Nga Mỵ
Chương 179
Chu Chu từ đại hội thi đấu Luyện Đan Sư trở về, ước chừng ngủ mê man ba ngày ba đêm, sau đó xảy ra chuyện gì nàng hoàn toàn không biết, đều nghe các sư huynh sư tỷ nói sau khi tỉnh lại.
Nàng không chút nghi ngờ được tuyên bố trở thành quán quân đại hội lần này, sau khi cuộc tranh tài kết thúc Phùng Tiên Cao và Linh hỏa tam quái đã biến mất, ngày kế tiếp hoàng thất Tích quốc phát lệnh trục xuất, cấm mấy người này ở lại trong biên giới Tích quốc.
Một viên Linh đan thánh phẩm được đặt ở quảng trường hoàng cung trưng bày công khai bảy ngày, hiện tại chính là đề tài sốt dẻo nhất Tích thành.
Đề Thiện Thượng cũng không biết hung hiểm giấu trong lần tỷ thí này, oán giận với Chu Chu một trận: “Muội tùy tiện chuẩn bị tỷ lệ 100% thành đan ngăn chặn tên đan quốc kia là được, cần gì phiền toái như vậy luyện cái gì mà Linh đan thánh phẩm, làm cho Lão Tử sợ chết khiếp, toàn bộ gia sản của chúng ta đều đưa đến Đấu Pháp đường mua muội thắng, nếu muội tỉnh lại chậm một chút thua tranh tài, chúng ta lập tức sẽ nghèo rớt mồng tơi, phí về nhà cũng không có.”
Nghe lời này, cái gì gọi là”
Tùy tiện” chuẩn bị tỷ lệ 100% thành đan, Thân Cẩu đúng lúc đi vào xem tình huống của Chu Chu không nhịn được liếc mắt.
“Muội cũng không muốn vậy, đây không phải là ngẫu nhiên sao?” Chu Chu cười khổ nói, nàng cũng không nghĩ đến mình sẽ tiến vào” ngộ cảnh tinh thiết” tất cả Luyện Đan Sư đều tha thiết ước mơ trong lúc vô tình, đáng tiếc nàng cũng không phải là người tu tiên, nàng nhớ được từng xem ở đâu, nếu tu sĩ có thể tiến vào loại cảnh giới này, đối với tu luyện đạo tâm sẽ có chỗ tốt rất lớn.
Lời này nghe và trong tai Thân Cẩu, trong lòng buồn giận lẫn lộn cơ hồ tại chỗ lệ rơi đầy đất, cơ duyên “Ngẫu nhiên” này bao nhiêu người trông mong cũng không được một lần đâu!
Chu Chu quan tâm một vấn đề khác hơn: “Vậy chúng ta thắng bao nhiêu?”
Đề Thiện Thượng thở dài: “Thành tích của muội trận bán kết quá tốt, tỉ lệ đặt cược lúc trận chung kết rất thấp, nhiều linh thạch của chúng ta ném xuống như vậy cũng chỉ buôn bán lời được không tới 10%, còn hại Lão Tử bị kinh sợ một phen!”
May mà Chu Chu thắng. Nếu không hắn vì kiếm không tới 10% tiền lời này mà phá sản, chỉ có hối hận đến chết.
“Đại sư huynh, cái kia chỉ là đánh cuộc nho nhỏ cho vui, sau này huynh hay là không nên ác như vậy mới tốt. . . . . .” Chu Chu cũng sợ không dứt.
Thân Cẩu thấy bọn họ nói chuyện đã bỏ sót một chỗ, vội vàng ho một tiếng, đi lên hai bước nói: “Thân thể Chu Chu cô nương khá hơn chút nào không?”
Chu Chu gật gật đầu nói: “Đã khỏe rồi!”
