Ngạo Kiếm Lăng Vân
Chương 251
Lần này đi lên phương Bắc, đi tìm dược liệu giúp phụ thân Tống Minh Nguyệt luyện thành kim đan, chỉ còn thiếu một vị nữa là đầy đủ. Tuy nhiên vị dược liệu này cực kỳ khó tìm, cũng không biết Thiên Niên Giao liệu có tồn tại ở trên đời này hay không nữa. Cho dù là có, liệu có thể lấy được chút máu huyết trên người nó không đây?
Ngẫm lại, Bạch Tuộc Biển Sâu do hấp thụ được tín ngưỡng lực nên lực lượng đã vượt qua ma thú bậc chín. Ma thú bậc chín cũng không thể đạt tới trình độ khủng bố như Bạch Tuộc Biển Sâu dù không có thân thể.
Bạch Tuộc Biển Sâu chi là bị trúng kế của Lăng Tiêu, chỉ vi khinh địch mà chui vào trong Hàm Hàn Đỉnh, bị Lăng Tiêu dùng bản thân cùng Yêu Huyết Hồng Liên kiếm uy lực vô thượng luyện hoá.
Nếu thực sự gặp ma thú bậc chín có thân thể, trừ phi Lăng Tiêu đã thành nguyên anh, nếu không, căn bản là không thể sử dụng phương pháp này để luyện hoá đối phương.
Lại nói, cái Lăng Tiêu cần bây giờ chính là máu huyết của Thiên Niên Giao.
Xem ra cũng chỉ có thể hy vọng vào chính mình, có thể dùng thứ gì đó động đến Thiên Niên Giao, làm nó cam tâm tình nguyện hiến ra một chút máu huyết. Công việc chính lúc này là chờ đợi tin tức Thiên Niên Giao, nếu không chi sợ phải đợi đến lúc Lăng Tiêu đủ lực đi tim một con rồng để gây phiền toái.
Chắng qua long huyết mặc dù tốt, nhưng luyện chế Tiểu Hoàn Đan lại không thích hợp. Cho nên tim Long tộc phiền toái thực sự là hạ sách.
Cho đến lúc này, Tống Minh Nguyệt đã cảm thấy được phi thường thuận lợi, có thể ở ngắn ngủi thời gian đã thu thập được: Tử Bối Thiên Quỳ, tố hinh hoa (cây hoa nhài), cát bồ quả, thất tán thảo và hàn địa tuyết liên, cùng với máu Băng Tình Thiên Tằm. Hiện giờ chỉ còn một loại là máu của Thiên Niên Giao. Có thể nói cho dù là xuất ra toàn bộ thực lực của hải vực Tống gia, cũng không làm được loại kết quả này.
Mặc dù ở bên trong phần lớn là nhờ vận may, nhưng không thể không thừa nhận rằng "vận may" rất nhiều khi cũng là thực lực! Nếu không phải Lăng Tiêu mà là người khác, sự tỉnh chưa chắc sẽ được như vậy.
Di chuyển toàn bộ Băng hải bí tộc cũng là bước chuẩn bị của Lăng Tiêu để ngày sau Thú tộc gia nhập vào lãnh thổ của mình. Bởi vi trong lòng Lăng Tiêu nảy sinh ra một ý niệm làm cho lãnh thổ của mình trở thành thiên đường của tất cả các chủng tộc.
Chi cần tuân theo qui củ, như vậy, chính mình sẽ che chở cho bọn họ.
Khi có nguy cơ, tất cả mọi người đều có nghĩa vụ phòng ngự. Cứ như vậy, đừng nói là Nam Phương Vương hoặc là hoàng đế bệ hạ. chỉ sợ ngay cả Chiết gia có đại bối cảnh là thế gia ẩn thế cũng không dám xem thường lãnh thổ của minh!
Tộc trưởng Băng hải bí tộc Ý Phong tuân thủ lời hứa, nhịn đau cho Lăng Tiêu lấy hai giọt máu huyết của Băng Tình Thiên Tằm vương, sau đó hoàn toàn cáo biệt vùng địa cực băng hải đã sinh sống nhiều thế hệ, dẫn đất tộc nhân bắt đầu một giai đoạn lịch sử mới của chủng tộc.
Tất cả Băng hải bí tộc nhân đều thập phần tuân thủ quy củ, kỷ luật nghiêm minh, phi thường nghe lời. Đại đa số Băng hải bí tộc nhân đều không biết ngôn ngữ nhân loại, vì vậy đoàn trưởng Trương Đại Niên của mạo hiểm đoàn được phân công một nhiệm vụ mới: dạy cho Băng hải bí tộc nhân sử dụng ngôn ngữ nhân loại.
