~ con búp bê này thật đẹp!]
[Đẹp cực luôn! Còn biết cử động nữa, muốn nuôi ghê!]
[Thiệt sự là tui muốn mua con búp bê cầu mưa này lắm luôn, mua đâu vậy!]
Thậm chí còn muốn đu theo Cố Diệp kinh doanh một chút: [Cố đại sư, có thay quần áo cho con gái cậu không? Bên chúng tôi có nhận làm theo yêu cầu nè ~]
Cố Diệp: [Cho một bộ hán phục màu đỏ với ba bộ hiện đại, con bé thích những thứ dễ thương, thêm một chiếc váy công chúa nữa nhé.]
Đối phương: [Cần make up không? Gửi đầu cho chúng tôi make up luôn ~]
Cố Diệp nghe đến đoạn tháo đầu con gái gửi cho đối phương mà phát tởm trong lòng: [Không cần, con gái tôi cao quý danh giá lắm!]
Dân mạng trở nên mơ hồ: [Nó thích thì sao chứ? Nó nói cho cậu sao?]
[Đừng hỏi nữa, đây chính là con búp bê ma quỷ đó! Búp bê từ cửa hàng da người lại còn được Cố đại sư nuôi nữa!]
[Đù má! Quá là kinh dị luôn!]
[Cửa hàng này bán quần áo mắc lắm! Mua được cũng là kẻ có tiền.]
[Có mấy bé dễ thương ngây thơ cũng có khi phải xoắn xuýt lên về vấn đề tiền bạc!]
Mới sáng sớm Cố Diệp đã cố ý post một chủ đề kinh dị để khiến cho fans mình sôi sục, không chỉ khiến cho họ thảo luận sôi nổi trong một ngày mà còn làm ra một cơn sóng. Đến tối chủ đề mới thay đổi, bởi vì thật sự đã có người mua bùa khai vận nhận được vận may!
Một người là đậu phỏng vấn một công ty tốt trượt không biết bao nhiêu lần!
Còn có người là mua xổ số, may mắn sao mà trúng đến hai nghìn!
Người kia thì chơi game cực mát tay, không phải bốc trúng tù trưởng thì một ngày cũng rút được đến sáu tấm thẻ S! Chị gái nọ kích động quỳ trên weibo Cố Diệp xin kết hôn, phấn khích đến mức ai cũng thấy được.
Đây là ba người nhận được sớm nhất, họ nói kết quả đều khiến cho tất cả mọi người xao động, ngay vào lúc đó có rất nhiều người bình luận ở Weibo là họ cũng muốn như vậy.
Đêm đến Cố Diệp nằm trên ghế salon lướt Weibo, nhìn thấy rất nhiều bình luận: [Mỗi ngày mười cái, không bán hơn. Hôm nay tâm trạng tốt, xem thêm một quẻ ~]
Nói chuyện xem bói lập tức Cố Diệp bị pm muốn bùng nổ, có một ID tên là Không Muốn Làm Loli cứ nháy nháy lên liên tục, Cố Diệp nhìn tên của cô gái này khá thú vị nên tiện tay mở xem.
Cố Diệp: [Xin chào, muốn xem gì? Xem sự nghiệp hay tương lai?]
Không Muốn Làm Loli: [Anh trai ơi, em muốn xem bói xem em còn hot bao lâu nữa?]
Cố Diệp: [Gửi ảnh mặt qua đây.]
Cố Diệp: [Gửi tấm ảnh chính diện cho tôi.]
Đối phương nhanh chóng gửi qua một tấm ảnh chính diện không hề che đậy, có vẻ là vừa mới chụp xong.
Cố Diệp nhíu mày lại: [Trang điểm đậm quá, lại còn dùng filter, có phải đã p(*) luôn rồi không? Cô chụp thế này thì làm sao mà tôi xem được.]
(p: photoshop)
Tấm đối phương gửi vội là một người đàn bà cao nguyên với khuôn mặt ửng đỏ: [Anh trai ơi, em không xem cho em, anh xem giúp dì em với, dì em làm võng hồng(*) thì có hot được không ạ?]
(Võng hồng: để chỉ những người nổi tiếng trên mạng)
Khóe miệng Cố Diệp giật giật một cái: [Bên ngoài sáng chói rực rõ nhưng bên trong như tờ giấy trắng, phất lên cũng không hơn được một năm.]
Không Muốn Làm Loli: [Anh trai ơi, nghĩa là sao vậy ạ?]
