Tối hôm đó, Lục Lợi Quần, Lục Bác Dương, Cao Thúy Lan, Vân Bính Hoa, Tô Tương đều ở Lục gia, trông coi Lục Văn Bân và Triệu Thanh Thanh cả đêm!
Chỉ vì Lục Văn Bân uống thứ thuốc bá đạo đó, trước đó đã làm đến ngất xỉu 1 lần, nhưng khi anh tỉnh lại lần nữa, thứ tượng trưng cho nam tính đó, lại đứng thẳng dậy, dục vọng đối với phụ nữ cực kỳ mạnh mẽ.
Vân Bính Hoa và Tô Tương thấy vậy, tức đến xanh mặt.
Cao Thúy Lan muốn che giấu giúp con trai, Lục Văn Bân lại tự thừa nhận thuốc đó là dùng trợ giúp khi anh làm với Dương Liễu, cũng là anh tự uống.
Không ai còn cách nào khác nữa, chỉ biết đưa Triệu Thanh Thanh bị Lục Văn Bân cưỡng hiếp đến dưới thân Lục Văn Bân, để anh giải quyết nhu cầu nguy cấp trước.
Trong phòng chính trên lầu, tiếng khóc than của Triệu Thanh Thanh ngày một cao hơn, những người ở đại sảnh dưới lầu, sắc mặt khó coi cực kỳ.
Tô Tương trước giờ dịu dàng nhút nhát cũng nhịn không được nói với Cao Thúy Lan và Lục Bác Dương: “Cao phu nhân, chúng ta đều rất rõ, quan hệ của Lục gia và Vân gia nên phát triển như thế nào, vậy, về chuyện Lục Văn Bân phản bội Liễu nhi dùng thuốc làm người phụ nữ khác … chuyện như vậy, Lục gia có phải nên có lời giải thích thỏa đáng với Vân gia chúng tôi?”
“Đây… đây là hiểu lầm, nhất định là hiểu lầm, thân gia, đợi Văn Bân dịu lại rồi, chúng ta hỏi cho rõ,” Cao Thúy Lan trong lòng cũng có ngọn lửa, nhưng không thể không mỉm cười khuyên nhủ Tô Tương và Vân Bính Hoa.
Rõ ràng bà đã chuẩn bị kế hoạch đến không chút sơ sót, chỉ đợi hủy hoại thanh danh của Vân Khuynh, vạn kiếp bất phục! Nhưng tại sao cuối cùng người bị hủy hoại thanh danh, bị phiền phức quấy nhiễu lại trở thành con trai bà và bà?
Rốt cuộc chi tiết nào có sai sót?
Từ khách sạn về, Cao Thúy Lan luôn nghĩ đến vấn đề đó, nhưng dù cho bà nghĩ đến muốn xỉu đi, vẫn không có đáp án.
“Hiểu lầm? Cao phu nhân, bản lĩnh mở mắt nói bậy của bà thật tốt? Chuyện này đã xảy ra rất, rõ, ràng, bà còn nói là hiểu lầm?” Vân Bính Hoa tức giận nói: “Hơn nữa, Lục Văn Bân cũng tự nhận, thuốc đó, là của nó, cũng là tự nó uống, nếu nó không muốn xảy ra chuyện dơ bẩn với người phụ nữ đó, nó cần uống thứ thuốc đó sao, mà còn uống lượng nhiều như vậy?”
“Không sai,” Tô Tương nói: “Cao phu nhân! Liễu nhi của chúng tôi mới sinh con cho Lục gia các người, con trai bà liền ngoại tình với nữ phục vụ, các người không cần mặt mũi, tôi và Vân Bính Hoa vẫn là cần đó!”
“Cái gì chuyện dơ bẩn? Cái gì ngoại tình? Vân Bính Hoa, Tô Tương, các người nói chuyện cũng đừng khó nghe như vậy!” Cao Thúy Lan tức giận cực kỳ, trước giờ vẫn là bà trách móc Vân Bính Hoa và Tô Tương, lần này, ngược lại bị trách móc lại, bà đương nhiên không chịu được, cũng rất tức giận.