“Hoàng thượng Tệ quốc tính toán cử hành yến hội vào đêm mai, vì cô nương ăn mừng, khách quý đại biểu Tây Phương ngũ quốc cùng những Luyện Đan Sư nổi danh còn lại ở Tích thành sẽ xuất hiện, đến lúc đó Hoàng thượng cũng sẽ đúng hẹn đem Tử Vân hốt từ trong quốc khố ra, tặng cho cô nương.” Thân Cẩu cười híp mắt tuyên bố tin tức tốt.
Tảng đá lớn trong lòng Đề Thiện Thượng và Chu Chu thả xuống hơn phân nửa, chỉ cần Tử Vân hốt này tới tay. nhiệm vụ đến Tích quốc lần này của bọn họ đã hoàn thành!
Đề Thiện Thượng vô cùng phấn chấn đi tìm những người khác chia sẻ tin vui, Thân Cẩu nhân cơ hội lưu lại thỉnh giáo Chu Chu về ngộ cảnh tinh thiết cùng với chuyện Linh đan thánh phẩm, mặc dù hắn cùng với sư phụ Trịnh Kiến Huy biết hai chuyện này, nhưng chi tiết cụ thể cũng không rõ ràng, Chu Chu tự mình kinh nghiệm. Lại là đệ tử của Luyện Đan Sư lục phẩm đỉnh Trịnh Quyền, như vậy sẽ biết nhiều hơn, nhất là tác dụng của Linh đan thánh phẩm.
Chu Chu dùng sức suy nghĩ một chút nói: “Ta nhớ được sư phụ đã nói. Linh đan thánh phẩm do cảm ngộ thiên địa mà sinh ra, cho nên cũng không thể lấy công hiệu của đan dược bình thường mà so sánh, sau khi dùng sinh ra hiệu quả khác nhau đối với từng người, đối với một số người có thể là tái tạo toàn thân thậm chí là tuyệt thế kỳ dược giúp phi thăng. Đối với những người khác, có thể là kịch độc kiến huyết phong hầu (thấy máu là chết), phải xem cơ duyên của người này. . . . . . nhưng nghe nói Linh đan thánh phẩm đối với tu sĩ Đại Thừa kỳ hậu kỳ mà nói, có thể là linh đan giúp đạt tới cảnh giới tu vi viên mãn, phi thăng.”
Thật ra những lời này cũng không phải là Trịnh Quyền nói, ngay cả Chu Chu cũng nghĩ không thông tại sao mình lại biết.
Đại Thừa kỳ hậu kỳ. . . . . . đối với phần lớn tu sĩ trên thế gian mà nói đây chuyện quá mức xa xôi, Thân Cẩu trở về thực tế trong chốc lát, cau mày nói: “Làm thế nào biết người nào dùng thì hữu ích, người nào dùng thì có hại đây?”
Chu Chu lắc đầu nói: “Ta cũng không biết. Nhưng mang theo Linh đan thánh phẩm trên người, cũng có hiệu quả kì lạ là trữ thần tĩnh Tâm, tu luyện ít nhưng, hơn nữa càng về sau tu luyện cấp bậc càng cao có tác dụng càng lớn.” Nàng cũng chỉ biết những điều này.
Thân Cẩu lại hỏi cảm giác của Chu Chu tiến vào ngộ cảnh tinh thiết hôm đó, Chu Chu nói cũng không rõ ràng lắm. Chỉ là đột nhiên cảm thấy thế giới rất yên tĩnh, giống như cái gì cũng có thể nhìn thấu, sau đó trong lúc vô tình đan dược đã luyện thành. Nếu như không phải là Tiểu Trư nhảy đến trong ngực nàng làm loạn một trận, bọn nàng sẽ không vừa vặn tỉnh lại trước khi tranh tài kết thúc.
Muốn đi vào ngộ cảnh tinh thiết phải có cơ duyên cực lớn. Thân Cẩu chỉ tò mò, cũng không trông cậy Chu Chu có thể nói rõ ràng, nhưng nghe Chu Chu kể lại, nhất thời sinh ra vô hạn cảm kích đối với Tiểu Trư, may là nó kịp thời nhắc nhở, nếu không bọn họ hiện tại đã phiền toái lớn!