Phương bắc, trong đại sảnh nghị sự của gia tộc Tử Kinh Hoa. Tộc trưởng gia tộc Tử Kinh Hoa, nhất đẳng công tước Tần Thập Phương đang ngồi trên ghế thủ vị!
Tần Thập Phương năm nay hơn bốn mươi tuổi, diện mạo anh tuấn nho nhã, làn da hồng nhuận sáng bóng, râu ria trên cằm được cạo thật sự sạch sẽ, mặc một chiếc hạc cừu màu đen, trước mặt đặt một phong mặt báo.
- Chư vị, trong một năm qua, ta không ngừng thu được tin tức về Lăng gia. Gia tộc này trưởng thành cực nhanh, làm cho người ta phải lo lăng! Hơn nữa, Lăng Tiêu nguyên là kẻ bình thường đã nhanh chóng trở thành một nhân vật mấu chốt . Các ngươi có tin tức gì không?
Ngồi ở bên trái Tần Thập Phương là một lão già hơn năm mươi tuổi, hai mắt như điện, khí độ trầm ổn. Trên mặt không có bao nhiêu nếp nhăn, dưới cằm nuôi một bộ râu dài. Nghe Tần Thập Phương nói xong, lão theo bản năng lấy tay vuốt râu :
- Ý tứ của gia chủ là Lăng gia phát triển quá nhanh, trở thành một mối bất lợi cho gia tộc ta?
Tần Thập Phương nhẹ nhàng thở dài một tiếng :
- Đại bộ phận tài nguyên của Đế quốc Lam Nguyệt vẫn đều bị Lý gia cầm giữ, nguyên vốn định lợi dụng phương thức thẩm thấu, một chút một chút như tằm ăn chiếm cứ giang sơn Lam Nguyệt. Lý gia quản lý hoàng thất hơn một ngàn năm, Tây Vực Lý gia thực lực vẫn ẩn thế, nếu là dùng sức mạnh, chi sợ sẽ xảy ra đại loạn. Lúc đó làm cho các thể gia môn phái cảnh giác, đều muốn chen chân tiến vào phân chia một ly canh, chúng ta liền thụ cường địch không có được một chút lợi. Lúc này Lăng Tiêu xuất hiện, quấy rầy kế hoạch của ta. ta có cảm giác kẻ này ý ở giang sơn cơ! Tần Trạm, ngươi thấy thế nào?
Bên phải Tần Thập Phương cũng là một trung niên gần bốn mươi. hai má lõm sâu, dáng người đơn bạc, hai mắt hơi không mở ra được bỉnh thường, lười nhác tựa vào ghế, nhưng ở đây lại không ai tỏ vẻ gì dị nghị.
Người này chính là thân đệ đệ của Tần Thập Phương. Hắn chính là người mà Trương Đại Niên cho là Kiếm Tông bậc năm: Tần Trạm. Tuy nhiên bậc năm đã trở thành quá khứ, ba năm trước đây, Tần Trạm đã thành công đột phá tiến giai lẻn bậc sáu, trở thành một cao thủ trẻ tuổi, thực lực hùng mạnh của gia tộc Tử Kinh Hoa.
Tuy nhiên lực lượng của gia tộc Tử Kinh Hoa không chỉ có thế. Các cao thủ Kiếm Hoàng đều suốt ngày đóng cửa tu luyện, ít để ý thế sự, trừ phi gia tộc có sự tình trọng đại phát sinh, nếu không đừng hòng nhìn thấy bọn họ.Vì thế nhiều người tưởng rằng Tử Kinh Hoa gia tộc cũng thường thôi, mà ngay cả Tần Trạm cũng xuất quỷ nhập thần, rất ít người biết đến sự tồn tại của hắn.
Tần Trạm lúc này hơi hơi mở mắt, ánh mắt mòng lung không biết nghĩ đến cái gi, nghe Tần Thập Phương nói xong nửa ngày vẫn không có mở miệng. Tần Thập Phương nhíu mày, đệ đệ của minh tuy rằng thực lực hùng mạnh, nhưng tính tình này, cũng quá đáng đi! Chuyện tình gia tộc, hắn gần như không quan tâm đến, chỉ có hứng thú mạo hiểm, hàng năm bôn ba truy tìm các thánh địa. Nhưng cũng không thấy hắn chân chính tìm được một thượng cổ di tích nào.
Đương nhiên, gia tộc Tử Kinh Hoa cũng bức thiết cần tìm được thượng cổ di tích, mong thu được ít bảo tàng. Bởi vậy, cũng không có người hỏi đến hành vi của Tần Trạm.
- Tần Trạm, Tần Trạm.
Tần Thập Phương hơi hơi đề cao giọng.
- A, đại ca, chuyện gì?
