-Hoàng tử?-Nhi nhíu mày.Tiểu Mỹ thì thầm vào tai cô:-Anh ấy là chủ nhân của cái học viện này, con trai cả của Dương Gia và cũng là người thừa kế tương lai của tập đoàn Âu Dương.Anh ấy tên là...
-Hạo Nguyên! Hạo Nguyên!
-Hoàng tử Hạo Nguyên!
Tiếng nói của Tiểu Mỹ bị tiếng hò la xung quanh át hẳn.Nhi khó chịu quay lại phía chiếc Ronce Roll bóng nhoáng đỗ ngay giữa sân trường,thầm chửi rủa cái tên hoàng tử chảnh(c-ún) kia, làm mất trật tự an ninh công cộng.
-Ê! Cái tên... gì gì ý nhỉ.....Hạo...Hạo Nguyên kia!Chết dí trên đó rồi hay sao mà không chịu xuống xe hả?
Nhi lấy hết sức hét thẳng vào cái siêu xe kia.Giàu thì giàu nhưng kiêu vừa vừa thôi chứ.
Quả nhiên hiệu nghiệm, cửa xe bật mở, 1 nam nhân bước ra.Nhi đứng hình.Hotboy?Hoàng tử?Nam thần? Ai yaaaa... sao cái con người kia lại đẹp đến thế cơ chứ?Gương mặt đẹp từng milimet,sắc nét như men sứlàn da trắng chẳng thua gì Nhi,mắt màu đen lạnh lùng,dáng cao phải 1m8 chứ không vừa....
-Chị Nhi!Chị N....-Tiểu Mỹ lúc lắc tay Nhi.
-A!Mỹ....Có gì không?- Nhi quay sang ngu ngơ hỏi.Tiểu Mỹ bật cười:
-Chị làm gì mà cứ đơ người ra vậy?
-Ơ.... Là....-Nhi định trả lời gì đó thì....
-Ai?-Một giọng nói đầy cao lãnh vang lên.Giọng nói đó không lớn nhưng đủ khiến người nghe nổi cả da gà.
-Ai?-Lặp lại lần 2.Tất cả im re,tay chân bủn rủn,ánh mắt sợ sệt nhìn chủ nhân xủa cái giọng băng giá đó:Dương Hạo Nguyên.Duy chỉ có Nhi ánh mắt vẫn ngu ngơ nhìn Nguyên,khiến anh phát hiện ra.Hạo Nguyên từ từ đi tới chỗ Nhi, chỉ khi cách cô 3m mới dừng lại.
-Là cô?-Anh cất giọng lạnh lùng, nhưng dường như có sự ngạc nhiên lẫn vui mừng thoáng qua.
-A.....H...ả? Cái gì?-Nhi chợt tỉnh, hỏi lại.
-Là cô- kẻ lớn tiếng vừa rồi?-Anh vẫn giữ nguyên tông độ,tay đút vào túi quần.
-À... Ừ đấy! Là tôi!-Nhi sực nhớ, liền cao giọng.
-Thật thú vị -Anh nhếch môi cười rồi quay lưng bước đi."Tiểu bảo bảo, em thực sự quên rồi sao?"
-Chị Nhi! Chị có biết mình vừa làm gì không?-Tiểu Mỹ hốt hoảng nói.
-Làm gì là làm gì? -Nhi tỉnh bơ hỏi ( hồn nhiên quá nàng ơi).Tiểu Mỹ áp tay vào trán:
-Anh ta là......
-Rồi rồi cô nương! Chị biết rồi mà!Là chủ nhân, là hoàng tử của cái học viện này!
-Chị biết rồi mà sao lại hành xử như vậy?Anh ta, chính là sẽ đuổi học chị đó!
Tiểu Mỹ nhìn cô, hi vọng sẽ tìm thấy được một sự hối hận.Nhưng sự thật luôn phũ phàng...
-Oh yeah! Thế là khỏe!
