Người Giám Hộ Vô Lại
Chương 181 : Là Hắn! Là Hắn!
“. . . . . . Ai! Hết thuốc chữa, mình xem cậu a, tuyệt đối là hết thuốc chữa!”
Tô Hiểu Hiểu còn chưa kịp nói gì, hơn nữa Hàn Bối Bối cũng chưa nghe cô nói xong, cả người trực tiếp đã chạy xa thật xa!
Lòng của cô, làm sao có thể còn ở đây? Món quả! Hiện tại trong lòng cô cũng chỉ có món quà đó mà thôi!
Trương Tuấn Kiệt vốn chính là đưa cô tới trường học lấy phiếu điểm, cho nên khi đứng trước cổng trường đợi cô, thời điểm nhìn cô mỉm cười lao ra từ cổng trường, Trương Tuấn Kiệt cũng không nhịn được cười cười, xem ra lần này tiểu thư thi không tệ!
“Hi, anh Tuấn Kiệt, anh Tuấn Kiệt!”
“Tiểu thư!”
“Điểm cao nhất, lần này toàn bộ đều là điểm cao nhất đó!”
“Ha ha, biết biết, nhìn vẻ mặt đó của tiểu thư là có thể biết, nhất định là điểm cao nhất, tiểu thư nhà chúng ta lợi hại nhất. Đi thôi, lên xe, tôi đưa cô trở về!”
“Vâng, được, chúng ta trở về!”
Cô hưng phấn nhảy lên, chiếc nơ con bướm trên đầu theo sự nhảy lên của cô mà phất phới trong gió, cả người thoạt nhìn liền giống như một con bươm bướm nhẹ nhàng nhảy múa, vỗ cánh bay cao!
Một chiếc Porsche màu bạc cách đó không xa rất đáng chú ý đang dừng dưới bóng râm, người trong xe, thời điểm nhìn thấy nụ cười trên mặt cô, khóe môi cũng không nhịn được nâng lên một nụ cười rất ôn nhu!
Hơn nữa thời điểm cô sắp nhảy lên xe của Trương Tuấn Kiệt, hắn liền ấn còi xe của mình, cũng lái xe từ trong bóng râm đi ra ngoài, từ từ đi về phía chiếc xe Benz còn chưa kịp khởi động máy của Trương Tuấn Kiệt!
“. . . . . . Anh Tuấn Kiệt, tiếng còi này giống như rất quen thuộc nha!”
“Ừ, đúng vậy a, tiếng còi này dường như rất quen thuộc!”
Sau khi Trương Tuấn Kiệt nghe được tiếng còi xe cũng không nhịn được cau lông mày lại, mà sau khi nhìn thấy chiếc xe lái đến bên cạnh xe của hắn, chân mày đang nhíu lại lập tức giãn ra, hơn nữa hắn cũng lập tức gọi Hàn Bối Bối chú ý đến chiếc xe con bên cạnh!
Là hắn! Là hắn!
Hàn Bối Bối dưới sự chỉ dẫn của Trương Tuấn Kiệt, sau khi thấy chiếc xe thể thao dừng ở một bên, cả người càng thêm hưng phấn nhảy lên, cuối cùng đầu đụng phải mui xe, rõ ràng đau như vậy lại vẫn mỉm cười toe toét!
Truyện khác cùng thể loại
20 chương
75 chương
53 chương
12 chương
66 chương
47 chương
23 chương