Cố Diệp vừa thấy ba chữ anh trai ơi thì lập tức nổi da gà cả người: [Ý là dù có phát đạt thật thì cũng không quá một năm.]
Không Muốn Làm Loli: [Dì em lời ít tiền lắm, cũng không hại gì ai.]
Cố Diệp đã nhìn ra, bác gái này cũng chính là Không Muốn Làm Loli, cậu im lặng một hồi: [Đây rõ ràng là lừa gạt tình cảm người hâm mộ, sẽ gặp quả báo đấy.]
Không Muốn Làm Loli thì không cho là như vậy: [Võng hồng còn có cả nam giả nữ, cậu có biết kẻ tên là Anh đây rất đẹp không? Đến hắn còn chả gặp báo ứng gì.]
Cố Diệp thật sự có đi lướt xem một chút rồi mới về trả lời tin nhắn cho Không Muốn Làm Loli: [Người ta xinh đẹp thế, mặt mày tinh xảo biết bao nhiêu, trai đẹp như thế đóng giả không phải rất hay sao? Người ta cũng không có nói mình là nữ, đâu tính là gạt người.]
Chắc hẳn Không Muốn Làm Loli đã bị sốc khi nghe những lời này, trả lời Cố Diệp một câu: [Cậu có xem cũng chả đúng!] Sau đó tự logout, còn không thèm trả tiền. Cố Diệp im lặng, người này đúng là bất chính mà.
Linh Linh nhảy tót lên trên ghế salon, ngồi cạnh Cố Diệp, tay này bưng chén nhỏ tay kia cầm cây tăm rồi châm một miếng dưa Hami đưa lên miệng Cố Diệp, Cố Diệp vừa ăn vừa dạy con mình: "Con gái, mua đồ thì phải đưa tiền cho người ta, đây là đạo lý hiển nhiên của cuộc đời, tìm người xem bói mà lại không trả tiền thì càng không được."
Linh Linh lại thêm một miếng dưa cho Cố Diệp, nghiêng đầu nghi ngờ hỏi: "Tại sao ạ?"
Cố Diệp cười cười rồi nói một cách sâu xa: "Thiếu cái gì cũng không thể thiếu tiền xem bói, nếu biết được thiên cơ mà không bỏ ra thù lao tương đương thì liệu ông trời sẽ bỏ qua cho con sao? Muốn xanh cỏ là xanh cỏ liền à."
Quả nhiên không ngoài dự đoán của Cố Diệp, ngày thứ ba, bác gái ấy lại đến tìm Cố Diệp: [Cố đại sư, cứu tôi với!]
Cố Diệp: [???]
Không Muốn Làm Loli: [Camera làm đẹp tôi mua trên mạng để livestream đột nhiên bị hỏng, dì livestream giúp tôi mà họ cứ tưởng đó là tôi, fans giờ đều out cả rồi! Tôi phải làm gì đây? Tôi muốn mua một trăm tấm bùa khai vận, có thể khiến cho họ về được không?]
Cố Diệp: [Thím ơi, không phải cái gì cũng tính toán được đâu, tự cầu phúc đi.]
Lúc này tin tức trên mạng đã bùng nổ Không Muốn Làm Loli đã lộ diện rồi, biết ngay giới mạng này chỉ toàn là trai xinh gái đẹp giả thôi, làm đẹp, filter với thêm mấy cái mẹo makeup làm đẹp, tạo được biết bao nhiêu là nam thần, nữ thần. Nhưng ai mà ngờ, suy đoán của mọi người đều bị mơ hồ hết cả, dù sao áp lực cuộc sống hiện tại lớn như thế, xem livestream cũng là một việc vui. Không Muốn Làm Loli lộ chân tướng hoàn toàn đã vượt ra khỏi ranh giới cuối cùng trong lòng mọi người, da thịt khô ráp sần sùi, mặt mũi đầy sẹo mụn thì sao? Ít nhất cô vẫn là cô! Còn cô đã bốn năm mươi tuổi rồi ngày nào cũng giả làm loli gọi anh trai này, anh trai nọ thì ai mà chịu cho được?
"Không Muốn Làm Loli cũng hot giống như tuyết vậy, rơi ào ào, cô nhắn cho Cố Diệp rất nhiều lần nhưng chưa lần nào cậu trả lời. Không Muốn Làm Loli chỉ có thể gánh một thân đầy tiếng xấu rồi lui giới. Ngay cả khi livestream cũng nói là có lỗi với fans, còn ép cô phải trả lại quà cho fans hâm mộ, thanh danh tiền bạc cũng mất hết.
