Nghịch duyên tiên-ma: ma hậu là thiên giới công chúa
Chương 16 : Đại chiến khốc liệt - quyết định của thiên lam (2)
***** Trước Nam Thiên Môn******
Lão quân râu tóc bạt phơ dẫn 10 vạn thiên binh ứng chiến. Một bộ phận lớn Ma tộc dưới sự chỉ huy của Dực Thiên tiến đến. Dực Thiên vẫn giống như ngày này 500 năm trước, hoả bào nóng rực, ánh mắt điên cuồng thống hận, nhiệt độ xung quanh đã tăng vọt. Theo kế hoạch Hoả ma quân Dực Thiên tấn công Thiên giới. Ma hoàng Long Tử Phong cùng Yêu vương Mị Cửu áp chế Minh giới. Chỉ cần khống chế được nhị giới này thì Tam giới lập tức tan rã. Dực Thiên khinh miệt nhìn 10 vạn thiên binh ra sức chống đỡ Ma tộc, thế trận đang cân bằng. Thái thượng lão quân giận dữ quát:
- Hoả ma quân, ngươi quả nhiên không biết trời cao đất dày là gì, bài học 500 trước chưa làm ngươi tỉnh ngộ sao.
Nhắc đến chuyện 500 năm trước sắc mặt Dực Thiên trầm xuống, giọng nói mang theo đầy hận ý:
- Các ngươi không có tư cách nói chuyện đó, Thần tiên các người chính là lạnh lùng vô tình, nhưng gì các ngươi đã nợ ta hôm nay ta sẽ trả lại gấp trăm lần.
Dưới cơn thịnh nộ ngút trời của Dực Thiên hoả diễm bao trùm lấy Nam Thiên môn, thiên binh bị hoả diễm đốt cháy thành cát bụi. Lão quân thi triển thuật pháp đấu với Dực Thiên. Thiên cung dần dần bị áp đảo.
Qua hai canh giờ Ma tộc đã đánh tới Thiên điện, Vương mẫu lòng như lửa đốt gọi các nữ nhi hợp trận nhưng thất tiên trận vẫn thiếu một- là Thiên Lam. Đứa con gái này của bà không biết đang suy nghĩ cái gì. Dù bà đã tìm mọi cách tìm kiếm nhưng vẫn bặt vô âm tín. Trong lòng một nỗi bất an khó tả, đáng lẽ ban đầu bà không nên để Lam nhi đi Ám vực, là lỗi của bà.
Lão quân lui ra phía sau cùng với thiên binh kiềm chế Ma tộc. Sáu công chúa bao vây lấy Dực Thiên dù thất tiên thiếu một vẫn phải lập trận, đây là cách duy nhất bảo vệ Thiên cung. Lục vị công chúa thân mặc giáp phục hồng, tranh, hoàng, lục, thanh, tử lập ra thế trận. Bọn họ không ngừng thay đổi vị trí, trận pháp biến đổi bảy bảy bốn chín lần. Ánh sáng lục sắc bao trùm Thiên điện, lục vị công chúa không ngừng tấn công Dực Thiên.
Ánh mắt Dực Thiên không có biến đổi gì, chỉ dựa vào mấy con nha đầu này mà muốn đạnh bại hắn, mơ tưởng. Thất tiên trận tuy lợi hại nhưng lại thiếu mất một hơn nữa các công chúa không phải đối thủ của Dực Thiên. Tình thế ngày một giằng co ác liệt.
**** Minh giới****
Hai bên bờ Vong xuyên hai đội quân hùng mạnh dắp giao đấu. Sương trắng lượn lờ trên mặt sông tạo ra vẻ thận bí khó dò. Dưới sông Vong xuyên khác hẳn với vẻ tĩnh lặng của mặt nước . Dòng sông không ngừng cuộn trào, ác linh luôn sẵn sàng cắn nuốt bất cứ linh hồn nào rơi xuống. Hai bên bờ, bỉ ngạn đỏ rực như máu, kiều diễm mị hoặc còn có thêm phần diêm dúa lẳng lơ. Trận chiến bắt đầu, Yêu vương và Ma hoàng chỉ huy quân tiên phong tiến lên. Minh vương lúc này mím chặt môi, dựa theo tình huống hiện tại, đừng nói là viện trợ Thiên giới cho dù Minh giới cũng không cầm cự bao lâu.
Hai quân đang chuẩn bị giao chiến, bên bờ sông nơi Ma tộc và Yêu tộc đang chiếm giữ, trong sương mù xuất hiện bóng dáng lam y nữ tử mờ nhạt. Nàng xoay lưng về phía bọn họ nhưng hoả tinh thần kiếm trong tay nàng khiến Ma hoàng nhận ra nàng là Thiên Lam. Tất cả bọn họ đều rơi vào trầm mặc, nàng ta không ở Thiên cung ứng chiến chạy tới đây làm gì.
Minh vương kinh hoảng kêu lên:
- Lục công chúa cô mau trở về Thiên giới, đừng đứng ở đó nguy hiểm lắm.
