Nghịch thiên hệ thống: nữ phụ lên sàn

Chương 28 : Vị diện 1 : nam thần cao lãnh (28)

An Quân Quân đưa Phạm Kính tới một tòa nhà cao ốc nằm ở trung tâm thành phố. Tòa nhà rất lớn, được trang trí theo phong cách châu Âu. Bên ngoài kiểu cách khiêm tốn lại không giấu được vẻ hào nhoáng sang trọng. Phạm Kính có chút ngốc trệ. Cái này... hình như là chi nhánh số một của Phạm Tuấn... Đẹp không? Cô gái đứng một bên khoanh tay ngước nhìn hắn, âm thanh rất lãnh đạm. Hắn theo bản năng nói: Đẹp. Quả thật rất đẹp. Cũng không biết cô hỏi làm gì? Chẳng lẽ tổ chức điều bất ngờ gì cho hắn? An Quân Quân: Đẹp liền tặng cho ngươi. Phạm Kính: ??? Thao tác này có chút nhanh! Vì sao lại tặng cho ta? Hắn cúi đầu, lộ ra cái cổ thon dài trắng trẻo. An Quân Quân: Chính là muốn tặng cho ngươi. Không có lí do! Là hệ thống phát nhiệm vụ cho ta vung tiền. Con chó điên hệ thống đó khẳng định có bệnh! Cứ bắt ta tiêu tiền! Thừa dịp ta liền chơi chết chi nhánh của tên thiểu năng Phạm Tuấn kia, rồi ném qua cho đối tượng. Ha ha! Ta thật thông minh! Phạm Kính: ... Có cảm giác như bị bao nuôi! Ừm... không tệ lắm nhưng mà vẫn không được. Phạm Kính có lẽ còn muốn nói gì đó, nhưng An Quân Quân không cho hắn cơ hội. Cô nắm lấy tay hắn kéo đi. Phạm Kính bỗng nhiên bị cô thân thân: ... Bàn tay cô gái nhỏ bé mềm mại lại vô cùng lạnh lẽo. Hắn có cảm giác như mình rơi vào hầm băng. Lạnh đến thấu xương. Lại nhịn không được lưu luyến, trầm mê vào đó. Tay của hắn thì ấm áp, đụng vào tay cô cảm giác như hai cực đối lập. Dọc đường có rất nhiều người đi qua, nhìn thấy hai người cũng chỉ cúi đầu cung kính chào. Một số phát hiện bọn họ đang nắm tay liền khiếp sợ. Phạm Kính bị bọn họ nhìn đến chột dạ. Hắn cũng rất muốn bỏ ra nhưng đối phương nắm chặt đến lợi hại. Hoàn toàn không có sức phản kháng. Cũng không biết cô dẫn hắn đi tới đâu. Đến khi hai người dừng lại thì trước mắt là một bữa tiệc ánh nến. Phạm Kính: ... Rõ ràng bên ngoài là ban ngày. Nhưng ở trong này lại có cảm giác như là ban đêm. Đẹp đến không giống thật. Trên bàn ăn trải đầy hoa hồng. An Quân Quân tùy tiện lấy một bó hồng bên cạnh nhét vào ngực hắn. Tặng ngươi. Ta tổ chức đẹp chứ? An Quân Quân hỏi hắn. Dám nói không đẹp ta liền chơi chết ngươi! Mặc dù ngươi là đối tượng cũng không được! Quyền uy của đại lão không được bị xúc phạm! Phạm Kính rất chân thành nói: Đẹp! Nhưng mà... không phải không đi ăn sao? An Quân Quân: Lỡ làm... liền tới cho ngươi nhìn một cái. Hắn vui vẻ liền sẽ ở cạnh ta. Dạng này ta liền hoàn thành nhiệm vụ. Nghe cô nói vậy, trong lòng Phạm Kính như nở hoa. Cô tặng tôi nhiều thứ như vậy, tôi biết lấy gì báo đáp đây? Hắn mỉm cười nói. Nụ cười có chút yêu nghiệt! An Quân Quân căng da đầu kháng nghị: Không được! Tiền cho ra ngoài như bát nước đổ đi, sao ta lại còn lấy quà của hắn nữa chứ? Hắn thích thì cứ để lại tự dùng! Phạm Kính tựa hồ đối với vấn đề này rất chấp nhất, liên tục hỏi cô. An Quân Quân không dám đối với hắn nặng lời liền nói: Tùy tiện tặng, đừng đắt giá. Ta đang tiết kiệm tiền giúp hắn. Hắn sẽ cảm thấy ta tốt mà ở cạnh ta không? Ý kiến không