“Con trai tôi không phải chỉ lên giường với Triệu Thanh Thanh sao, phong lưu khoái hoạt mấy hồi chứ? Cái gì gọi là dơ bẩn? Nam nhân có người nào không phong lưu khoái hoạt? Liễu nhi nhà các người cũng không phải con tôi ngoại tình sau vài ngày kết hôn với Vân Khuynh sao, còn ngày ngày bám dính lấy con tôi?”
“Bà… sao bà có thể nói vậy? Liễu nhi có thể giống nữ phục vụ sao? Liễu nhi nhà chúng tôi là cô gái tốt băng thanh ngọc khiết, là con các người theo đuổi trước, tụi nó yêu thương lẫn nhau mới đến với nhau…” Tô Tương tích cực phản biện.
“Hừ!” Cao Thúy Lan ngược lại không vui lạnh hừ 1 tiếng: “Được rồi! Sự thật như thế nào, chúng tôi và các người đều hiểu rõ, đừng bao che việc đáng xấu hổ làm gì! Các người thiên vị Dương Liễu, đương nhiên cảm thấy cô ta chỗ nào cũng tốt, nói đến cùng, giá tắc vi thê bôn vi thê, quy tắc muôn đời! Chỉ cần con trai tôi chưa cưới cô ta, Dương Liễu chính là tiểu tam, sinh con cho con trai tôi thì sao? Chỉ cần Lục gia chúng tôi không thừa nhận, cô ta và con cô ta cũng không phải!”
“Bà… bà có ý gì, Lục gia các người vậy mà muốn không chịu trách nhiệm với Liễu nhi và con?” Vân Bính Hoa đứng bật dậy: “Cao phu nhân, bà làm như vậy, cũng quá bỉ ổi rồi!”
“Đúng! Tôi bỉ ổi!” Cao Thúy Lan không chút đỏ mặt thừa nhận: “Cao Thúy Lan tôi trước giờ không phải là người tôi gì, tôi luôn bỉ ổi như vậy, tôi chỉ quan tâm đến Lục gia và con trai! Không giả tạo giống các người, đã bỏ rơi con ruột của mình rồi, còn làm bộ dạng từ phu bi mẫu, đến trước mặt tôi đòi công bằng cho con gái nuôi!”
“Tôi nói rõ cho các người biết, ở đây, không có gì để nói, con trai tôi muốn lên giường với cô gái nào, là tự do của nó, tôi không những không ngăn cản, còn ủng hộ nó, Lục gia chúng tôi ít người nối dõi, thêm mấy đứa con gái sinh con cũng không phải không tốt!”
“Còn về Dương Liễu, nếu cô ta chấp nhận, đợi Văn Bân và Vân Khuynh ly hôn, Lục gia chúng tôi sẽ phong phong quang quang rước cô ta vào cửa, con cô ta là cháu trưởng của Lục gia, nhưng nếu cô ta yêu cầu này nọ, vậy các người đưa con các người về đi, Lục gia chúng tôi không rước nổi!”
Nói xong mấy câu này, Cao Thúy Lan còn cười mỉm 1 tiếng, thêm 1 câu: “Chẳng qua, nếu các người thật sự không muốn gả con gái cho con trai chúng tôi, tôi muốn xem xem, Vinh Thành, còn nhà nào cần cô ta!”
“Các người… các người thật quá đáng!” Tô Tương không nghĩ đến, Cao Thúy Lan vậy mà có thể nói những lời này.
Bà ta không có chút cảm giác là Lục Văn Bân phản bội Liễu nhi, còn nói ủng hộ Lục Văn Bân lên giường với người phụ nữ khác, sinh con với người phụ nữ khác?
