Người Giám Hộ Vô Lại

Chương 88 : Cô Bây Giờ Thật Không Có Phép Tắc

Hừ, cô chẳng những muốn đi, cô còn phải chụp thật nhiều ảnh, sau đó đem về, chờ thời điểm hắn trở lại, để cho hắn nhìn hộc máu! “. . . . . . Em không lầm chứ?” Ông trời, nếu không thắt dây an toàn, Dạ Huyền Phỉ rất hoài nghi mình có phải bất cứ lúc nào cũng có thể ngã vào tay lái hay không! “Không có! Thế nào? Anh có phải không có tiền hay không? Nếu không có tiền đưa tôi đi chơi sao anh không nói sớm!” Hàn Bối Bối không chịu được dùng ánh mắt xem thường nhìn chằm chằm Dạ Huyền Phỉ, quả thật làm cho một đại nam sinh 20 tuổi chào thua ánh mắt này, đồng thời cắn răng một cái, trực tiếp tăng ga đưa cô đến hội giao dịch! “Hàn Bối Bối, đi cũng đừng hối hận, sau khi vào trong chớ bị dọa khóc, hơn nữa hiện tại em cũng không có đường hối hận rồi!” “Hừ, yên tâm, tuyệt đối sẽ không!” Quật cường hất cao cằm với Dạ Huyền Phỉ, sau đó ánh mắt cô trực tiếp nhìn về phía trước, một tia kiên định trong ánh mắt kia cũng làm cho người ta không thể coi thường! Quái dị. . . . . . Đứa nhỏ này rốt cuộc suy tính cái quỷ gì đây? Dạ Huyền Phỉ không biết! Hơn nữa cũng lần đầu tiên cảm thấy, mình vậy mà không hiểu, không đoán ra một tiểu nữ sinh 15 tuổi muốn gì! ( Phong gia ) “. . . . . . Thiếu gia, cậu đã trở lại!” Bởi vì biết Phong Thiên Dục sẽ trở về, hơn nữa hẳn là rất tức giận trở về cho nên Vương tẩu làm sao dám chậm trễ? Cũng sớm đã chuẩn bị một chút đồ ăn Phong Thiên Dục thích, sau đó lại pha cà phê hắn thích, ở trong nhà chờ hắn! “Ừ, như thế nào? Vẫn không có tin tức?” Cơ hồ một đường chạy như bay trở lại, thậm chí quăng luôn cuộc hẹn hôm nay với Cát Văn Huệ, trực tiếp về nhà, mà cũng như đã đoán trước, hắn trở về, sắc mặt cực kỳ không tốt! “Vâng, tạm thời vẫn chưa tìm được, mấy người Tuấn Kiệt ra ngoài tìm tiểu thư chưa trở lại, hiện tại cũng không có tin tức!” “Đáng chết! Hiện tại quả thật không có trên có dưới, không biết hai chữ phép tắc viết như thế nào rồi!” “. . . . . . Thiếu gia, tiểu thư chỉ là một lúc bướng bỉnh, cậu đừng so đo với cô ấy, cậu nghỉ ngơi một lát đi. Nói không chừng tiểu thư sắp trở về rồi, tôi lấy cho cậu ly cà phê!”