Nhi reo lên, nở nụ cười lấp lánh trên môi.
-Chị...thật là...-Tiểu Mỹ vỗ trán, giơ cờ trắng đầu hàng trước bà chị vô tư.Reng...reng...
-Chị Nhi,chuông vào học rồi!Tiểu Mỹ quay sang kéo tay Nhi.Nhi chợt đứng lại:
-Nhưng mà chị học lớp nào nhỉ?
-11A2.Chị nhớ rõ nhé! Em phải rẽ sang bên này rồi. À bản đồ đây! Chị xem đi! Hẹn gặp chị tại giờ ra chơi nha!
Tiểu Mỹ cười, dúi cái bản đồ vào tay Nhi rồi chạy vụt về một trong 5 tòa nhà to đùng phía trước. Nhi giở ra.... Gì mà hồ bơi,canteen,vườn hoa,sân bóng,.... Chưa kể đến tên các phòng học,các văn phòng của giáo viên chi chít trên bản đò.Gập bản đồ lại, Nhi xoa đầu:
-Cái gì mà bản đồ chứ? Mê cung thì đúng hơn!
Rồi cô quyết định tự đi tìm lớp chứ nhìn cái bản đồ kia có khi bị lạc nhanh hơn ấy chứ.(thua luôn ==)
-Ồ! Sân bóng à?
Nhi đi qua một bãi cỏ rộng hàng chục mét vuông trảu đầy thảm cỏ nhân tạo.Những học viên thể thao đang tập luyện đá bóng và bóng rổ ở sân bên cạnh.Nhi nhún vai:
-Ờ thì cũng chả khác gì vườn nhà mình!
Rồi cô quay đầu đi tiếp mà không hay biết một quả bóng rổ đang lao với vận tốc ánh sáng nhắm vào cô ở phía sau. Và một tiếng kêu:
-Cẩn thận!
Sau đó cô bị ai đó xô ngã.Quả bóng đập trúng xuống mặt đất ngay cạnh chỗ cô.
-Nguy hiểm quá!-Nhi thốt lên.
-Bạn không sao chứ?- Một giọng nữ vang lên.Nhi quay lại.Một cô gái ngoại hình khá xinh xắn và cá tính.mái tóc bob màu đen uốn cúp lại,ôm lấy gương mặt trái xoan hoàn hảo.Đôi mắt hình như màu xanh lá, đúng rồi, màu xanh trong rất đẹp.Làn da hơi rám nắng nhưng vẫn thể hiện được sự xinh đẹp và khỏe khoắn của cô gái.Nhi nhìn xuống.Cô nàng này mặc đồng phục nhưng áo vest ngoài không gài cúc,đằng sau cái váy đen xếp li là cái quần bó dài qua gối và đi giày thể thao.
-Này bạn!-Cô bạn vẫy vẫy tay.
-A! Mình không sao!Cảm ơn bạn! -Nhi cười, đưa tay nhặt cái balo.
-Bạn tên gì?- Cô gái kia hỏi.
-Mình là Nhi,Hạ Dương Nhi!-Nhi cười trả lời.
-Nhi....xinh lắm!- Co gái hồn nhiên nói.
-Gì?- Nhi tròn mắt nói.
-Ê! Kiểu này là có suy nghĩ gì đây! Tôi là girl chính hiệu nha bà, không phải dạng 3D đâu!
Cô bạn cười xòa khiến Nhi cười gượng gạo:
-Không có! À bạn tên gì?
-Nguyệt Tử Hàn! -Tử Hàn- cô bạn mới cười mỉm nói
-Tên hay lắm! Rất đẹp nữa!-Nhi tấm tắc
-Đa tạ! À, gọi là "bà", xưng"tôi" đi, bạn với chả mình, nghe cứ sao sao á! -Tử hàn phẩy tay.
-Ờ! Mà bà học lớp nào?-Nhi hỏi.
-11A2 đó babe!-Tử Hàn xoay balo trên vai.