“Không có gì quá đáng”, Cao Thúy Lan nói: “Chỉ là tại các người quá ngây thơ mà thôi, mấy chục tuổi đầu rồi, còn ngây thơ như vậy, thật là mắc cười mà!”
“Tôi dạy dạy các người, ở trên thế giới này, muốn có được 1 số thứ, buộc phải mất đi 1 số thứ, ví dụ như, các người muốn lấy cổ phần từ người Vân Khuynh, thì chỉ có thể để Dương Liễu làm tiểu tam, ví dụ nữa, các người chọn Dương Liễu, thì nhất định mất đi Vân Khuynh! Các người muốn có lợi ích, thì đừng nghĩ đến danh tiếng nữa!”
“Tôi biết rất rõ, Dương Liễu thích vinh hoa phú quý, thứ cô ta muốn, là danh phận và địa vị Lục gia đại thiếu phu nhân, Lục gia chúng tôi có thể cho cô ta! Nhưng Cao Thúy Lan tôi vẫn luôn không thích con dâu không ngoan, có 1 số chuyện, nếu cô ta không thể mắt nhắm mắt mở cho qua, vậy thì đừng vào Lục gia nhà chúng tôi sẽ tốt hơn.”
“Con trai tốt vẫn còn rất trẻ, không thiếu phụ nữ muốn kết hôn với nó, muốn có con với nó!”
“Nhưng các người phải suy nghĩ kĩ, đàn ông chơi vài người phụ nữ không tính là gì, nhưng phụ nữ bị đàn ông chơi rồi, còn có sinh con rồi, sớm đã mất giá!”
“Vậy tiền thì sao? Tiền Lục gia các người cũng không cần sao?” Tô Tương nói:” Vân Bính Hoa đã chuyển 40% cổ phần cho Liễu nhi, rất nhanh sẽ có sự thay đổi! Đừng quên, khó khăn kinh tế của Lục gia các người vẫn chưa được giải quyết, bà đã qua cầu rút ván, không sợ Lục thị các người chôn thân dưới nước à, biến mất hoàn toàn khỏi Vinh Thành này?”
Tô Tương lúc này, thật sự hối hận, sớm biết bộ dạng thật của Lục gia, bà sẽ không để Dương Liễu và Lục Văn Bân hẹn hò, cũng không nên để Vân Khuynh kết hôn với Lục Văn Bân… nhưng bây giờ, có cách gì chứ? Vân Khuynh nhất định phải ly hôn với Lục Văn Bân, Liễu nhi là mẹ đơn thân, không gả vào Lục gia, còn có thể làm gì?
“Tiền, Lục gia chúng ta đương nhiên cần,“ Cao phu nhân nghe Tô Tương nhắc đến tiền, thái độ khẽ tốt hơn 1 chút, ngược lại nói:”Nhưng mà, hạng mục của Lục thị chúng tôi ở hải ngoại đã bắt đầu thu được lợi nhuận rồi, với lại, hôm qua chồng tôi đã nhận được tiền vay từ ngân hàng, cũng không thiếu chút tiền của Vân gia các người, tôi tin, khó khăn kinh tế của Lục thị chúng tôi rất nhanh được giải quyết, đến lúc đó, Lục thị sẽ trở thành công ty hàng đầu Vinh Thành! Dương Liễu nhà các người có thể gả cho con trai tôi, là nó trèo cao rồi!”
Vân Bính Hoa và Tô Tương mới bừng tỉnh đại ngộ.
Khó trách Cao Thúy Lan dám nói những lời khoa trương như vậy.
Không lẽ bọn họ tận tâm tận lực, thậm chí không ngại bỏ rơi con gái ruột, mạo hiểm phạm luật, vì có thể giúp Dương Liễu, có được cuộc hôn nhân hạn chế này sao?
Không lẽ nỗ lực tìm trăm phương nghìn kế của bọn họ chỉ đổi lại sự xấu hổ không công bằng này sao?
