Điện thoại sau khi tút tút … được vài tiếng, bị ng khác dứt khoát cúp, sau đó anh lại gọi qua, chỉ có 1 giọng ngọt ngào k ngừng nói: “Xin lỗi, điện thoại anh đang gọi đã tắt máy, xin gọi lại sau.”
Lời này khiến sự lo lắng của Cố Lạp càng tăng cao, anh mặt đầy lo lắng, bước chân lớn tìm khắp bệnh viện…
Mà lúc này, dưới bãi đỗ xe tầng hầm.
Tống Nhan đã “ngoan ngoãn” ngồi vào xe của Tống Tây Hoa.
Không phải cô nguyện ý đi với anh, thực ra sau khi ở phòng viện trưởng gặp 2 chuyện gia tóc bạch kim, chuyên gia nói bệnh viện này điều kiện tuy tốt, nhưng bất lợi trong trị liệu, kiến nghị đưa con đều 1 bệnh viện khác.
- ---Bệnh viện đó do Vân Khuynh an bài, tuy rất tốt, cũng giỏi khoa nhi, nhưng khoa não thì tương đối yếu.
Mà bệnh viện đó ở đâu, Tống Tây Hoa k để cô biết, mà lập tức an bài người đưa Tiểu Hy đi, chuyên gia cũng theo xe đó đi.
Cô k thể k ngồi xe Tống Tây Hoa, đợi đến khi anh dẫn cô đến bệnh viện đó.
Lúc xe mở máy, điện thoại cô vang, cô nhanh chóng lấy điện thoại, còn chưa kịp bấm nghe, xe liền thắng gấp, sau đó, điện thoại bị Tống Tây Hoa cướp đi.
“Lạp”
Mắt âm u của anh liếc nhìn màn hình, nhìn xưng hô thân mật của ng gọi đến --- mặt anh lạnh lùng ấn tắt, tắt nguồn thu luôn điện thoại.
“Tống Tây Hoa, trả điện thoại cho tôi!” Vừa nghĩ đến bản thân k nhận đth của Tiểu Hy dẫn đến bi kịch này, cô cảm thấy người đông cứng, như là rơi vào đáy vực, cô điên cuồng xông qua bên Tống Tây Hoa, giành lại đth.
Mà đây trong mắt Tống Tây Hoa, đều là Tống Nhan không nhịn đc nhận đth của Cố Lạp, anh điên rồi, điên triệt để, 1 tay a áp đầu cô vào lòng mình, lái xe, nhanh chóng rời đi, quả thật là tốc độ kinh người.
Đi bệnh viện gì chứ? Bệnh viện có Tưởng Giai, điều a cần làm, là giấu người phụ nữ này lại, để cô vĩnh viễn bên anh.
“Tống Tây Hoa, a đang làm gì? A điên rồi đúng k? Tống Tây Hoa, dừng lại, nhanh dừng lại!” Tống Nhan hoảng sợ la lớn.
Tốc độ nhanh v, cô cảm thấy bị nguy hiểm đến tính mạng, cô k sợ chết, nhưng nếu cô chết, Tiểu Hy phải thế nào? Đứa trẻ từ nhỏ k có cha, k lẽ bây giờ đến mẹ cũng k?
“Bây h a lập tức dừng xe, nếu k, tôi nhất định sẽ hận anh!”
“K fai em đã sớm hận anh sao? Chỉ là hận hơn mà thôi, a chịu được, e cứ việc hận!” Tống Tây Hoa nghiến răng nói: “Nhưng a k chịu đc, ng vợ a yêu thân mật với đàn ông khác.”
Lòng Tống Nhan run rẩy, yêu? Vợ?
Đây là suy nghĩ thật của anh sao?
Không! Sao có thể? Tống Tây Hoa loại đàn ông k có tim, sao có thể thật sự yêu Tống Nhan cô chứ.
Trên đường, Tống Tây Hoa k nói thêm câu nào với Tống Nhan nữa, a chạy 1 đường, lái đến biệt thự của mình, sau đó, kêu thư kí qua, xử lý chuyện vượt tốc độ.
Xuống xe, Tống Nhan mới phát hiện k fai là bệnh viện Tiểu Hy ở.
“Tống Tây Hoa, a có ý gì?” Cô quay đầu lại, lạnh lùng hỏi Tống Tây Hoa: “A k fai đưa tôi đến bệnh viện của Tiểu Hy sao? Tại sao lại lái đến đây? Nhanh đưa tôi qua đó!”
“Anh nói đưa e đến bệnh viện Tiểu Hy khi nào?” Tống Tây Hoa cũng lạnh lùng nói: “E cảm thấy bộ dạng e bây giờ, thích hợp gặp Tiểu Hy sao? E xác định bộ dạng tuyệt vọng sẽ k ảnh hưởng xấu đến Tiểu Hy? E đừng tưởng Tiểu Hy hôn mê thì cái gì cũng k biết, mấy chuyên gia nói, trước mắt Tiểu Hy cần im tĩnh để trị liệu.
Từ hôm nay, e yên tĩnh ở nhà, có tin về con, anh sẽ nói em, nhưng nếu dám rời 1 bước, a k bảo đảm, đời này e có thể gặp lại Tiểu Hy!”
Đây rõ ràng là uy hiếp, a vốn k muốn uy hiếp Tống Nhan, nhưng bây giờ, ngoài uy hiếp, a có thể dùng cách nào khiến cô ở lại bên mình?
“A...a quả thật bỉ ổi, vô sỉ!” Tống Nhan hung dữ mắng.
Cô k ngờ, Tống Tây Hoa còn độc ác hơn 5 năm trc, lúc đó, a đối với cô lạnh lùng, sau đó, vì Vân Khuynh té 1 cái, liền mang cô gái khác về nhà sỉ nhục cô, bỏ rơi sống chết của cô và con.
5 năm sau, a học đc cách lấy con uy hiếp cô?
“Tùy e nói gi” Tống Tây Hoa nói: “E nên biết, ở Vinh Thành, có vài chuyện, Tống Tây Hoa a nói là tính, nếu e k ngoan, dù cho em biết địa chỉ bệnh viện, cũng k gặp đc con! Công ty Cố Lạp tuyệt đối k có chỗ đứng ở Vinh Thành!”
“Anh…” Tống Nhan tức đến xanh mặt.
“A để e tự chọn” Tống Tây Hoa lại nói: “Ở lại, cùng anh, lúc nào muốn gặp con, a lập tức mở camera 360 độ k góc chết cho e coi, rời khỏi, hậu quả tự chịu.”
Nói xong, anh quay người, đi về cửa lớn.
Tống Nhan do dự 1 lát, vẫn cứng nhắc quay người, theo Tống Tây Hoa vào nhà.
Đều là là vì con, chỉ cần con trị khỏi, cô nhất định lập tức đưa con rời Vinh Thành, cả đời k về, cũng tuyệt đối k có quan hệ gì với tên đàn ông Tống Tây Hoa! ------ Trong lòng cô nghĩ.
Ai ngờ, vừa vào nhà, nghe tiếng “ầm” 1 cái, cơ thể Tống Tây Hoa ngã xuống đất.
Truyện khác cùng thể loại
17 chương
50 chương
44 chương
102 chương
10 chương
37 chương