Còn để lý giải cho chuyện hôn hít với tên Khánh mới gặp vài lần trong mơ là chú mèo European Burmese tôi ôm lên giường lúc đi ngủ đang liếm liếm trên mặt. . Mẹ ơi! Con muốn giết người quá! Hôm nay là một ngày tồi tệ vì kì nghỉ đông đã kết thúc và ông bà già sẽ về nhà vào lúc sắp trưa. Điều đó đồng nghĩa với việc những ngày tháng tự do của tôi sắp hết và cùng với đó là đối phó với bài thi cuối kỳ.Cả mấy tháng nay công việc của tôi chỉ là đóng kín cửa và giết thời gian trong nhà. TV đang chiếu bộ phim "24 giờ" và tôi đang vừa xem phim vừa nhâm nhi mấy bịch bắp rang bơ. Trong khi đó con bé hàng xóm nhà bên được tôi mời sang thì ôm cái gối rồi nín thở nhìn lên màn hình TV. Tội nghiệp con bé mới tí tuổi đầu đã phải xem mấy bộ phim giết người ghê rợn này. Chung quy lại vẫn là tôi ác độc, đầu độc tâm hồn trẻ thơ. Haizzzz Thiện tai. Thiện tai. á . 1 quả bom nổ làm văng cả của kính toà nhà. Tuyệt quá. Cảnh thật là đẹp.Tôi còn phải lết sang ghế khác để dỗ dành con bé mít ươt này nữa chứ. Á lại thêm một quả bom khác nổ khi Tonny chạy ra ôm lấy Michele. Lần này không chỉ có con nhóc hét lên mà cả tôi cũng giật mình. Hic thót tim. May cho tôi cũng quen với mấy cảnh này rồi nên còn đỡ chứ nhóc con đã khóc to lại còn khóc to hơn. Nó hại tôi phải tốn cả một hộp giấy cho nó. Tôi quyết định tắt cái TV chết tiệt rồi đưa con nhỏ sang phòng sách. Tôi thề là lần này con nhỏ khóc còn to hơn lúc nãy nữa. Tôi hoảng hồn không biết làm thế nào thì con nhỏ đã lên tiếng: - Chị đưa em vào cái lâu đài sách này để em chết chìm trong đống sách này hả? Em không có biết bơi đâu. Bây giờ tôi mới biết là con nhỏ ngợp khi thấy mấy chục cái giá sách cao ngất ngưởng của tôi. Chỉ có hơn nghìn cuốn thôi mà sao con nhỏ nhìn như nhìn sinh vật lạ thế chứ. Tôi không biết làm gì hơn ngoài giảng giải cho con bé hiểu về tác dụng của sách. - Em biết không sách ở đây chưa là gì so với thư viện  Bibliothèque Nationale de France cả. - thế chị tới đó lần nào chưa? - Chị à? Chị tới đó 2 lần rồi_ sau đó tôi còn luyên thuyên mãi cho tới khi cô giúp việc gọi xuống lầu ăn cơm - Em ăn nhiều đi_ Vừa nói tôi vừa gắp cho con bé một cọng rau - Sao chị ki bo thế hả? Có sườn chua ngọt, cà ri gà cùng bao nhiêu món ngon sao lại không gắp cho em mà lại lấy cho cọng rau? " cạch" cánh cửa đột nhiên bật mở Cả tôi và nhóc con cùng xoay đầu ra đằng sau. Cáo mẹ đang đứng ngay ngưỡng cửa, đầu quấn trong một cái khăn choàng bằng vải len màu rêu sần sùi khiến khi nhìn bà tôi liên tưởng đến một con cóc ghẻ. Bà lại đang mỉm cười nhìn tôi mà tôi nghĩ rằng bà ta đang cười một cách bệnh hoạn khủng khiếp , trông đáng ngại vô cùng đến nỗi tôi nghĩ ngay đến nỗi bất hạnh sắp phải đến. Bằng cái giọng ngọt ngào độc hại nhất, bà ta lên tiếng: - Chào con gái thân yêu, mẹ rất nhớ con   Tôi cá là bà ta đã dùng giọng nói và điệu bộ của mấy con gái điếm để quyến rũ ba tôi. Hồi đó ông ta còn sung sức lắm mà.Máu dồn lên não tôi. Tôi nói bằng một giọng khô khốc: - Chào. rất tiếc rằng tôi không phải con gái bà và cái cụm từ con gái thân yêu chỉ để giành cho đứa con của bà thôi. Tạm biệt   Tôi cùng con nhóc đi thẳng lên lầu mà nói đúng ra là con nhóc kéo tôi lên. Thậm chí nó còn nói rằng " trông bà ta thật giống giáo sư Dolores Umbridge trong Harry Potter " rồi ngúng nguẩy kéo tôi đi. Xem ra tôi đã xem thường con nhỏ này rồi.   Giờ này, nếu có những tia lửa sáng nhá lên, xẹt ra từ lỗ mũi của bà ta thì tôi cũng không ngạc nhiên chút nào hết. Ba tôi vào và thấy mắt bà ta rưng rưng như sắp khóc, ông ngạc nhiên sau đó nhìn về phía tôi rồi lại quay sang dùng cái giọng còn ngọt hơn mật nói với bà ta: - Em đừng khóc, con bé lúc nào cũng bướng bỉnh hết.   Đúng là điên mà . đã già rồi còn diễn mấy cảnh ngọt ngào trên TV chứ. Thật không biết chữ xấu hổ viết ra sao mà.