Trên mạng còn đang lùm xùm, ngay cả học sinh trong lớp cũng bàn tán chuyện này, người nào cũng có tiền, thật sự thích Không Muốn Làm Loli nên tặng rất nhiều quà cho cô. Khi xảy ra chuyện này khiến họ tức giận hơn nửa ngày, tức giận xóa app livestream rồi nghiên cứu cách kiếm tiền.
Cố Diệp chỉ có thể nói: [Không hổ là thương nhân mà!]
————
Mười giờ tối, Úc Trạch: [Check in ngày thứ tám mươi sáu.]
Cố Diệp: [Kéo chăn đắp kín. jpg]
Úc Trạch: [Nghe nói là có tin đồn rằng anh thích em, anh muốn làm sáng tỏ một chút.]
Cố Diệp: [Mệt mỏi che kín chăn, lại tới rồi!]
Úc Trạch: [Đây không phải là tin đồn, đó là thật.]
Cố Diệp bị chọc đến mức suýt khóc, dở khóc dở cười trả lời: [Dạ dạ dạ! Em biết rồi, thật đó thật đó thật đó!]
Úc Trạch: [Một đồng tư ngày hôm đó em còn chưa thu.]
Cố Diệp ôm đầu: [Xin lỗi anh, ít quá, nhấn mở không đủ phí giao dịch.]
Úc Trạch: [Chuyển khoản 1314]
Khóe miệng Cố Diệp giật giật một cái rồi ngồi bật dậy: [Em thu rồi thì đêm nay anh im được sao?]
Úc Trạch: [Ừm.]
Sau khi Cố Diệp bấm vào nút nhận thì đột nhiên có tiếng chuông nhỏ vang lên.
Không bao lâu đã xuất hiện một bóng quỷ bên ngoài cửa sổ, Cố Diệp cuộn chân lại rồi hỏi một cách tuyệt vọng: "Quỷ Tướng đại ca ơi, anh nói cho tôi biết là mấy chuyện linh tinh này sao anh ấy biết được không?"
Quỷ Tướng ngồi trên bệ cửa sổ im phăng phắc không nói một từ.
"Được rồi, từ thái độ đấy tôi đã biết rõ, đúng là xem từ một nơi nào đó mà."
Cố Diệp mệt mỏi trả lời Úc Trạch: [Chủ nhật này anh đừng đến gặp, để em.]
Úc Trạch: [?]
Cố Diệp: [Kiểm tra trong nhà anh có bỏ cái thứ gì thần bí không!]
Úc Trạch: [Tư cách gì?]
Cố Diệp nhắn tin với giọng điệu tức giận: [Tùy anh như nào cũng được.]
Úc Trạch nghiêm túc hỏi: [Công ty phải điều tra sao, để anh nói trước một tiếng.]
[Không cần, anh đừng nói gì cả! Xin anh hãy im lặng, cảm ơn rất nhiều!]
Không hiểu tại sao Cố Diệp lại kích động như vậy, Úc Trạch im lặng một hồi rồi mới vui vẻ đáp: [Được.]
Sáng ngày thứ hai, Cố Diệp lại nhận được một đợt chuyển khoản.
Úc Trạch: [Chuyển khoản 520.]
Cố Diệp ôm đầu mà không kiềm nén được tức giận, đúng là không thể trêu vào kẻ có tiền mà! Đêm thì 1314, sáng thì 520!
——
Tại căng tin trường học.
"Nghe gì chưa, cái dì nấu ăn cực ngon kia sắp nghỉ việc rồi, nghe đâu là con dâu sắp sinh nên bà ấy muốn về nhà chăm sóc trong tháng này luôn, thứ hai này căng tin đổi chủ bếp rồi."
"Người mới tới phải nấu ăn ngon! Dì này tính tình tốt bụng, nấu thịt siêu ngon, dì đi rồi chắc tụi mình ăn cỏ mất?"
"Chắc trường chờ người mới tới thì mới để dì đi được, mong là người mới sẽ nấu đồ ăn mặn!"
"Lo mà trân trọng mấy ngày cuối cùng đi! Trưa nay phải ăn hai phần sườn kho!"
Triệu Bằng Vũ nghe thấy bạn bè tám chuyện với nhau thì mới chọt chọt bả vai Cố Diệp một cái, nhỏ giọng hỏi: "Tính xem thử sau khi dì này đi thì đầu bếp mới đến sẽ thế nào?"
