Người Giám Hộ Vô Lại
Chương 229 : Có Thể Tha Thứ Cho Cháu Không?
“Không có gì là tha thứ hay không, được rồi, chuyện cũng đã xảy ra, coi như xong đi, hơn nữa cô cũng lâu rồi chưa được gặp con trai, cứ coi như lần này là về thăm con đi!”
“Cám ơn! Cô, cám ơn cô!”
Nói như vậy, rất rõ ràng chính là tha thứ! Nghe không hiểu là kẻ ngu!
Lưu Thi Ny kéo cô đang quỳ đứng lên, sau đó để cô đến ngồi bên cạnh bà, tuy không thêm gì nhiều, nhưng cũng không khỏi nhìn Diêm Thiến Hoa vài lần!
Đứa nhỏ này kỳ thực đã nhiều năm không gặp . . . . dường như thay đổi một chút!
A, quên đi, lần này bà quá kích động rồi, còn có chút hồ đồ, quên mất con trai là một tiểu tử quật cường không thích người khác nhúng tay vào chuyện của mình!
Giống như 7 năm trước, 7 năm trước hắn 18 tuổi, muốn nhận nuôi Bối Bối 8 tuổi, cả nhà trên dưới đều phản đối, thế nhưng hắn lại khăng khăng làm theo ý mình, thậm chí không đụng đến một đồng tiền của cha mẹ, chỉ dùng tiền của mình kiếm được nuôi dưỡng đứa bé kia.
7 năm! Rõ ràng không phải cha và con gái, nhưng cũng hơn hẳn cha và con gái đi? Bởi vì bọn họ đã nương tựa vào nhau 7 năm.
Lần này, tiểu tử thối không biết có giận bà hay không đây? Nghĩ đến những lời nói trong bữa tiệc ngày hôm qua, hình như đã làm nó có điểm bực bội thì phải! Hưm ~~ bất quá hắn là đứa con có hiếu, hẳn là sẽ tha thứ cho bà!
+++++++++++++++++++
Cũng may tối hôm đó, người của Phong gia canh cửa nghiêm ngặt, không có đám săn ảnh trà trộn vào bữa tiệc, cho nên sự kiện đính hôn kia cũng không xuất hiện trên mặt báo, hoàn toàn bị ém nhẹm xuống!
Trong công ty mặc dù mọi người đều bàn luận, nhưng cuối cùng cũng bị Phong Thiên Dục áp chế toàn bộ, hắn không thừa nhận, như vậy còn ai dám nói ra nói vào?
Tiếp đó qua vài ngày, có vài người không biết nghe từ đâu, thế nhưng đào bới ra thông tin chính xác, thật sự là quá cường đại. Chung quy tất cả mọi chuyện là do Diêm Thiến Hoa bày! Cho nên người phụ nữ này cũng sẽ không ở lâu trong công ty được nữa.
“Phong!”
Giống như quyết định, Diêm Thiến Hoa cầm trong tay phong thư, đứng ở bên trong phòng làm việc của Phong Thiên Dục, mà Phong Thiên Dục lại đang có vẻ vội vàng chuyện gì, tựa hồ không có ý định để tâm đến cô.
Truyện khác cùng thể loại
161 chương
39 chương
183 chương
368 chương
55 chương
118 chương