Minh vương cho dù tình nguyện để nàng về Thiên cung cũng không muốn nàng đến đây. Ít nhất Hoả ma quân sẽ không thương tổn nàng. Còn ở đây......aiz
Thiên Lam dường như không nghe thấy lời của Minh vương, tưf từ xoay người giọng nói vang vọng:
- Ta sẽ bảo vệ Tam giới càng sẽ bảo vệ người ta muốn bảo vệ.
Thiên Lam tay vận nội lực hướng Yêu vương tập kích, mọi thứ quá nhanh khiến tất cả đều sững sờ chỉ có Yêu vương mạnh mẽ đánh lại một chưởng. Thuỷ Bích ở trong cơ thể Thiên Lam không ngừng ngăn cản nàng:
- Lam nhi , mau dừng lại muội sẽ chết đó Lam nhi muội....
Thuỷ Bích chưa truyền âm xong cho Thiên Lam đã thấy chưởng lực của nàng hướng Yêu vương lúc sắp đánh tới hắn đột ngột biến mất còn một chưởng toàn lực của Yêu vương đánh úp về phía nàng mang theo uy lực không thể chống cự.
Thiên Lam không phản kháng một chưởng kiaddanhs thẳng vào người nàng, tiên cốt nháy mắt bị huỷ. Thuỷ Bích trong người Thiên. Lam đau đớn kêu nàng.
- Lam nhi... Không... Lam nhi...
Thân thể Thiên Lam như diều đứt dây bay theo một hình vòng cung hướng phía Vong xuyên rơi xuống. Tất cả đều kinh ngạc bao gồm cả Yêu vương. Nàng rõ ràng mượn tay Yêu vương tự sát. Tại sao lại làm như vậy.
**** Thiên cung****
Thất tiên trận vùng Dực Thiên sau một hồi giằng co đã có kết quả, lục vị công chúa bị Dực Thiên đánh bay ra khỏi trận pháp. Dực Thiên nãy giờ dù nghi ngờ sự vắng mặt của Thiên Lam nhưng chngx không suy nghĩ gì nhiều. Có lẽ muội ấy không muốn cùng hắn đấu pháp.
Tinh thạch trong người các công chúa phóng ra đang chuẩn bị hợp nhất thì Lam tinh thạch của Lục công chúa xuất hiện, Thiên cung nhất thời dấy lên hi vọng. Thiên Hồng kinh hô:
- Lục muội trở về.
Nhưng lời nói xong chưa được bao lâu sắc mặt mọi người đều xanh mét. Chỉ thấy bảy viên tinh thạch không thể dung hợp, lam tinh thạch rơi xuống vỡ vụn ra từng mảnh. Ánh sáng lập tức phân chia ra bảy màu, màu lam đang từ từ biến mất.
Vương mẫu ngã quỵ xuống:
- Lam nhi.. con ơi...Mau mau đến Minh giới Lam nhi ở đó.
Cả Thiên cung đang nháo nhào Dực Thiên đã biến mất không còn tăm hơi, người Thiên cung mau chóng đuổi theo.
**** Minh giới****
Thiên Lam vô lực sắp rơi xuống sông Vong xuyên, trên không trung xuất hiện bóng dáng màu lửa đỏ, hắn nhanh ta kéo lấy mảnh lụa đang quấn quanh eo Thiên Lam. Phía sau là người của Thiên giới.
- Nha đầu ngu ngốc, muội tưởng chết rồi ta sẽ không diệt Thiên cung sao? Ta sẽ cho bọn họ chết không toàn thây.
Dực Thiên trong lời nói mang theo lửa giận đau lòng cùng tia hối hận . Thiên Lam mỉm cười nhìn hắn, nói lời trăn trối cuối cùng:
- Dực Thiên ca ca, muội đã từng nói sẽ ngăn cản huynh, muội đã làm được rồi. Nếu thật có kiếp sau, muội hi vọng mình chính là một kẻ tầm thường cũng không như kiếp này trở thành Thiên giới công chúa. Muội thực hận, rất hận chính bản thân mình. Vì thân phận này muội đã không bảo vệ được người muội muốn bảo vệ. Thuỷ Bích tỷ ấy chưa chết hi vọng hai người về sau được hạnh phúc. Muội chết cũng đáng. Din lỗi huynh, Dực Thiên ca ca.
Lời nói vừa dứt, Thiên Lam đã buông tay. Dòng nước vông xuyên nhấn chìm thân thể nhỏ bé. Tiếng hét thất thanh vang lên.
- Lam nhiiiii.
- Lục muộiij
- Lục tỷ...
- Lục công chúa..
- Thiên Lam...
Từ nơi Thiên Lam rơi xuống, nử tử mặt áo thuỷ lam xuất hiện, hai hàng nước mắt chảy dài trên gò má. Dực Thiên ôm lấy Thuỷ Bích gọi một tiếng Thuỷ nhi. Dung mạo nàng thật giống Thiên Lam.
- Thiên, sao chàng lại làm vậy, sao chàng tổn thướng muội ấy.
Tiếng khóc càng ngày càng thê lương. Tất cả bọn họ đều không tin đây là sự thật Thiên Lam đã chết. Dực Thiên càng ôm chặt Thuỷ Bích. Kiếp này hắn nợ Lam nhi thật nhiều.
Truyện khác cùng thể loại
34 chương
34 chương
170 chương
18 chương
557 chương
150 chương