Diệp Thanh Ca ngữ trọng tâm trường: Ngươi phải ăn nhiều thịt, nhiều cơm. Lý Uyên giơ giơ cái chén không lên: Ăn ba chén rồi. Diệp Thanh Ca lão khí hoành thu (ông cụ non): Ba chén làm sao mà đủ được, ngươi đang trong thời gian trường thân tử (trường: dài, thân tử: cơ thể). Lý Uyên vui vẻ: Tiểu bất điểm nhi, hai ta ai đang cần trường thân tử hơn? Diệp Thanh Ca gắp cho hắn một miếng xương sườn: Ngươi là người của ta, ta không thể để cho ngươi không được ăn ngon. Lý Uyên bóp bóp khuôn mặt nhỏ nhắn của: Ta là người của thiên sách phủ. Diệp Thanh Ca: Ngươi là của ta. Lý Uyên: Là thiên sách phủ. Diệp Thanh Ca: Là ta! Lý Uyên: Không phải. Diệp Thanh Ca ô oa khóc lên, tay nhỏ bé béo đô đô đập bàn. Lý Uyên không phát cáu nổi, ôm người vào dỗ ngọt: Được được được, ta là người của người, người của ngươi.