Hắn vào lớp nhưng ko thấy nó trong lớp, lòng cũng hơi lo nhưng vẫn ngồi vào chỗ. Đến nửa tiết rồi mà vẫn ko thấy nó vào lớp, hắn tự dưng hầm hầm bỏ ra khỏi lớp trước ánh mắt ngạc nhiên ko hiểu j của giáo viên và hs trong lớp nhưng chả ai nói j đơn giản vì nhà hắn có thế lực mà.~~~~Quay lại vs nó~~~~
Nó đi ra khỏi cangteen và đến ngay phòng hiệu trưởng, đạp cửa "rầm" 1 cái khiến ông HT xanh mặt.
- Tiểu...tiểu thư có sao không ạ- Ông HT hỏi nó vì ông cũng biết chuyện dưới cangteen rồi
- Lấy cho tôi bộ đồng phục, lấy lí lịch của cô ta cho tôi xem ngay lập tức- Nó
- Dạ- Ông HT đưa cho nó bộ đồng phục cùng tờ giấy lí lịch của ả. Nó vẫy tay ý bảo ông HT ra ngoài. Nó thay đồ xong cầm tờ lí lịch của ả.
Lê Kim Ngân
Học sinh lớp 10A1
Con gái của tập đoàn KN .....
Nó đọc xong ko nói gì chỉ khẽ nhếch đôi môi thành 1 đường cong hoàn hảo đầy quyến rũ.
- Nguyễn Kim Thanh Thư này sẽ cho cô biết tác hại của việc gây sự với tôi.- Nó khẽ nói
Ông hiệu trưởng đng đi ở cầu thang thì gặp hắn.
- Cô ta đng ở đâu?- Hắn
- Cô nào ạ?- Ông HT ( ngôi trường này cũng thuộc tập đoàn nhà hắn)
- À mà ông có khối biết- Hắn giận quá mất khôn, hắn quên là ông HT đâu biết được hắn tìm ai. Hắn lang thang, tìm kiếm khắp trường mà vẫn không thấy nó đâu. Trong lòng vừa có chút lo lắng vừa có chút bực bội. "Cô ta đi đâu không biết nói 1 tiếng sao, để xem tôi tìm được cô rồi tính sổ cô như thế nào ."- hắn nghĩ
Bực mình hắn ra vườn trường- nơi ít ai biết đến đẻ làm 1 việc rất chi là quan trọng đó chính là NGỦ. Vừa đi ra thì hắn đã thấy ai đó đng nằm dưới gốc cây ánh mắt hướng nhìn lên bầu trời. Tiến lại gần hơn hắn thấy rõ ràng là nó đang vẫn bình thản ngắm trời ngắm đất, nhìn thấy cái thái độ bình thản của nó thì hắn vừa nguôi đc phần nào giờ lại bùng lên phần đấy.- Cô trốn học ra đây nằm chơi trông có vẻ bình thản nhỉ.- Hắn tức tối hét lên- Anh khác tôi sao?- Nó vẫn rất chi bình thản trả lời- Cô có biết là tôi lo lắng cho cô mà đi tìm loạn hết cả trường lên không hả?- Hắn vẫn giữ thái độ cũ- Có thật là lo lắng không?- Nó thoáng ngạc nhiên vì câu nói của hắn.Hắn đơ vì câu nói của chính mình. "Tại sao mình phải lo lắng cho cô ta chứ? Cô ta chỉ là ôsin thôi mà? Mày lại bị điên hả Nam, hay mày thích con nhỏ đó rồi? Không...không phải đâu nhỉ, cô ta là ôsin , thân phận thấp hèn như thế thì còn lâu Trần Bảo Nam ta đây mới thích"- À à ý tôi là tôi lo về nhà ko có ôsin làm việc thôi mà- Hắn. Nó nhìn hắn bằng ánh mắt khó hiểu rồi đứng dậy xách cặp bỏ đi.- Ế cô định đi về hả-Hắn cũng cầm cặp chạy theo nó.- Sáng hôm nay anh nói tôi điên nhưng giờ người điên không phải tôi mà là anh đấy. Tan học rồi đó TÊN CẬU CHỦ ĐIÊN Ạ- Nó nhấn mạnh 5 chữ cuối làm hắn tức xì khói nhưng chả làm đc j mà công nhận hôm nay đi học hắn cũng thấy hắn bị làm sao ý đầu óc toàn để trên gió( t/g: nếu để trên mây trên gió thì nghỏe rồi còn đâu nữa nhỉ ^^)Hắn nhanh chóng lấy chiếc Audi rồi phóng ra ngoài cổng trường đúng lúc gặp nó.- Ê đi chung ko?- Hắn hỏi- Không- Nó đáp 1 câu lạnh tanh, ngắn gọn quá mức cho phép- Đại thiếu gia đây đã có lòng tốt mà không nhận thì thôi.- Hắn - Ô lòng tốt của đại thiếu gia như anh tôi đây nhận ko nổi. Hứ lòng tốt của anh mang lên dâng tôi cũng ko thèm.