Ngược về thời lê sơ
Chương 255 : Hội nghị thượng đỉnh đông á
Tình hình Đông Á cũng không quá yên ả nhưng nó chẳng ảnh hưởng gì Nam Việt. Hội đồng minh quân sự Đông Á gồm Nam Việt, Nam Hàn, Nhật Bản vững như bàn thạch, Dương Lăng và đồng mịn của hắn không chọc vào được. Thế nên tên này chuyển hướng phát triển lục quân. Với kiến thức người xuyên việt thì cuối cùng Hắn cũng có thể tạo ra đội quân súng trường với số lượng lên tới gần 1,5 triệu quân thường trực, mục tiêu chính của hắn là Đại Minh Chu Lương và Mông Cổ Nhan Bá. Cuộc chiến của 3 quốc gia đông dân vào bậc nhất thế giới này dường như bất tận. Mặc dù bọn họ đánh nhau càng hăng thì Nam Việt ở giữa càng có lợi. Thế nhưng đó là khi Nam Việt đang còn nhỏ yếu cần có một khe hẹp để phát triển, giờ đây chính quyền Đông Kinh hoàn toàn cứng cáp rồi việc ổn định khu vực để phát triển là rất cần thiết. Giờ đây Tây tiến là mục tiêu hàng đầu, tên Dương Lăng so sánh thế nào cũng không thể nguy hiểm bằng Malen được. Vào thời điểm này nếu so sánh ra việc xó một môi trường ổn định phía sau lưng để yên tâm phát triển còn lợi nhuận hơn cả buôn bán vũ khí cho các bên chiến tranh.
Theo kiến nghị của Nguyên Hãn thì Nam Việt chủ trì một cuộc gặp mặt toang thể các quốc gia tại khu vực đông Á đã được chấp thuận cao từ chính phủ Nam Việt. Nói cho cùng dù Nam Việt là đội quân thường thắng thế nhưng không ai muốn cả ngày lang thang chém giết cả, 4 năm rồi người Nam Việt cũng đã mệt mỏi với việc chiến Tranh Đông Á. Sứ giả của Đông Kinh lại một lần tất bật lượn lờ khắp các quốc gia mà tiến hành du thuyết. Thái độ của Nguyên Hãn rất cứng rắn trong lần này, nếu phe phát xít của Dương Lăng không chịu ngồi xuống đàm phán thì hắn sẽ tung ra lực lượng tối hậu mà phối hợp cùng các quốc gia trong liên minh tiến hành tiêu diệt tận gốc Trung Hoa quốc, bất chấp thương vong và hậu quả sau đó là Đại Minh sẽ thống nhất Hoa Hạ và trở thành đối thủ mới của Nam Việt.
Dương Lăng cũng không phải kẻ không biết chuyện, một tên cáo già chính trị như hắn rất dễ ngửi ra mùi nguy hiểm. Dương Lăng hắn thừa biết sở dĩ hắn còn tồn tại là do Nam Việt không dốc toàn bộ sức mà bem hắn. Nếu Đông kinh không tiếc tổn thất và phối hợp cùng các quốc gia hùng mạnh như Đại Việt và Đại Minh thì chỉ trong 2 tháng phe phát xít sẽ bị nhổ tận gốc. Dương Lăng hắn thừa biết ý đồ của Nguyên Hãn là phát triển tình huống một Hoa Hạ bị chia cắt làm giảm sức mạnh của dân tộc đông nhất thế giới này. Thế nhưng đó là dương mưu, kể cả hắn nói cho Chu Lương thì tên này cũng chả tin. Giữa Dương Lăng và Chu Lương sẽ mãi mãi không thể ngồi chung bàn trừ khi một trong hai là xác chết.
Ngày 21 tháng 7 năm 1406. Ngay trước thềm đại hội nghị lần thứ 2 của quốc hội Nam Việt thì cuộc gặp mặt thượng đỉnh của các quốc gia Đông Á được diễn ra tại Đông Kinh thủ đô Nam Việt. Các nguyên thủ quốc gia Đông Á đều đến dự trực tiếp mà không cử đại diện. Đây là một cuộc họp mở được thông cáo công khai, việc đảm bảo an toàn cho các nhân vật cao cấp các bên được Nam Việt vỗ tay đảm bảo. Bộ An Ninh nội địa của Nam Việt cực mạnh với Tổng Cục tình báo HLC thành phần nòng cốt là gia tộc ninja của Iamachi, vậy nên những thành phần có ý đồ gây rối không thể nhấc lên mặt bàn.
Để phô diễn sức mạnh quân sự không thể kháng đỡ của mình từng hạm đội hải quân đã được cải tạo thành lớp tiền Dreadnought được phái ra bốn phía hộ tống, đảm bảo an toàn cho các đại biểu của cuộc gặp mặt. Riêng nhóm Hạm đội đón Dương Lăng tại eo biển Thượng Hải thì Nguyên Hãn cử hẳn Hai chiếc Hộ tống hạm dài 175m lớp Dreadnought I hàng thật giá thật cùng với 5 Tuần Dương Hạm và 2 tàu Ngư Lôi. Đây đã là ½ hạm đội Nam Việt lúc này vừa kịp cải tạo. Đây không phải là phái đoàn đón tiếp bình thường mà nó còn mang ý nghĩa răn đe.
Và quả thật là khi nhìn thấy hạm đội này thì mọi ý nghĩ không an phận của phái đoàn phát xít này đã bị dội một gáo nước lạnh to tổ bố lên đầu. Dương Lăng cũng buộc phải lắc đầu mà cười khổ, với trình độ về Hải Quân như vậy thì Nam Việt đã bỏ qua Trung Hoa của hắn xa lắc lơ. Việc phát triển hải quân của Trung Hoa trở nên vô vọng hơn bao giờ hết bởi có một tên hùng mạnh như Nguyên Hãn tóm ngay yết hầu của hắn. Điều đáng sợ nhất là Nguyên Hãn cũng không phải là tên mù mờ về chính trị, bằng chứng là hắn đã thông qua các biện pháp cả mềm dẻo lẫn cứng rắn cùng với mưu mô đa dạng mà phong tỏa tầng tầng Trung Hoa. Ngay cả lần này cũng vậy, đòn đánh tâm lý này của Đông kinh đã hạ gục rất nhiều đấu trí của các nhân vật quan trọng của chính phủ Trung Hoa.
Truyện khác cùng thể loại
109 chương
29 chương
114 chương
1 chương
111 chương
44 chương
5 chương