-A! Tôi đang tìm lớp đó!-Nhi reo lên.
-Bà là học sinh mới à?- Tử hàn quay lại.
-Ừa!- Mắt Nhi sáng lấp lánh niềm vui.
-Tốt quá! Theo tôi về lớp!-Tử Hàn cẩm tay Nhi kéo về tòa nhà A.
-Ơ! Nhưng mình đi muộn thế này, cô sẽ phạt...- Nhi tỏ vẻ lo lắng
-Cô chủ nhiệm hiền cực ấy! Mà bà là học sinh mới, đảm bảo được ưu tiên!
-Ừ!-Nhi gật đầu khi thấy lớp 11A2 hiện ra ở đó.
-Vào thôi!-Tử Hàn vui vẻ nói.
-Hàn à, lại đi học muộn rồi! Không biết hôm nay cô nương có lí do gì để biện minh cho lần đi học muộn thứ 63 của mình đây?
Tiếng cô giáo nhẹ nhàng nói.Nhi quay lên. Cô giáo rất trẻ, và rất đẹp nữa.
_Hôm nay em có lí do chính đáng nhé! Bạn ấy là học sinh mới!- Tử Hàn đẩy cô lên.
-Em...chào cô ạ!-Nhi nhẹ giọng nói.
-Chào cô gái! Lớp mình lại có thêm một nữ tử xinh đẹp rồi!Em lại đay!
Cô giáo mỉm cười thân thiện.
-Giới thiệu về mình nào!
-Xin chào mọi người!Mình là Hạ Dương Nhi!
Nhi khẽ cúi đầu chào.
-Oa! Thiên thần đây à?
-Hạ tiểu thư nàng thật xinh đẹp!
-Ơ! Cô gái lúc nãy lớn tiếng với hoàng tử đây mà!
-Uầy!Cô ấy lại học lớp mình à?
-Trật tự nào!Nhi à,em muốn ngồi đâu!
Cô giáo hiền từ nói.Tử Hàn liền giơ tay:
-Cho bạn ấy ngồi cạnh em đi cô!
-Vậy,em xuống kia ngồi đi! Mà còn nữa, cô tên là Thanh Mai, có gì em cứ hỏi cô nhé!
Cô Mai tươi cười.Nhi "Vâng" rồi đi về chỗ.
-Ê ,Nhi! Bà có biết giờ bà nổi tiếng lắm không?
Tử hàn thúc tay Nhi khi cô kéo ghế ngồi xuống.
-Gì?- Nhi quay sang ngu ngơ hỏi.
-Gì nữa? Mĩ nữ nào dám lớn tiếng với hoàng tử?Cô gái xinh đẹp họ Hạ khiến toàn học viện rung động? Rồi còn bla....bla....
-Tắt đài được rồi đó bà ơi!
-Dương Nhi ơi là Dương Nhi,bà thật là...Không chừng ngôi vị "công chúa R.O.S" thuộc về bà đấy!
-Công chúa?- Dương Nhi nhíu mày.
-Ừ! Đó là ngôi vị cao nhất dành cho nữ sinh trong học viện, được sánh đôi với hoàng tử.Mà hoàng tử kĩ tính lắm nha,ngôi vị này từ trước tới giờ chưa có người nào mó tới được.Bà......
-Trước giờ tôi cứ nghĩ mình nói nhiều, giờ gặp bà mới biết là mình có kỳ phùng địch thủ đấy!
-Chuyện!-Tử Hàn vênh mặt.
-Thôi, yên lặng mà học đi!
-Thật không đó nàng?Nàng làm như mình chăm học lắm ấy! Đầu nàng giờ có chữ nào vào đâu.
Tử hàn lè lưỡi rồi cười cười vỗ vai Nhi,lấy tai nghe từ trong balo ra,thản nhiên đeo vào.Và Nhi không phủ nhận.Trong đầu cô hiện tại chẳng có một chữ nào gì cô Thanh Mai đang giảng trên bảng cả.Cả đầu óc Nhi bây giờ cứ đầy ắp hình ảnh anh ta.Không hiểu sao cô cứ có cảm giác đặc biệt khi nghĩ đến Hạo Nguyên.