- Nó nói làm hắn tức nghẹn- Cô lên xe ngay cho tôi- Hắn hét- Nếu tôi nói không thì sao nhỉ?- Nó cứ nhơn nhơn làm hắn đã tức nay lại càng tức.- Không lên thì tôi trừ 50% lương của cô- Hắn nghiêm túc nói- Anh trừ thật ák- Nó giả bộ ngạc nhiên- Đương nhiên rồi, đại thiêu gia nói là làm- Hắn tưởng bẫy đc nó nào ngờ...........- Vâg đã thế đại thiếu gia như anh trừ đi, trừ hết lương cũng được không sao cả- Nó ns làm hắn ĐƠ. "Đời có ai đi làm ôsin mà ko cần lương ko nhỉ. Chắc là có cô ta rồi"- hắn nghĩ. Nó nói xong tung tăng đi về nhà để lại hắn ôm cục tức to đùng đùng. ~~~~ Đến giờ ăn trưa~~~~- Tiểu thư lên gọi cậu chủ xuống ăn cơm đi ạ- Ông QG- 2 bác nói cho ông biết thân phận của ta ak?- Nó- Dạ bà chủ có nói cho tôi biết và dặn tôi ko đc nói cho cậu chủ. Trong nhà chỉ có tôi biết nên tiểu thư cũng ko phải lo lắng ạ- Ông QG- Ờ.- Nó nói rồi chạy lên phòng hắn. "Cốc cốc cốc" "Cốc cốc cốc" "Cốc cốc cốc" - Nó gõ cửa 3 lần mà ko thấy hắn trả lời. "RẦM"- tiếng động vui tai của chiếc cửa phòng hắn vang lên, cái cửa đổ rạp xuống, vỡ mấy mảnh liền.(t/g: *hãi*)Nó hùng dũng bước vào phòng và cảnh tượng đầu tiên nó thấy là cái tên "cậu chủ" mặt ngu ngu nhìn nó.- Cô... cô vừa làm j phòng tôi- Hắn - Đạp cửa- Nó hồn nhiên như cô tiên trả lời.- Ai cho cô đạp cửa phòng tôi, cô ko biết gọi ak.- Hắn cáu- Ô hay nhể, thế ai vừa đứng ngoài gọi đập cửa ầm ầm mà thằng cha trong phòng vẫn ngồi chơi game- Nó cũng gắt lên. Hắn đuối lí, không nói được câu nào đành im lặng nhìn nó. - Nhìn j mà nhìn, đi xuống ăn cơm.- Nó ra lệnh.- Cô là ôsin hay mẹ tôi mà dám ra lệnh cho tôi thế hả. Ôsin vớ va vớ vẩn, tát cho phát vêu mồm giờ.- Hắn lẩm bẩm- Nói linh tinh cái j đấy hả- Nó cáu- Hơ hơ, có nói j đâu.- Hắn nói rồi đi xuống nhà luôn. Vừa ngôi xuống bàn ăn là mama hắn gọi điện thoại.[- Nam, Thư và quản gia có ở đấy ko- mama hắn hỏi- dạ có, có chuyện j vậy ạ- hắn lễ phép( t/g:mama gọi mà lại )- Con bật loa ngoài lên, kêu cả quản gia và Thư ra nghe- mama hắn. Hắn cũng nghe lời bật loa ngoài và gọi quản gia lẫn nó.- Mọi người đã đủ. Ta có chuyện muốn nói, từ giờ trở đi thư ko còn là ôsin của thằng Nam nữa.....- Yeahhhhhh. Oh yeahhhhh- mama hắn chưa nói xong hắn đã reo lên vì sung sướng.- Trật tự. Không còn lào ôsin mà là bảo mẫu, gia sư, vệ sĩ, thầy dạy võ cho Nam.- mama hắn- Cái j, không đc con ko chấp nhận. Con lớn rồi mà bảo mẫu bảo miếc cái gì. Vệ sĩ ák, cô ta chân yêu tay mềm, đạp phát ngã thì vệ sĩ với chả dạy võ gì chứ. con không chịu, con nhiệt liệt phản đối.- Hắn quyết tâm- Không đến lượt con ý kiến. Thư nói gì là phải nghe theo, cấm cãi, cấm chống đối. Thư, ta giao nó cho con, nó về sau như thế nào thì tùy con quyết định. Quản gia, nếu Nam nó không nghe lời thì cứ việc gọi điện cho tôi.- Mama hắn.- Dạ đc, nói cùng quản gia đồng thanh. Mama hắn nghe xong tắt máy rụp cái luôn, hắn tức xì khói, mặt đen sì sì. Nó thì khác hoàn toàn, mở cờ trong bụng vì thời gian tiếp theo sẽ hành hạ hắn mà không lo nghĩ gì.*Để xem ngày tháng về sau của nó và hắn sẽ thú vị như thế nào nha*
Truyện khác cùng thể loại
17 chương
63 chương
28 chương
217 chương
8 chương
15 chương
66 chương