Nắng Hạn Gặp Mưa Rào

Chương 165 : Chap đặc biệt

To Triệu Tử Thiêm. Em là Ngụy Chính Hào, ngày đó nhìn thấy anh ở trong dàn cast Lỡ Yêu Tình Địch liền cảm thấy anh rất đặc biệt. Khoảng thời gian đó em biết anh thật sự chịu rất nhiều áp lực, nhưng anh cuối cùng vẫn kiên cường bước qua, đó là điều em cảm thấy thật hâm mộ ở anh. Em có thể nhìn thấy nỗ lực của anh, anh nổi bật giống như ánh mặt trời, là điều đặc biệt nhất đối với cuộc đời em. Anh giống như ngôi sao sáng trên bầu trời, là sự tinh khiết nhất của nước biển, là hoàng hôn bình yên. Sau này cho dù có thế nào em nhất định cũng luôn dõi theo anh, luôn ở phía sau anh ủng hộ anh hết mình. Em nguyện ý bảo vệ anh, ủng hộ anh suốt cả cuộc đời này… Ký tên: Hào Hào Lương Đông đọc xong bức thư kia liền nhịn không được ngay lập tức vò nát bức thư đó ném sang một bên, Ngụy Chính Hào này hắn nhất định nhớ thật kỹ. Cũng may Triệu Tử Thiêm đưa nhầm bức thư này cho hắn, nếu như để người nào đó đọc được những dòng hoa mỹ này có khi nào cậu sẽ động tâm hay không, cho dù bây giờ Lương Đông muốn Triệu Tử Thiêm hận mình, nhưng hắn tuyệt đối không muốn Triệu Tử Thiêm và người khác ở cùng một chỗ. Tình yêu chính là ích kỷ như vậy, Lương Đông hắn không đủ cao thượng nhường sóc nhỏ nhà mình cho bất cứ một người nào khác. Triệu Tử Thiêm đương nhiên là mặt trời, nhưng cũng chỉ là mặt trời của riêng hắn, người khác đến nghĩ cũng đừng nghĩ đến. Ngụy Chính Hào kia không biết có phải là nhà văn hay không mà mọi thứ hoa mỹ nhất trong tự nhiên này đều được cậu ta lấy ra để ví von, nào là sao sáng, nào là nước biển, nào là hoàng hôn... Lương Đông đương nhiên cực kỳ không vui, hắn cảm thấy người kia nhất định có suy nghĩ không đứng đắn với Triệu Tử Thiêm, dù sao người khác chỉ mới có suy nghĩ với Triệu Tử Thiêm thôi, Lương Đông đã rất không thoải mái rồi. ___ Lúc ở khách sạn nhận được tin nhắn của Miên Miên, tin nhắn chỉ vẻn vẹn vài dòng nhưng cũng đủ làm cho Lương Đông đứng ngồi không yên. Lương Đông biết Triệu Tử Thiêm có thói quen đeo kính áp tròng, bị điện thoại va vào mắt nếu mạnh một chút có khi nào bị vỡ kính hay không, như vậy rất nguy hiểm. Miên Miên còn nói tình trạng của Triệu Tử Thiêm hiện tại không tốt, trái tim Lương Đông trong suốt hai tiếng đồng hồ đó giống như là ngừng đập, có trời mới biết hắn hiện tại muốn ngay lập tức xuất hiện ở trước mặt Triệu Tử Thiêm để xem xem tình hình hiện tại của hắn như thế nào. Mắt thấy bóng dáng bé nhỏ mặc áo khoác mỏng dài đến bắp đùi xuất hiện ở ngoài cửa khách sạn, Lương Đông quan sát được sắc mặt của Triệu Tử Thiêm không được tốt, đuôi lông mày gắt gao nhíu lại, mắt phải có điểm phiếm hồng ươn ướt. Lương Đông giây phút đó rất muốn chạy đến ôm Triệu Tử Thiêm vào lòng, rất muốn giáo huấn người đó vài câu thật nghiêm khắc, tại sao không có hắn ở bên cạnh liền trở thành bộ dạng yếu đuối khiến cho người ta đau lòng không thể nào yên tâm được thế này. Lúc Triệu Tử Thiêm tự mình cởi áo choàng tắm ngồi trên đùi hắn, sâu trong nội tâm hắn gào thét muốn ngay lập tức ăn sạch sẽ người này vào bụng. Nhưng lý trí vẫn phải vì người nào đó mà khống chế không được làm liều, cái cảm giác này so với đi qua đống lửa còn muốn khủng bố hơn. Nếu như Triệu Tử Thiêm chỉ đơn thuần là cởi áo, nếu như con sóc nhỏ xấu xa kia không cố tình quyến rũ hắn, di chuyển mông nhỏ cọ cọ lên xuống, hỏi hắn những câu hỏi như vậy… Lương Đông nhất định sẽ không rơi vào cái hố Triệu Tử Thiêm tuy tiện đào ra. Một câu “Em yêu anh” kia của người nào đó hắn đã trông đợi những bốn năm nay rồi. Triệu Tử Thiêm đúng bốn năm nay chưa từng nói yêu hắn, cho dù ngay cả trong mơ nói mớ cũng chưa từng. Thế mà lúc này đây, trong hoàn cảnh này liền nói ra ba từ đặc biệt quan trọng kia, phòng bị cuối cùng trong lòng hắn cũng ùn ùn sập xuống. Hắn không quan tâm cái gì nữa, chỉ còn quan tâm đến người này, chỉ còn muốn làm những gì người này muốn. Một buổi tối mê loạn tiếp diễn, lần này sóc nhỏ nhà hắn đặc biệt chủ động, chủ động phô diễn hết tất cả những thứ mà trước nay cậu ngại ngùng không dám làm qua đến bây giờ liền làm hết. Người nào đó luôn nói nếu hắn không sớm quay trở về sẽ tự mình hành hạ chính bản thân, Lương Đông cho dù biết Triệu Tử Thiêm căn bản sẽ không làm như vậy nhưng mà khi hắn nghe thấy những lời đó vẫn là nhịn không được hai cánh tay khẽ siết chặt, miệng liên tục hôn lên khuôn mặt của Triệu Tử Thiêm liên tục nói sẽ sớm quay trở về. Lương Đông bốn năm sau đó trở về, có điều liền mang theo con trai trở lại, đứa trẻ đó… Tôi là Lương Thập Niệm tên tiếng anh là Samson, năm nay sắp lăm tuổi, ba Đông nói Samson chính là mặt trời nhưng ba Đông lại nói không thích nhất chính là mặt trời. Tôi hỏi như vậy ba Đông thích gì, ba Đông lúc nào cũng phải suy nghĩ một lúc mới có thể trả lời câu hỏi này, ba Đông nói thích mưa phùn. Ba Đông ở công ty chính là phó tổng, tôi đối với mấy cái chức vị này đương nhiên không thể biết nhưng mà xem ra ba Đông quyền lực cũng không nhỏ. Ba Đông 27 tuổi nhưng vẫn chưa muốn lấy vợ, có rất nhiều cô gái trong công ty thích ba Đông nhưng đến cuối cùng người vẫn một thân một mình, tôi nghe mấy cô gái nói ba Đông chính là người đàn ông độc thân hoàng kim. Buổi tối hôm ấy tôi hỏi ba Đông: “Ba ba, người đến khi nào mới chịu lấy vợ?" Ba Đông đối với câu hỏi này của tôi có vẻ như đã sớm không để tâm lắm: “Sao? Muốn có mẹ rồi sao?” Tôi nhanh chóng gật đầu thành khẩn đáp: “Đúng vậy!” Ba Đông từ trên bàn làm việc rút ra một cuốn tập lớn lật qua lật lại: “Như vậy ngày mai con chạy đến hỏi Bạch Từ, hỏi xem cô ấy có muốn làm mẹ của con hay không?” Tôi nghe thấy ba Đông lại lôi dì Bạch Từ ra nữa liền nhíu mày nhảy dựng lên: “Dì Bạch Từ không được, người đó chỉ hợp với tiêu chuẩn của ba thôi, đối với con ai cũng được chỉ có dì Bạch Từ là không được?” Ba Đông phì cười; “Tiểu tử, con muốn có mẹ ba liền cho con mẹ, bây giờ lại nói không được, cái này là con không muốn chứ không phải vấn đề ở ba” Tôi đứng ở một bên khoanh tay trước ngực tức giận, ba Đông lại nói một câu như bao lần trước đây: “Như vậy cho con tìm, nếu con tìm được người nào có mắt lớn, da bánh mật, có một nốt ruồi lệ, con đến hỏi người ta nếu như người ta chịu làm mẹ con, đến lúc đó dẫn về đây ba liền cưới” Tôi bực bội: “Người hợp với ba tiêu chuẩn kia của ba nhiều vô kể, nhưng mà ba còn muốn là người Trung Quốc, ở chỗ này biết đi đâu tìm người Trung Quốc cho ba” Ba Đông vẫn bình thản làm việc, đầu cũng không chịu ngẩng lên nhìn tôi một