Tần Trạm bất gặp ánh mắt mọi người đều tập trung lên người mình, lộ ra một chút áy náy mím cười, nói:
- Thực xin lỗi, ta thất thần quá, ca ca đang nói cái gì? Lăng gia sao? Yên tâm, tốt lắm, Lăng gia không phải sợ! Chẳng qua hiện tại cũng không phải là thời cơ tốt cho chúng ta động thủ.
- Rất đơn giản.
Tần Trạm ngồi ngay ngắn lại, thản nhiên nói:
- Thứ nhất, Lăng Thiên Khiếu đúng là người trung thành tận tâm với đương kim quốc vương . Không thể bát hắn đi ngược lại làm chuyện đại nghịch bất đạo. Thứ hai, Lăng gia cũng không phải là một gia tộc thâm hậu, rất nhiều người nói rằng sau lưng Lăng Tiêu có thế gia ẩn thế thực lực hùng mạnh, nhưng ta cho răng chỉ là do hắn chiếm được bí tịch trong thượng cổ di tích.
- Điểm thứ ba và quan trọng nhất, Quốc vương bệ hạ trước mắt mặc dù có không ít sự tình, ta nghe nói dường như có khe hở trong cảm tình với Lăng gia. Trong hoàng cung hình như cả hai vị Kiếm Tông đều ly khai. Có điều, Tây Vực Lý gia cũng không để cho ai có thể gây bất lợi cho Quốc vương bệ hạ. Để bảo toàn cho một quốc vương ở thế tục giới, với thực lực của họ, căn bản cũng không cần tốn nhiều sức lực.
Tần Thập Phương khẽ gặt đầu, nói:
- Nhị đệ nói thật là có chút đạo lý, chẳng qua, ta còn cho rằng. Lăng gia Lăng Tiêu đang còn tính toán muốn biến đất phong hoàn toàn trở thành lãnh thổ của chính mình! Hừ, quốc vương bệ hạ ra ám chiêu, còn muốn một cục đá hạ ba con chim, kết quả, khối lãnh thổ kia đã bị Lăng gia lão Tam nuốt trọn, khó có thể nhổ ra!
Phía mấy bàn cuối của hội nghị có mấy người trẻ tuổi của Tử Kinh Hoa gia tộc đang ngồi. Họ chính là thế hệ tương lai của gia tộc. Nguồn truyện: TruyệnFULL.vn
Tần Khang trong bộ dạng anh tuấn mà sắc mặt lại tối tăm đang cùng ngồi với bọn họ. Nguyên bản hắn nấm chắc là hoàn toàn có thể tìm Lăng Tiêu báo thù rửa hận. Bởi vi Tần gia không giống các nhà khác, việc khai sáng cho các đệ tử tại Tần gia đều khá muộn. Phải sau mười tám tuổi mới được tiến hành khai sáng, hơn nữa còn cho đan dược phụ trợ để nâng cao thực lực.
Tần Khang năm nay vừa tròn 18 tuổi, dưới sự trợ giúp của đan dược, từ Kiếm Sư bậc sáu, Tần Khang vừa mới thành công vọt tới Cuồng Kiếm Sư bậc ba! Nếu may mắn có thể đả thông được tất cả các huyệt đạo, hán có thể vọt tới Cuồng Kiếm Sư bậc sáu, do đó chân chính tiến vào hàng ngũ những người luyện võ bậc trung.
Cái gọi là người luyện võ bậc trung, trên thực tế, cũng là cách nói của thế gia ẩn thế. Khi đạt tới thực lực Ma Kiếm Sĩ mới miễn cưỡng được cho là người luyện võ bậc trung. Cũng chi có siêu việt thực lực Kiếm Tông mới có thể được cho là tiến vào bậc cao!
Tần Khang từng thoa thuê mãn nguyện nghĩ thực lực của chính mình sau khi nâng cao phải đi tìm Lăng Tiêu để có thể có một lần quyết đấu công bình!
Mỹ nữ yêu anh hùng, đây là quy luật từ xưa. Tần Khang tin tưởng, chính minh chắc chắn dựa vào chân chính thực lực, đả bại Lăng Tiêu. chiếm được trái tim của Isa! Cho nên, ngày đó hắn kiêu ngạo cự tuyệt Tạ Hiểu Yên.
Chỉ có điều không nghĩ tới, khi mình nâng cao được thực lực lại nhận được tin tức không thể tiêu hóa nổi.
Lăng Tiêu làm ra một loạt chuyện kinh động toàn bộ xã hội thượng lưu của đế quốc. Tần Khang cay đắng hiểu rằng chính mình cùng Lăng Tiêu vô cùng chênh lệch. Căn bản hắn không hề tưởng tượng ra được kết quả này. Trước kia, hắn cho ràng đối phương thắng hắn chẳng qua là gặp may, đến giờ hắn vẫn nhớ mãi cái tát ngày đó...
