Mặt Lý Uyên đỏ lên: Ngươi làm gì vậy? Mặt Diệp Thanh Ca cũng đỏ: Hôn ngươi, hỏi cái gì mà hỏi. Lý Uyên: Hắc, ngươi đúng là tiểu bất điểm nhi. Diệp Thanh Ca: Tiểu bất điểm nhi thì sao? Lý Uyên thấp giọng nở nụ cười: Đúng là tiểu quỷ đại. Diệp Thanh Ca nhỏ giọng: Bản thiếu gia là tảo tuệ (thông minh sớm). Khóe môi Lý Uyên câu một cái: Là tảo thục (trưởng thành sớm) nhỉ. Diệp Thanh Ca: Ta đánh ngươi bây giờ. Lý Uyên nhéo nhéo tay hắn: Đừng, vừa rồi đánh cũng không nhẹ, để ta hoãn hoãn (bình thường) lại đã.