tồi đâu! Phạm Kính cắn môi: Vậy... tôi liền lấy thân báo đáp! Khuôn mặt hắn đỏ bừng vô cùng đáng yêu. An Quân Quân: ... Bỗng cảm giác có chút mê mang. Ta có thể từ chối sao? Hệ thống: Nếu ký chủ muốn bắt đầu lại thì cứ làm. An Quân Quân: ... Cô hắng giọng vài tiếng rồi bình tĩnh nói: Được. Hắn thích tặng liền tặng đi! Tặng rồi hắn liền là của ta. Dám chạy ta liền đánh gãy hai chân hắn nhốt lại! Phạm Kính còn sợ cô không đồng ý, bây giờ liền vui vẻ. Vậy bây giờ ta là bạn trai của ngươi sao? An Quân Quân: ... Cô chưa bao giờ tiếp xúc với vấn đề này nên có chút không rõ. Vì cái gì hắn là người của ta nên biến thành bạn trai ta? Hệ thống: Đây là xã hội một vợ một chồng, hắn lại là người của ký chủ thì là chồng ký chủ. Hiện tại hai người vẫn chưa có giấy tờ chứng nhận nên tạm thời liền gọi bạn trai đi! An Quân Quân: ... Con chó điên hệ thống này sẽ không nói bừa chứ? Hệ thống: ... Làm một cái hệ thống thật khó! Có thể đổi nghề sao? Hệ thống: Ký chủ không phải sợ bị lặp lại sao? Hắn nói cái gì liền chính là cái đó! An Quân Quân: ... Vẫn là cái lí do này! Tức chết ta! Cô mặt ngoài lại bình tĩnh nói một tiếng: Ân! Phạm Kính vui vẻ nắm chặt tay cô. Trong tim giống như có thứ gì đó lan tràn, ngọt ngào đến kì lạ. Hắn hình như lại thích cô thêm một chút. Vậy... ta hôn ngươi được không? An Quân Quân đối với vấn đề này không có quá nhiều kiến thức. Nhưng rất không quen. Lông mày cô nhíu chặt lại, ánh mắt có vẻ không vui. Hôm nay, đối tượng nói có chút nhiều. Phạm Kính thấy vậy liền rất thức thời. Không cần cũng được. Nói xong tay lại nắm chặt tay cô hơn. An Quân Quân lúc này mới nhớ ra cô đang nắm tay hắn. Vừa định vung ra thì hệ thống gào lên: Hôn không cho hôn, nắm không cho nắm. Ký chủ muốn hắn bỏ rơi cô sao? Vậy liền chuẩn bị tốt tinh thần bị kéo ngược lại đi! An Quân Quân: ... Ngươi giỏi! Ngươi tốt! Bây giờ chúng ta đi đâu? Phạm Kính vui vẻ hỏi. Hai chữ chúng ta dùng đến thoải mái. An Quân Quân nhíu mày nhìn hắn: Ngươi muốn đi đâu sao? Thích đi đâu liền đi đâu! Theo định lí hệ thống, ta phải sủng hắn. Nếu không liền bị kéo ngược lại. Vậy liền về nhà đi! Hắn cúi đầu nhẹ nhàng nói. Ồ! Cô lãnh đạm đáp một tiếng biểu thị mình nghe thấy. Về nhà liền về nhà! Không cần ra ngoài liền thoải mái! Vì cô phải lái xe nên Phạm Kính không thể nào tiếp tục nắm tay cô. Hắn có chút luyến tiếc buông ra. An Quân Quân: ... Chỉ là nắm tay thôi mà! Hắn cứ làm quan trọng hóa lên! Tay thì có cái gì tốt sờ? Ngây thơ! Xe dừng trước nhà của hắn. Bây giờ là buổi chiều nên hắn cảm thấy nhà chẳng có cái gì tốt chơi, muốn đổi ý. Phạm Kính lại không dám nói với cô, sợ cô lại hung dữ với hắn. Hắn mở cửa xe, đứng bên ngoài nói: Cục cưng, tạm biệt em! Nói xong liền chạy mất. An Quân Quân: ... Cục cưng? Ai là cục cưng của ngươi? Dám gọi ta là cục cưng, hắn chê mạng mình quá dài hay sao? Cô ngồi trong xe tức giận một hồi rồi mới lái đi. Cùng lúc đó, Phạm Tuấn lâu ngày không gặp đứng ở một góc, vẻ mặt âm trầm nhìn biệt thự của Phạm Kính. Bàn tay buông bên hông nắm chặt thành nắm đấm, gân xanh hiện rõ lên. Anh trai tốt của ta... Ha ha!