Có những lúc bạn đã quá mỏi mệt không còn đủ sức để bước tiếp thì hãy dừng lại và suy nghĩ về một quá khứ đã qua vì quá khứ có lẽ là thứ đẹp đẽ nhất. Dành 5 năm để yêu 1 người, dành tiếp 5 năm để có 1 cuộc sống hạnh phúc với người đó và rồi hạnh phúc đó lặng lẽ tan vỡ lúc nào không hay.ợới Phòng 302 cao ốc Versea Cô gái đang ngồi bên bàn làm việc bận rộn với đống tài liệu trước mắt. Đôi tay thon dài linh hoạt kí lên từng trang giấy trắng. Một chàng trai đứng ngoài cửa hé mắt nhìn vào. đôi mắt anh chan chứa một nỗi buồn sâu kín. " cộc cộc cộc" - Vào đi_ Mạn Thanh Thanh vẫn không hề ngẩng đầu lên - Em uống đi cho nóng rồi làm việc tiếp_ Chu Hi đặt ly sữa nóng xuống bàn làm việc của vợ mình - Em cảm ơn. Không có gì thì làm ơn ra ngoài để em làm việc Khi nghe câu nói này của Mạn Thanh Thanh tim Chu Hi nhói lên, anh thật sự không biết điều gì đã làm Mạn Thanh Thanh thay đổi nhanh đến chóng mặt sau 10 năm quen nhau. Cô lao đầu vào công việc và đến tận 2h sáng mới đi ngủ. Thậm chí cô còn không thèm quan tâm đứa con nhỏ của hai người. Rốt cuộc là gì? Chu Hi nghĩ không ra - Ba ơi! Trứng cháy rồi kìa_ Nhóc Bin túm lấy ống tay bố gọi Chu Hi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, anh vội vàng tắt bếp rồi rán lại miếng trứng khác để cho kịp giờ con đi học. - Trễ giờ rồi, em đi làm đây_ Mạn Thanh Thanh với tốc độ tên lửa phóng ô tô đi làm. - Ba ơi có khi nào mẹ quên Bin rồi không?_Nhóc Bin khẽ thở dài nhìn lên ba nó. Chu Hi cảm thấy khó xử không biết nói thế nào với con. Mặc dù vợ anh cực đoan như vậy nhưng anh lại có 1 thằng con trai ngoan ngoãn, chăm chỉ học hành. - Không đâu con mẹ chỉ là quá bận thôi. Con ăn đi - dạ -------------------------------------------------------------------------------------------------- Trong phòng 8 Linh cứ đi đi lại lại, đứng ngồi không yên. Cuối cùng đành đăng nhập nick Facebook. Bỗng.... " Traidepphaikieu" : 3 Làm quen phát nha " Mùa oải hương năm ấy " : rất tiếc tôi ko có hứng thú " Traidepphaikieu": Nhưng tôi rất có hứng thú " Mùa oải hương năm ấy ": Thế thì thôi Tôi cũng không thèm nói chuyện với 1 tên thiểu năng nữa. Còn có bao nhiêu người cần tới sự trợ giúp của Linh này nữa kìa Theo bản năng mấy "em bé ngây thơ" ( biệt danh do Linh đặt) khi thấy cái đèn cạnh dòng chứ " Mùa oải hương năm ấy " sáng là ngay lập tức nhảy vào. Đơn giản vì đây là nơi có 1 " ông thầy " uyên bác sẵn sàng giảng cho bọn họ những điều mà các" giáo sư gây mê" ở trường không có. Thật ra thì lúc đầu Linh sống chết không chịu đồng ý, đã từ chối hết tất cả các lời cầu xin sau sự kiện " Giọt sương trên mi mắt" khoe bạn bè rằng nhờ có " Mùa oải hương năm ấy " mà học giỏi nhất khối. Và có 1 sự thật rằng suốt bảy ngày bảy đêm trên tường của Linh toàn những lời cầu xin "vắt ra nước mắt", chảy lênh láng như nước Thái Bình Dương khiến Linh chịu sự công kích của dư luận. Sau đây là một số ví dụ điển hình: " Bố đẹp trai" : Người nào mà chảnh quá vậy? _ comment nhận dk sau 1 ngày " Bố Thiên hạ" : Việc không đồng ý lời cầu xin này chứng tỏ nhân phẩm của người này quá kém_ Hừ Có giỏi thì nhận lời đi. Nhân phẩm ta mà quá kém thì thế giới không ai tốt nữa hết á " deptrai không cần khen pn đừng xem thường người khác quá VẬY NÊN: 1 tuần Linh sẽ lên FB làm Cù Trọng Xoay 1 lần trong vòng 5 giờ đồng hồ