- Quả thực cô nương đây có đi vào phòng Lam tông chủ.  Công chúa lặp lại lời nói, khiến cho mọi người xôn xao . Này là chứng minh cho bên nào đúng đây? chưa ai dám khẳng định.    Kim Lăng vốn là một tông chủ một gia vì vậy lúc này đương nhiên cũng có mặt ở hiện trường, cậu bé nhìn cữu cữu của mình không khỏi lo lắng. Cậu bắt đầu cảm thán cho số phận của cậu mình.  - Công chúa.?!   Hồng Hoa vội vã hỏi. - Sự thật là như thế nào mong cô nói rõ. -  Ta đã chứng kiến cô nương ấy vào phòng của Lam tông chủ, ta vốn định vào theo, nhưng cánh cửa lập tức bị đóng vào.  Ta .. thật sự không có cách nào vào trong cả. Ở bên ngoài lại nghe thấy tiếng hét của cô ấy.     Công chúa lén nhìn Giang Trừng rồi lại nhìn sang bên cô nương nọ , hít một hơi rồi nói. - Xin lỗi Hi Thần ca, nhưng mà đúng là hôm đó giữa hai người có xảy ra chuyện,  ta có nghe tiếng hét kêu cứu của cô ấy van xin huynh nhưng mà ..... sau ... sau đó ...     Công chúa nói đến đây nhưng không thể nói được nữa. dù vậy ai cũng hiểu ý nghĩa nội dung là gì! Vì vậy mọi ánh mắt của họ đều đổ dồn vào Trạch Vu Quân và Tam Độc Thánh Thủ.   Lúc này Lam Hi Thần bắt đầu mất kiểm soát. - Ngươi , .... ai ép ngươi nói như vậy.     Tiểu Thúy lại cướp lời. - Trạch Vu Quân là ngươi ép cô ấy thì có, thế lực của ngươi mạnh vậy , đã thế giữa hai người từng có giao hảo, chẳng lẽ cô ấy còn có thể hại ngươi sao? - Câm miệng  Mộtt tiếng quát lớn cùng một luồng linh lực lớn dội thẳng vào người Tiểu Thúy khiến nàng ta ngã  văng đi vài trượng. -  Tiểu Thúy.    Người phụ nữ kia vội vàng chạy xuống đỡ đầu Tiểu Thúy lên ôm vào lòng, ánh mắt căm hận nhìn thẳng vào Lam tông chủ - Lam Hi Thần. - là Lam Hi Thần không phải Lam tông chủ hay Trạch Vu Quân- Ngươi hà tất muốn giết người giệt khẩu , ta thừa nhận lúc đầu ta cũng vì hài tử của mình mà tìm tới ngươi,. Nhưng không ngờ ngươi máu lạnh vô tình , dám làm không dám nhận. Người như ngươi ... ta không cần, con của ta không cần người cha tồi tệ như vậy. Nhưng mà Tiểu Thúy là vì con của ngươi mới bất bình vài câu , ngươi đã muốn giết chết cô ấy!   Nói đoạn nàng khóc nức nở.  Hồng Hoa có chút nhíu mày, trong các vị tông chủ đứng đây đã có những người trên vẻ mặt đầy thương cảm và tức giận đối với người phụ nữ này  " A , thì ra là vậy , nàng ta mới hôm trước còn hùng hổ dạo người, nhưng hôm nay có thêm người hỗ trợ thì kẻ chửi rủa người diễn đáng thương , xem ra có tác dụng rồi. Có điều tại sao công chúa lại nói những điều như vậy? hoàn toàn khác những gì đã kể với mình, bị uy hiếp?"    Hồng Hoa còn đang lan man suy nghĩ  bỗng giật mình bởi tiếng hét lớn. - Lam Hi Thần ta  liều mạng với ngươi ....   Hét xong liền cầm một con giao nhọn tấn công Lam Hi Thần, trong khi toàn bộ còn đang hoảng hốt, nhưng Trạch Vu Quân là ai,? Một thân tu vi cực đỉnh há lại để một người phụ nữ tấn công bị thương , có điều là một cái vung tay của y trực tiếp khiến người phụ nữ bị  bắn xa, máu tươi bắn ra , trước khi tắt thở liền cười lớn nhìn chằm chằm vào Trạch Vu Quân đầy ai oán.     Tiểu Thúy lúc này gào khóc lên, bao nhiêu câu từ chửi rủa cũng từ đó tuôn ra. Lam Hi Thần lúc này ôm đầu đau đớn, từ cơ thể y toát ra làn khói màu đen càng lúc càng mù mịt,   - Hắc Đoan Vương, Là Hắc Đoan Vương .... chả trách nào đến con của mình cũng giết.       