Cố Diệp: "...Cái này mà cũng bói á? Người ta còn chưa đến mà."
Tay Triệu Bằng Vũ vẫn tiếp tục chọt chọt: "Cố đại sư, vận dụng siêu năng lực coi bói của cậu đi."
Cố Diệp liếc mắt: "Cậu muốn ăn đòn phải không?"
Trong miệng các bạn học cứ một câu dì mập có vẻ rất vui, nhìn là biết rất tốt tính, thấy Cố Diệp còn tốt bụng cho thêm vài miếng xương sườn: "Cậu trạng nguyên giỏi thế này, ăn nhiều một chút, đủ chưa hả?"
Cố Diệp cười nói: "Đủ rồi ạ, cảm ơn dì chúc mừng dì nha, bé cưng là một tiểu thiên kim đấy ạ."
Dì lại vui vẻ thêm hai cục sườn cho cậu: "Ha ha ha, cậu trạng nguyên nói thế làm dì trông mong đứa cháu đầu lòng ngoan ngoãn quá đi."
Triệu Bằng Vũ ở bên cạnh cười ha ha nói: "Dì ơi cậu ấy nói chuẩn lắm đấy, biết coi bói, hot trên mạng lắm, một quẻ ít nhất một ngàn, idol cũng mong được cậu ấy xem đó."
"Thật à? ôi chao! Cảm ơn cậu nhé!" Dì ấy vui vẻ lại thêm một thìa xương sườn to cho Cố Diệp, còn nhiều hơn cả hai phần làm Cố Diệp phải ngượng ngùng nói: "Dì ơi đủ rồi đủ rồi ạ, con ăn không hết đâu."
Triệu Bằng Vũ phấn khích: "Tớ ăn, tớ ăn!"
Dì lại tốt bụng cho Triệu Bằng Vũ thêm vài cục: "Cho cậu thêm một thìa lớn này!"
Triệu Bằng Vũ cực kỳ vui vẻ đi sau lưng Cố Diệp, quá là xuất sắc.
Cố Diệp im lặng, người ta nói cháu trai giống cậu, thế mà Triệu Bằng Vũ lại không giống Úc Trạch một chút nào, chẳng lẽ có cháu khác theo cậu rồi sao? Cố Diệp suy nghĩ một chút rồi lắc đầu, Úc Trạch có bao nhiêu cháu trai, nếu mà giống anh ấy chẳng phải Úc gia đều dính vào nạn tuyệt hậu hết hay sao!
"Chủ nhật này tụi tớ tổ chức cuộc thi kéo co, cậu đi đi." Lúc ăn cơm với Triệu Bằng Vũ, đầu Cố Diệp lại lắc lư.
Cố Diệp hỏi một cách chậm rãi: "Đi làm cái gì?"
"Thì cổ vũ."
"Tớ có đi hay không cũng vô dụng thôi."
"Có chứ, cậu mà đi là có thêm nữ sinh nữa, mấy tiếng cổ vũ sẽ động trời luôn, hormone nam sinh tăng lên vèo vèo!"
Cố Diệp hỏi: "Các cậu lên đài Thần Châu kênh số 18 sao? Lên nhanh quá vậy?"
Triệu Bằng Vũ thất vọng: "Cậu không đi à? Cậu không thể không tham gia bất cứ hoạt động nào như thế được."
Cố Diệp cười cười: "Tớ bận."
"Cứu thế giới hả?"
Cố Diệp híp mắt, nụ cười còn đọng lại trên mặt thế mà lại hung ác cắn một phát vào miếng thịt: "Tớ muốn cứu tiết tháo cuối cùng của một nhân sĩ thành công! Nếu không thì e là sắp lên chầu trời rồi!"
Hai người đang nói thì đột nhiên động tác của Cố Diệp dừng lại, nét mặt lập tức nghiêm túc rồi quay đầu nhìn kỹ khung cửa chỗ người đang bán cơm. Người đứng bên cạnh dì là một ông chú mập mạp, có vẻ là người sẽ thay thế cho dì ấy.
Triệu Bằng Vũ phát hiện sắc mặt của Cố Diệp hơi sai sai thì nhỏ giọng hỏi: "Sao vậy?"
Cố Diệp nhíu mày lại: "Hình như tớ ngửi thấy mùi máu tươi, và mùi...hôi thối."
Truyện khác cùng thể loại
115 chương
65 chương
14 chương
65 chương
26 chương
574 chương