- Ê Hùng Khùng, đi nhanh thôi._ Khánh Pizza đứng chờ ở cửa, vai vác balô, mắt liếc đồng hồ đeo tay, hét to - Ừ xong ngay đây....... Đúng là, người đâu mà vội vàng thế không biết_ Linh vừa khoá cửa vừa cằn nhằn - Tao là người trái đất, chỉ có mày là người hoả tinh thôi à - Tao là người hoả tinh thì mày là UFO_ Linh không cho phép một tên điên như Khánh Pizza sỉ nhục mình - UFO cũng dk, chứ k0 như mày giả tạo, ngày ngày giả vờ mọt sách đểgái theo - Mày dại gái vậy mà ns tao. Hơn nữa đừng ngĩ ai cũng như mày - Xí, đồ lập dị_ Khánh xì một tiếng trêu tức Linh và đat dk thành công rực rỡ bởi 2 chữ "lập dị" có sức sát thương cực mạnh. 2 chữ đó vĩnh viễn không dk ghép vs 1 người vốn kiêu ngạo như Linh - Mày ns gì ns lại xem_ Linh bắt đầu lạnh giọng thế mà có 1 người vẫn k0 hề hay biết - Tao đâu phải đệ tử mày mà phải nghe lời_ Khánh vênh mặt - Uả , hôm qua ai bái tao làm thầy nhỉ? Mà tao điển trai, baby, giàu, nhiều tài lẻ, biết nấu ăn...hơn nũa kĩ thuật giường chiếu rất tốt, đúng chuẩn người đàn ông của hiện đại vậy mà mày còn.....haizzz_ Linh ns xong còn thở 1 hơi dài ra vẻ nuối tiếc nhưng 2 giây sao thay đổi 180 độ à k0 360 độ sang vẻ mặt thích thú ghé tai Khánh thì thầm _ Cậu có cần tôi dạy cho 1 ít kinh nghiệm phòng the k0?...     Hai người mải tranh cãi mà đi tới sân bóng từ lúc nào k0 hay. Riêng Khánh sau khi ngje Linh thì thầm thì mặt mày xanh lét, tự động tránh xa ba mét. Còn Linh thì thong thả tiến về đội hình.