Tiểu Thúy hoàng loạn kêu lên , khiến cho các vị ở đây vô thức lùi lại vài bước .    Một vị Tông chủ giọng đầy run sợ . - Trạch ... Trạch Vu Quấn đây là bị trúng tà khí sao?    Một vị có vẻ am hiểu. - Không chỉ như thế, sợ là đoạt xác.    Lúc này đoàn người càng sợ hãi. Một người liều mạng đứng lên. - Trạch Vu Quân tu vi cao nếu như bị đoạt xác trở thành Hắc Đoan Vương e là còn đáng sợ hơn thảm họa Ôn gia, nhân lúc này không phải chúng ta nên ngăn chặn sao?   Lời nói ra như " thức tỉnh" những người còn lại, bọn họ đồng loạt rút kiếm chĩa vào người Lam Hi Thân, lúc đó y vẫn còn khom người ôm đầu trong làn khói đen.  Mắt thấy Tông chủ nhà mình có nguy cơ bị tấn công , môn sinh Vân Thâm  đồng loạt tiến tới đứng chắn trước Lam Hi Thần bảo vệ.      Giang Trừng cười lạnh, triệu hồi Tử Điện, khốc liệt lên tiếng. - Kẻ nào dám động vào y? Đã hỏi qua Tử Điện của ta đồng ý hay chưa?    - Còn hỏi qua Tị Trần của Lam nhị ca ca của ta cùng Trần Tình nữa.   Sự ồn ào cũng đã gây sự chú ý của Lam Vong Cơ và NGụy Vô Tiện.  Tiên Môn thế gia lúc này tức giận. - Giang Tông chủ, Hàm Quang Quân, Di Lăng lão tổ. Còn có Kim tiểu tông chủ Các ngươi không thể vì tình riêng mà để gây hoạ cho nhân thế! là tính mạng của bách gia tiên môn cũng là bách gia toàn dân. - Gây Họa? Lam Hi Thần , hắn chưa hại ai. Mặc kệ là thế nào ta sẽ dùng tính mạng của mình bảo vệ hắn.    Giang Trừng giọng nói uy lực cảnh báo tất cả. Không cho ai động vào y. - Giang tông chủ chớ có gàn bướng , không giết hắn bây giờ, sau này ngươi có thể gánh được hậu quả hay không? - Ta không gánh, vốn dĩ ta tin Lam Hoán , chắc chắn Lam Hoán sẽ vượt qua. Huống chi y có bị đoạt xác hay không còn chưa ai dám khẳng định.    Nói rồi xoay người tiến đến bên cạnh Lam Hi Thần. Đưa tay nắm lấy tay y khẽ gọi - Lam Hoán, là  Vãn Ngâm của ngươi đây. Là ta đây.     Lam Hi Thần cố hết sức mở mắt ra, trước mắt chính là một nhân ảnh màu tím đang ôn nhu nhìn y.  - Vãn ... Vãn Ngâm  .  KHói đen càng mãnh liệt tỏa ra, Lam HI Thần hét ;ên thật lớn " AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA..................."  Tiếng A vang vọng khiến nhiều người khiếp sợ. một tiếng sét nổ tung giữa bầu trời, kết giới Vân Thâm lúc này bị phá hủy, Hắc Đoan Vương chân chính lúc này xuất hiện. Một vẻ mặt thâm trầm độc ác đến đáng sợ, hắn như tiến lại gần Lam Hi Thần, đương nhiêu Lam Vong Cơ, Ngụy Vô Tiện , Môn Sinh Vân Thâm cùng Giang Trừng không để điều đó xảy ra. Bọn họ ngay lập tức tấn công Hắc Đoan Vương.     Nhìn sức mạnh của Hắc Đoan Vương phá hủy Vân Thâm lúc này, từng đợt đòn tấn công như sét đánh khiến nhiều nóc nhà bị nổ tung, ngay cả cột đá cũng trở thành cát bụi mà khiếp sợ.   Có những người gan dạ lao vào cùng chiến đấu, cũng có những người run sợ đến không nhấc được chân.    Bọn họ chỉ cần sơ xẩy một chút cũng sẽ bị trúng trướng khi lập tức biến thành kẻ giết người, lại là những người thân yêu nhất, chuyện này ai mà không sợ chứ!    Điều khó hiểu chính là  mặc dù rất nhiều người tấn công Hắc Đoan Vương, nhưng hắn dễ dàng tránh né mà tập chung tấn công Giang Trừng.  Hồng Hoa sốt ruột. - Sư phụ , này là sao?    Thạch Lão thở dài....  - Hắc Đoan Vương hắn nhận ra, Giang tông chủ chính là hy vọng của Trạch Vu Quân, có Giang Tông chủ, Trạch VU Quân sẽ không mất đi bản ngã , hắn sẽ không có cách nào chiếm đoạn được thể xác của Trạch Vu Quân. Ngoài ra nếu Giang tông chủ bị giết chết, chính là đòn kích kích khiến TRạch Vu Quân mấy đi lý trí.  Lão thở dài,  phong bế Hồng Hoa đoạn tung mình lên lao vào cuộc mặc cho Hồng Hoa nước mắt trào ra ." sư phụ ... ta cũng muốn giúp mọi người .. tại sao?"     Cho dù đông người nhưng bách gia tiên môn dù sao cũng còn chưa đắc đạo , nào có thể là đối thủ của Hắc Đoan Vương đang sở hữu hai mảnh thần vật, vì thế từng người từng người bị đánh bật ra. Hắn nhéch môi cười nhìn về phía Giang Trừng đang hung hăng tấn công mình. Một khe hở hắn lập tức tung đòn đánh vào người Giang Trừng khiến hắn ngã xuống, nơi hắn ngã một nền đãn đều bị đánh nát, có vẻ như từng khúc xương đều bị đánh gãy. Hắn tiếp tục tung một đòn lớn về phía Giang Trừng trong ánh mắt hoảng loạn của mọi người, Tất cả đều chưa kịp phản ứng ngăn lại đòn tấn công đã nhanh chóng ập vào người Giang tông chủ.  Một tiếng nổ lớn vang lên , khói bụi mịt mù.     KIm Lăng la lớn toan chạy đến liền được Ngụy Vô Tiện giữ lại .     Ai cũng nghĩ Giang tông chủ lúc này thịt nát xương tan.      Kim  Lăng gào khóc gọi cữu cữu. Ngụy Vô Tiện trắng bệch vẻ mặt.     Nhưng khi khói bụi tan đi, Một thân áo trắng ôm trọn lấy thân hình màu tím ánh mắt nhìn người trong lòng đầy xót thương. - Vãn Ngâm . xin lỗi để ngươi đợi lâu như vậy.    Giang Trừng mỉm cười lắc đầu rồi từ từ nhắm mắt.    Ngụy Vô Tiện cùng Kim lăng vội vàng chạy tới,      Đặt một nụ hôn nhẹ nhàng lên trán Giang Trừng rồi,  Lam Hi Thần giao hắn cho Ngụy Vô Tiện chỉ lại một câu ngắn gọn - Chăm sóc Vãn Ngâm.  Nòi rồi triệu hồi giơ tay lên , một luồng ánh sáng từ tay y chiếu thẳng lên trời rồi lan tỏa. Hai mảnh thần vật từ Hắc Đoan Vương đột nhiên bay tới Lam Hi Thần cùng với hai mảnh khác, ghép lại thành một thanh kiếm ngọc màu trắng, vững vàng trong tay y.    Thạch Lão ánh mắt sáng lên vui mừng  cảm thán " A ... vậy quy nguyên chủ" Lúc này lão mới an tâm lại gần đồ đệ của mình. - Sư phụ người thả con ra đi, con phải cùng mọi người chiến đâu. - Hầy  Lão thở dài. - Con từ nhỏ ham chơi tu vi lại chẳng được bao nhiêu lao vào cũng chỉ làm vướng bận người khác, Huống chi , sư phụ của ta đã quay lại. Phần này để người giải quyết. - Sư phụ? người nói Trạch .. Trạch Vu Quân chính là vị thần tiên nọ? - Không sai.     Lão thở dài, và người khiến cho sư phụ không thể độ hóa thành tiên cũng chính bởi vì Tam Độc Thánh Thủ.   Năm đó Tam Độc Thánh Thủ Giang Vẫn Ngân chính là một đóa sen thành tin, bởi vì Hắc Đoan Vương gây ra tai họa kéo theo yêu vật nương theo chống phá , giới tu tiên vì vậy phải liên hợp cùng tiên nhân tiêu giệt lũ yêu ma. Lúc đó bởi vì ngộ sát tiểu yêu khiến cho tiên nhân tức giận đánh lại tu tiên giới sát thương rất nhiều người. Lại tự mình xuống địa ngục đòi người vì lẽ đó không thể thăng thần. Điều đáng nói chính là Liên hoa tiểu yêu lúc đó vô tình vô cảm giống như loài thực vật vô tri vô giác chưa từng đáp trả tình cảm của tiên nhân. Vì lẽ đó trước khi chết tiên nhân tự để lại ước nguyện kiếp sau sẽ không động tình.    