Chuyện này, tại sao lại trở thành như thế này? Rốt cuộc chỗ nào vượt quá sự kiểm soát của họ? Đến việc gả con gái cũng nhận sự lăng nhục?
Một lúc, Vân Bính Hoa và Tô Tương đều trầm mặc.
Lục Bác Dương vẫn luôn không nói chuyện, tỉ mỉ quan sát phản ứng của Vân Bính Hoa và Tô Tương, thấy thích hợp mở miệng nói: “Vân tổng, Tô phu nhân, Thúy Lan tính tình luôn như vậy, rất thẳng thắn, nói chuyện thô lỗ, các người đừng để tâm!”
“Nói thật, tôi thích con bé Vân Khuynh hơn 1 chút, nó đơn thuần, lương thiện, thông minh, ưu tú, nếu không phải Dương Liễu có con với Văn Bân, tôi và lão gia tử nhất định chỉ đồng ý nhận Vân Khuynh.
Nhưng con bé Vân Khuynh này không biết nghe ai xúi giục,, vậy mà làm đến chuyện này lớn như vậy, đến hai vị - ba mẹ ruột cũng không cần nữa! Tôi và lão gia tử cũng thất vọng đối với nó.
Dương Liễu con bé này đương nhiên cũng tốt, nó có tình cảm tốt với Văn Bân, chuyện này mọi người đều thấy được, cũng nói rõ là sau khi Văn Bân và Vân Khuynh ly hôn, sẽ cưới con bé.
Ý thực sự của Cao Thúy Lan là, cũng không phải bỏ rơi Dương Liễu, chỉ là chuyện phát sinh tối nay vẫn chưa hoàn toàn tìm hiểu rõ ràng, nhưng không cần biết sự thật như thế nào, Văn Bân thực sự đã xảy ra quan hệ với cô nương đó rồi, lúc đó ở khách sạn, trước mặt đám đông, cô nương đó nói Văn Bân cưỡng hiếp mình, bây giờ chúng ta lại đưa cô ấy về cho Văn Bân tiếp tục…
Về tình về lý, Văn Bân đối với cô gái này cần có trách nhiệm, nếu không, thật sự khiến Văn Bân ngồi tù rồi, đối với tất cả chúng ta có lợi ích gì? Đối với Dương Liễu và đứa con có lợi ích gì? Các người nói đúng không?”
Vòng 1 vòng thật lớn, cuối cùng Lục Bác Dương cũng nói ý chính: “Cho nên, ý của tôi là, trước tiên an ủi cô nương đó 1 tí, mua cho cô ta 1 căn biệt thự ở ngoài, cô ta chỉ là người phục vụ, xuất thân thấp, cho căn nhà cho tiền, có lẽ sẽ không quấy nhiễu nữa.”
“Sau đó, chúng ta vẫn giải quyết vụ ly hôn của Văn Bân và Vân Khuynh trước, đợi chuyện đó kết thúc, tôi đích thân đến Vân gia đề nghị hôn nhân cho Dương Liễu, Lục gia ra sính lễ, Vân gia đưa của hồi môn, mọi thứ đều sắp xếp như hình thức của hôn lễ chính thống, tôi bảo đảm, Dương Liễu sẽ phong phong quang quang trở thành đại thiếu phu nhân của Lục gia, con cô ta sinh, cũng sẽ được xem trọng ở Lục gia!”
“Đương nhiên rồi, Thúy Lan cũng chỉ là tính cách nóng nảy, cô ta sẽ không thật sự ức hiếp con gái các người đâu, gia hòa thì vạn sự mới hưng được, cô ta hiểu đạo lý này, tôi và lão gia tử cũng sẽ không ngược đãi Dương Liễu và con của cô ấy, như vậy được không?”
Truyện khác cùng thể loại
17 chương
50 chương
44 chương
102 chương
10 chương
37 chương