Dung Lăng nhóm lửa, lấy ra một quyển sách, Ninh Khanh Khanh đưa mắt nhìn, là bản《 Triền Ti Bộ 》 tìm được ở bên trong sơn động.
"Chỗ này linh khí sung túc, chúng ta ở lại đây tu luyện một thời gian ngắn."
Ninh Khanh Khanh nhớ ra chuyện đội dự bị Tử Phượng Học Viện. Nàng vốn là đi cùng bọn họ, bây giờ là ban ngày, công chúa Tử Tuyết hẳn là phát hiện nàng mất tích.
Những người khác không nói, Vân Triệt nhất định sẽ tìm nàng.
Nhưng màhiện tại nàng chọc phải người của Phách Thiên Phái, lúc này Cao Đại hẳn là đã bẩm báo chuyện này cho phái của hắn xử lí, phái người đuổi giết nàng. Nàng muốn đi ra ngoài, tất nhiên sẽ nguy hiểm, cũng mang đến nguy hiểm cho đội dự bị của học viện.
Nàng mặc dù không phải hạng người chính trực gì, nhưng cũng không phải là người đại gian đại ác, học viên đại đa số không có ân oán gì với nàng, không cần mang họa tới cho họ.
Hơn nữa hang núi này, so với ở bên cạnh Thoát Cốt Thủy Phù Dong thì tốt hơn.
Khắp nơi trong đây đều tràn ngập linh khí, coi như là không tu luyện, đứng ở chỗ này, hấp thu linh khí cũng có lợi với thân thể. So với một đám người ra ngoài đánh Linh Thú, Ninh Khanh Khanh càng thích tu luyện ở nơi có thiên nhiên thuận lợi.
Hơn nữa Ninh Khanh Khanh cần nhanh chóng thăng cấp, nơi này chính là một địa phương tốt, nàng chính là đang đánh cuộc với họ!
Có thêm Vân Yên Thối Tuyết Trạc trên tay này nữa, nàng phải nhanh tăng cấp mới có thể lấy nó!
Ninh Khanh Khanh gật đầu ưng ý, ngồi xuống bắt đầu tu luyện.
Một khi bắt đầu hấp thu linh khí, Ninh Khanh Khanh liền phát hiện tốc độ so với ở bên cạnh Thoát Cốt Thủy Phù Dong thì nhanh lên rất nhiều. Tốc độ khí tức màu xám tiến vào gân mạch nhanh hơn rất nhiều, điều này cũng làm nàng tinh luyện linh khí nhanh hơn, chuyển vào bên trong đan điền, cho Thất Sắc Liên hấp thu.
Linh khí như có như không quay tuần hoàn vòng xung quanh Thất Sắc Liên đến vòng thứ tư, bắt đầu thấp thoáng có quy mô.
Tốc độ này khiến Ninh Khanh Khanh càng chăm chỉ hơn. Dung Lăng đối với Triền Ti Bộ cũng tràn ngập hứng thú, mỗi ngày ngồi bên trong động nghiên cứu học tập. Hai người trừlúc hai ba ngày đi bắt một Linh Thú về làm đồ ăn ra, tất cả tinh lực đều dồn vào tu luyện.
Khi đang đột phá Tứ Tinh Linh Sĩ thì Ninh Khanh Khanh có một phát hiện kỳ dị nữa.
Trong đầu nàng bỗng nhiên hiện ra tình hình bên trong Vô Cực Nạp Giới. Lúc đầu chỉ là một không gian khoảng một trăm thước vuông, hiện tại mở rộng đến một trăm mười thước vuông, so với trước đây tăng hơn mười thước vuông.
Hồ nước ở bên trong cũng mở rộng với tỉ lệ như vậy, vẫn chiếm hai phần ba vị trí không gian.
Nói đến cũng kỳ quái, rõ ràng là không gian Giấu Đồ, theo lý mà nói nên chỉ là cái kho hàng. Kho hàng đương nhiên là càng lớn càng bằng phẳng là tốt nhất, như vậy mới có thể thu nạp nhiều hơn đồ.
Nhưng mà trong Vô Cực Nạp Giới này, tại sao có hồ nước, bầu trời, còn cả thửa đất trồng màu đen bên hồ kia nữa. Cảm giác như nó là một bản thế giới thu nhỏ lại, mà không phải không gian Giấu Đồ.
Ninh Khanh Khanh tràn ngập nghi ngờ, rất muốn đi hỏi Dung Lăng một chút rốt cuộc là xảy ra chuyện gì. Nhưng mà thấy hắn đang suy tư, quyết định không đi quấy rầy hắn, khỏi khiến hắn tẩu hỏa nhập ma gì gì đó.
Nàng sau khi thăng cấp, nghỉ ngơi trong chốc lát, điều chỉnh lại thân thể, khôi phục đến trạng thái tốt hơn.
Trước hết nhìn Nhục Nhục trong cái hộp một chút. Tiểu gia hỏa này mỗi ngày ăn no rồi ngủ, ngủ no rồi ăn. Bộ lông lúc đầu thưa thớt, hình như cũng sáng bóng lên. Mặc dù cũng còn xấu như vậy, nhưng mà độ xấu cũng giảm bớt một chút.
Cũng không biết đó là Linh Thú gì, sau này tiềm lực có lớn hay không.
Ninh Khanh Khanh nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, nhớ ra bản 《 Chư Thiên Dược Thảo Kinh 》kia, lấy ra lật lật xem.
Truyện khác cùng thể loại
111 chương
146 chương
19 chương
11 chương
71 chương