Thạch Lão lắc đầu , không nghĩ tới kiếp này bọn họ lại có duyên kết thành đạo lữ. Là phúc là họa có lẽ  không một ai dám chắc.    Trạch Vu Quấn thu được thần khí , còn Hắc Đoan Vương lại bị mất đi sức mạnh của hai bên chênh lệch rõ rệt chẳng mấy chốc mà Lam Hi Thần  chiếm được ưu thế dồn Hắc Đoan Vương vào thế hiểm nguy.      Biết không thể chống lại được, sau khi bị Trạch Vu Quân nhiều lần dùng thần kiếm tấn công mạnh mẽ khiến hắn thương tích đầy mình, Hắc Đoan Vương lập tức bỏ trốn không quên tung ra tà khí làm vật cản nếu bị truy quét. vốn định đuổi theo nhưng Trạch Vu Quân cũng phun một ngụm máu đen rồi ngất đi.    Giang Trừng nhìn thấy mặc cho thương thế còn chưa hề hồi phục vội vàng lao đến cùng với Lam Khải Nhân Lam Vong Cơ và các đệ tử Lam gia.    Thạch Lão thở dài. - Trạch Vu Quân trúng tà khí cho dù không bị khống chế cũng bị nội thương, sau mười ngày ... chỉ sợ ... không thể giữ được tính mạng.    Mặc dù đã đoán trước được phần nào nhưng khi sự thật phơi bày không cho hắn cơ hội tự lừa dối bản thân cũng khiến cho Giang Trừng thật sự sợ hãi .   Hắn đã từng mất y một lần , lại không thể mất y thêm làn nữa , cho dù làm cách nào cũng không thể mất thêm lần nữa.   Trong lúc trên dưới Lam gia đều đang sợ hãi thì một giọng nói vang lên. - Cũng không hẳn là không có cách, chỉ sợ có ai dám làm hay không.     Giang TRừng không khó để nhận ra giọng nói quen thuộc , chính là Thượng Hòa lão tiên. Vừa nhìn thấy lão, Thạch Lão khẽ kinh ngạc. Lam KHải nhân quên cả lễ nghi vội vàng nói. - Lão , lão tiên nhân xin chỉ giáo. - Chỉ cần uống máu phượng hoàng .    Máu phượng hoàng , điều này khiến cho mọi người kinh sợ, Phượng Hoàng nói là thần vật cũng đúng mà ác thần cũng chẳng sai.    Máu phượng hoàng nghe nói uống vào liền có thể tăng vọt tu vi, tăng thêm tuổi thọ gấp bội và giữ mãi tuổi thanh xuân. chính vì thế không ít người mạo hiểm tìm đến nó chỉ tiếc là không có một ai có thể trở về. Lâu dần không còn ai dám có vọng mộng , việc đó cũng dẫn đi vào quên lãng. Lần này Thượng Hòa lão tiên nhắc đến chỉ có những vị trưởng bối tuổi tác đã cao hoặc số ít người trẻ ham đọc mới có thể nhớ lại. - Ta sẽ đi.- đây là lời của Giang Trừng - Ta sẽ đi - Đây là lời của Lam Vong Cơ    Hai người họ lập tức lên tiếng. - Con cũng đi - Lam Tư Truy ánh mắt cương trực nhìn các vị tiền bối. - Cả con nữa ... - Lam Cảnh Nghi nhất định cũng không thiếu phần.  Lam gia các tiểu bối không hề sợ chết cũng không ít người đòi đi.    KHông chỉ vì bọn họ là người nhà họ Lam , Lam HI Thần lại là một tông chủ vô cùng ôn hòa đối với các đệ tử môn sinh vô cùng thân thiết . Đối với bọn họ không chỉ có kính còn có tình. Nhất là Lam Tư Truy cùng Lam Cảnh Nghi.     Lam Tư Truy từ nhỏ được Lam Vong Cơ đưa về Vân Thâm Bất Tri sứ nhưng L:am Vong Cơ lúc đầu trị thương sau thì vấn linh 13 năm. Nên sự mọi sự chăm sóc hầu hết là do Lam Hi Thần nuôi dưỡng. Mà Lam Cảnh Nghi vốn cùng với Lam Tư Truy từ nhỏ như hình với bóng . Cùng sự dạy dỗ chăm sóc của tông chủ mà lớn lên. Đối với bọn họ Lam Hi Thần Trạch Vu Quân không chỉ là một tông chủ   Thường Hòa cười khì. - Mấy đứa nhóc các ngươi thì làm được gì, nếu người có khả năng đi nhất quả chính là Giang tông chủ cùng Hàm Quang Quân.