Nghe thấy phụ thân lại nhắc tới cái tên kia. Tần Khang gắt gao nắm chặt hai tay, cắn chặt hàm răng, Lăng Tiêu hiện giờ đã trở thành đối tượng mà gia tộc Tử Kinh Hoa phải Hèn thủ đối phó rồi sao?
Tần Khang bỗng nhiên đứng lên, ánh mát mọi người lập tức tập trung lên vị gia chủ tương lai này.Tại quí tộc thế gia mà nói, các gia chủ hơn phân nửa là do người không thể tiếp tục phát triển võ đạo đảm nhiệm. Vị trí này không cần phải nói cũng biết là hấp dẫn các đệ tử tục giới của Tần gia tới mức nào.
Tần Khang sắc mặt ưng đô, hướng về phía phụ thân kiên định nói:
- Phụ thân, con, con muốn đi vào nơi thế gia tu luyện!
- Ngồi xuống! Hồ đồ!
Tần Thập Phương mở to mắt, nhíu mày, hướng về phía đứa con thấp giọng quát. Kỳ thật hắn biết Tần Khang vì cái gì mà đột nhiên thất thố. Đứa con của mình thuở nhỏ không có trải qua đả kích, tâm khí rất cao ngạo, khinh thường người bên ngoài. Tuy nói đây là người thiếu niên đặc biệt mạnh mê, nhưng Tần Thập Phương hy vọng khuyết điểm này không nên hiện ra trên chính con mình.
Cho nên, Tần Khang bị Lăng Tiêu đánh một chút, Tần Thập Phương có chút suy nghĩ cho đứa con. Xem ra, đây cũng là chuyện tốt. ít nhất, có thể làm cho con mình thành thục đứng lên.
Quả nhiên, Tần Khang về đến nhà liền đóng cửa lại khổ luyện vũ kỹ, sau đó trong lễ trưởng thành đã đột phá, trở thành Cuồng Kiếm Sư bậc ba, được coi là nhân tố phát triển của gia tộc, một ngôi sao trong thế hệ trẻ
Tiếc là mặc dù hắn tiến bộ rất nhanh, không ngờ người ta tiến bộ còn nhanh hơn! Trong lúc nhất thời, tâm tính có chút thất vọng. không ngờ lại muốn tiến vào nơi tu luyện của thế gia gia tộc ẩn thế sau lưng Tần gia. Mà đó là địa phương nào chứ?
Nơi đó là tử địa! Một năm trước, sau khi đạt được tước vị nam tước, Tần Kiên đã xin tiến nhập vào nơi đó, đến bây giờ vẫn chưa đi ra, có lê đã chết ở địa phương nguy hiểm kia. Hiện giờ đứa con của chính minh lại xin đến đó! Tần Thập Phương sao có thể đáp ứng đây
Lúc này, kẻ vẫn lười nhác là Tần Trạm hơi hơi mở to mắt, nhìn vào khuôn mặt đỏ bừng của đứa cháu, khe khẽ thở dài:
- Đại ca, cho nó đi thôi.
- Cái gì? Nhị đệ ngươi...
Tần Thập Phương mắt tràn đầy ý giận nhìn Tần Trạm lòng nghĩ: "Nhị đệ luôn luôn không để ý tới gia tộc chính vụ, như thế nào lại đột nhiên nhúng mũi vào loại chuyện này?"
- Chẳng lẽ mọi người không phát hiện, Khang nhi trên thực tế là mầm tốt hay sao? Không có lòng quyết tâm, liệu có thể có đại đột phá không? Mặc kệ là sức mạnh cừu hận cũng tốt, hay là sức mạnh gì cũng được, chi cần có được động lực hùng mạnh, luôn luôn là một chuyện tốt! Cho nên, ta đồng ý với nó.
Tần Thập Phương trừng mắt nhìn Tần Trạm, mà Tần Trạm cũng không úy kỵ nhìn lại ca ca của mình, chậm rãi nói:
- Ca ca đừng quèn gia qui của gia tộc.
Tần Thập Phương biến sắc, lập tức suy sụp nói:
- Thôi đi thôi đi. Ta coi như không sinh ra đứa con này
Gia qui Tần gia qui định: Bất luận kể nào có ý ngăn trở chí tiến thủ của hậu nhân, dù với bất cứ lý do nào đều bị coi là bất trung với gia tộc.
Đói mát Tần Khang bỗng nhiên đỏ, hắn nhìn phụ thân đột nhiên già đi mười tuổi, khom người thi lễ.
- Phụ thân yên tâm, Khang nhi tuyệt sẽ không làm cho phụ thân mất mặt! Tần Kiên có thể làm được chuyện gì, Lăng Tiêu có thể có những thành tựu gì, con cũng có thể làm được như vậy!
Truyện khác cùng thể loại
40 chương
494 chương
73 chương
180 chương
257 chương
9 chương
81 chương