Nhi xoa trán:
-Mọi ngày mình nhanh quên lắm mà, hôm nay ăn gì mà nhớ lâu thế nhỉ? Chắc là hắn( Hạo Nguyên đó bà cô) bỏ thuốc gì rồi?Hôm nào gặp lại phải hỏi hắn thuốc gì để cắt thêm vài đơn!
-Tương tư à?- Tử hàn nghiêng đầu trước mặt cô.
-Gì chứ?Nghĩ sao vậy bà nội?- Nhi xua tay.Tử Hàn cười xòa:
-Tôi gọi bà đến cả chục lần ấy! Overtime rồi!
-Ra chơi rồi à? Sao nhanh vậy?
Nhi đứng lên thì nghe tiếng gọi:
-Chị Nhi!
-A! Tiểu Mỹ!-Nhi vui vẻ nói rồi kéo Tử Hàn đi ra cửa lớp, nơi Tiểu Mỹ đang đứng chờ.
-Buổi học sao rồi ạ?
-Rất ổn, em.Chị có thêm một cái loa liên hồi nữa nè Tiểu Mỹ.Hàng xịn chất lượng cao đó!
Nhi đẩy Tử Hàn lên.
-Nè! Tôi là "people" nhá! Bà có phải người ngoài hành tinh không mà không nhận ra con người khác đồ vật ra sao à?
Tử Hàn giãy nảy, mặt phụng phịu.
-Ấy ấy! Sorry! Tôi trật miệng, là trật miệng đó! Nguyệt Tử Hàn là bạn thân, là người tốt bụng nhất đối với tôi đó!
Nhi vội vàng sửa lại trước cô bạn trẻ con.
-Đó! Vậy mới đúng!Coi như nhãn quang của bà tốt!Bỏ qua lần này!
Tử Hàn nhe răng cười.Tiểu Mỹ vui vẻ nói:
-Chị là Nguyệt Tử Hàn của tập đoàn Ricky ạ?
-Đúng rồi nhóc!
-Nguyệt Gia đang rất phát triển,là đối tác hàng đầu của Hạ Dương.Sau này có việc gì, hi vọng được chị Tử Hnaf đây giúp đỡ!
Tiểu Mỹ cúi đầu, lễ phép nói.
-Nè nhóc! Ăn gì mà giỏi nói thế?
Tử Hàn trố mắt.Nhi phẩy tay:
-Nhóc con này ngày học 4,5 buổi, nào khoa học,ngoại giao, triết học,....Hạ phu nhân tương lai đó!
-Ờ!Vậy nhóc khỏi lo đi!Ai chứ em gái Nhi chị sẽ giúp đỡ tận tình!- Tử hàn cười nói.
~~~~~~~~~~~~~~~~Tôi là giải phân cách canteen~~~~~~~~~~~~~~~~~
-Ăn gì nào?- Tư Hàn khều tay.
-Pizza đi!
-Bít tết!
-Gà rán!
Vân vân và mây mây...
-Rồi! Hai con lợn!-Tử hàn giả vờ lườm rồi đi ra chỗ lấy đồ ăn.Ngồi nhìn xung quanh,Nhi phải công nhận cái canteen này đẹp thật, như 1 sudio sang trọng vậy.Đang mơ màng thì nghe tiếng cái nhau và .....Xoảng!!!!
~~~~~~~~Đôi lời của bạn Sam: Cảm ơn mọi người đã đọc truyện của Sam! Hi vọng mọi người sẽ để lại lời góp ý ạ! Sam xin đa tạ các tỉ muội! *cúi đầu* *bắn trái tim* ^^
Truyện khác cùng thể loại
23 chương
121 chương
53 chương
92 chương
6 chương