cái nói: “Một tuần sau con nghỉ hè rồi, ba cũng có việc phải về nước một chuyến, lúc đó liền dẫn con theo để con tìm mẹ” Tin tức này chẳng khác gì như trời hạn lâu ngày có cơn mưa rào, được đi xa tôi đương nhiên thích, lúc đó nhất định phải kiếm về cho mình một người mẹ. Ngày ấy ba Đông dẫn tôi đến tham dự một buổi tiệc nào đó, đến chỗ ấy liền thả tôi ở một chỗ không thèm để mắt đến, còn ba Đông thì không biết đã đi đâu. Mắt lớn, da bánh mật, có nốt ruồi lệ hơn nữa nhất định phải là người Trung Quốc, trong hàng trăm người chỗ này tôi cuối cùng cũng nhìn thấy được một người đáp ứng đủ tiêu chuẩn, có điều hơi khó xử một chút. Tôi chạy đến trước mặt người mặc bộ vest đen lịch thiệp đang ngồi ở hàng ghế thứ ba kia đánh giá thật kỹ, nhìn đi nhìn lại chỉ có người này hợp với tiêu chuẩn của ba Đông nhất: “Này chú, ba cháu đang kiếm một người vợ, ba cháu chính là người đàn ông độc thân hoàng kim hiếm gặp, ba cháu vô cùng đẹp trai mọi thứ đều hoàn mỹ, ba cháu là phó tổng giám đốc có rất nhiều tiền…’ Người trước mặt nhìn tôi có vẻ bất ngờ, nhưng rất nhanh sau đó liền lấy một tấm ảnh rồi lấy bút viết cái gì đó đưa cho tôi: “Cậu bé, tặng cho nhóc, mau trở về tìm ba cháu đi đừng để ba cháu lo lắng” Tôi cầm lấy tấm ảnh kia phát hiện ra chính là ảnh chụp của chú này, hơn nữa hình như chú này tưởng tôi xin chữ ký cho nên vô cùng hào phóng ký lên tấm ảnh đó. Tôi cầm tấm ảnh rồi hỏi: “Cháu là Samson, Samson chính là mặt trời, nếu chú muốn liền có thể trở thành mẹ của mặt trời, không đúng nếu chú đồng ý liền trở thành nam thần của mặt trời, chỉ cần chú gật đầu liền có thể rồi” Người trước mặt nhìn tôi phì cười rồi gật đầu đưa tay xoa tóc tôi nói: “Được rồi, mau trở về tìm ba cháu đi” Tôi nhận được lời đồng ý kia liền vui vẻ chạy đi tìm ba Đông, trước khi rời đi vẫn còn không quên nhắc nhở thật cẩn thận: “Chú ở chỗ này đợi cháu, cháu đi rất nhanh sẽ trở lại” Ba Đông cầm một ly rượu vang đỏ đứng ở bên cạnh cửa sổ nói chuyện với một cô gái, tôi nhanh chóng chạy đến gọi ba Đông: “Ba ba, con tìm được rồi, còn mang ảnh đến cho ba xem, là người đó cho con ảnh, hơn nữa còn để lại họ tên” Ba Đông hướng cô gái kia nói vài câu rồi dắt tôi rời đi: “Tiểu tử, bớt ồn ào một chút đi” Tôi vội vàng lấy bức ảnh kia đưa lên: “Ba à, con thật sự tìm được rồi, cái gì cũng phù hợp với tiêu chuẩn của ba” Ba Đông ngay cả liếc một cái cũng không chịu chỉ khẽ quát: “Lần sau sẽ để con ở nhà” Tôi thật sự muốn có mẹ thế cho nên sống chết ép ba Đông phải nhìn cho bằng được tấm ảnh này: “Ba à, nhìn một cái đi, người này thật sự rất đẹp, đẹp giống như là thiên thần vậy, con ngay từ lần đầu tiên đã phải nhất định là người này rồi” Ba Đông có vẻ như đau đầu vì những lời nói lải nhải kia của tôi, chính vì vậy liền miễn cưỡng cầm lấy tấm ảnh đưa lên trước mặt xem. Tôi chăm chú quan sát sắc mặt của ba Đông, chờ đợi cái gật đầu của ba Đông, chỉ cần ba Đông gật đầu một cái thì tôi liền có mẹ rồi. Ba Đông được, tôi được ngay cả chú kia cũng được, coi như mọi việc đều được tất cả mọi người chấp thuận. “Choang” một tiếng, ly rượu vang đỏ trên tay ba Đông rơi xuống đất, mảnh thủy tinh vỡ ra thành từng mảnh, rượu vang đỏ tung tóe trên mặt sàn, ba Đông môi mấp máy không rõ nói cái gì.