Chu Chu cùng với các sư huynh sư tỷ khẩn trương mong đợi yến hội vào buổi tối ngày thứ hai, bên trong một sân nhỏ tầm thường của Tích thành, Phùng Tiên Cao và Linh hỏa tam quái đang thương nghị kế hoạch tiếp theo.
Tư Đồ A Đại trầm giọng nói: “Kế hoạch lần này thất bại, ta cần trở về Đan quốc tự mình nhận tội với Thái tử, trừ Tích quốc, chiếu lệnh trục xuất chúng ta của bốn nước còn lại sợ rằng sẽ phát ra trong mấy ngày nữa, chúng ta nằm vùng tại đó cũng không có ý nghĩa, lần này trở về hơn phân nửa Thái tử sẽ sai chúng ta đến nơi khác, các ngươi cũng chuẩn bị tốt đi.”
Lần này hắn trở về Đan quốc không khỏi sẽ bị phạt, Thái tử đối với thuộc hạ hành sự bất lực từ trước đến giờ luôn trách phạt nghiêm khắc, hắn cố ý để cho Nhị đệ, Tam đệ lưu lại, lấy cớ là thu thập dấu vết, trên thực tế là hy vọng bọn họ có thể tránh bị xử phạt. Tư Đồ A Nhị, A Tam nào không rõ , vừa cảm kích vừa khổ sở, đều cúi đầu trầm mặc không nói.
Phùng Tiên Cao bỗng nhiên nói: “Ta nhớ Thái tử mấy năm trước từng truyền lệnh thiên hạ, muốn chúng ta để ý thiếu nữ tinh thông luyện đan . . . . . .”
Tư Đồ A Tam hừ nói: “Người Thái tử muốn tìm chính là sủng cơ của hắn, xuất thân Đan tộc, dung mạo vô cùng đẹp, tu vi cũng cao, ngươi cho dù nóng lòng lập công chuộc tội cũng đừng bệnh đến lú lẫn, chỉ bằng tu vi và bộ dáng quái dị của người kia? Làm sao có thể!”
Mặc dù biết rõ nhiệm vụ của bọn họ thất bại không trách được Phùng Tiên Cao, đổi lại bất kỳ một Luyện Đan Sư nào, cho dù là mấy lão yêu quái bát phẩm ở đan quốc bọn họ kia, cũng chỉ có thể cúi đầu nhận thua với Chu Chu luyện chế ra Linh đan thánh phẩm, nhưng hắn không khỏi có chút oán hận. Ai bảo Phùng Tiên Cao lúc trước tràn đầy tự tin như vậy, tuyên bố mình chắc chắn sẽ thắng.
Phùng Tiên Cao không so đo thái độ của hắn, chẳng qua tiếp tục nói với Tư Đồ A Đại: “Dung mạo, tu vi cũng có thể ngụy trang. Hơn nữa nàng làm hỏng việc lớn của chúng ta, chẳng lẽ các ngươi cứ tính bỏ qua như vậy ?”
Tư Đồ A Đại trong lòng không tin Chu Chu là người thái tử nhà mình muốn tìm, hắn đã tỉ mỉ quan sát Chu Chu, có thể khẳng định trăm phần trăm nàng quả thật chỉ là người bình thường không có tu vi, điều duy nhất khác người chỉ là nàng có một con Linh Thú vô cùng lợi hại, cùng với năng lực cảm giác của thần hồn nàng so với rất nhiều tu sĩ thì mạnh hơn.
Nhưng cẩn thận vẫn hơn, chỉ cần bắt nàng lại một lần thì biết! Nếu phải, công lao kia chỉ sợ còn lớn hơn so với thu phục Tây Phương ngũ quốc, nếu không phải, giết nàng xả giận cũng tốt.
Mắt Tư Đồ A Đại lộ ra hung quang, chậm rãi gật đầu.
Truyện khác cùng thể loại
485 chương
61 chương
387 chương
5 chương
87 chương
163 chương