Chai bia trên bàn ăn ngã trái ngã phải, mấy người cùng phòng đốt lên điếu thuốc sau bữa ăn, Trang Uẩn không hút thuốc lá, cũng không thích ngửi mùi của nó, nên dứt khoát quay đi tổng kết tiền ăn thay bọn họ.
Ra khỏi quán ăn, gió lạnh ban đêm thổi tới, có chút lạnh. Trang Uẩn cảm giác khuôn mặt mình nóng lên bởi vì say rượu, bị gió thổi qua, nhiệt độ nhanh chóng tản đi.
Thời gian đóng cổng ở ký túc xá là vào 11 giờ rưỡi, hiện tại mới gần 10 giờ, còn có học sinh đi qua đi lại ngoài trường, bọn Trang Uẩn quay trở về, còn trông thấy tốp năm tốp ba người kéo theo rương hành lý, hiện tại mới về trường học. Có khả năng có người ngày mai còn chưa có lớp, đoán chừng phải đến mai mới quay trở về.
Đèn đường của 5 tòa nhà phía trước đã bị hỏng từ học kỳ trước, chỉ có gần sân bóng rổ mới có chút ánh đèn chiếu tới, lúc Trang Uẩn đi ngang qua cây đại thụ lớn dưới lầu ký túc xá, cổ tay bỗng nhiên bị người ta bắt lấy, anh kinh ngạc một chút.
Vô thức siết tay tránh khỏi, tranh thủ thời gian nhìn qua hướng đó, trong bóng tối nhìn không rõ diện mạo của đối phương, nhưng đối phương vừa mở miệng nói, thân thể Trang Uẩn liền mất khống chế thì ngay lập tức đã cho anh biết được đáp án.
“Là em.”
. . . . . Tùy Phong.
“Trang Uẩn?” Một người bạn trong phòng nghi hoặc gọi anh một tiếng.
“Anh nói chuyện với bạn một chút, các cậu đi lên trước đi, cứ để cửa cho anh là được.”
“Ừm.” Bạn cùng phòng nhìn thoáng qua Tùy Phong, có lẽ cũng không thấy rõ bề ngoài của hắn, không lên tiếng, lên lầu trước.
“Tại sao em lại ở đây?” Trang Uẩn hỏi, một bên nói một bên còn nhìn bốn phía một chút, sợ có người nhìn thấy.
“Em đang chờ anh.” Tùy Phong nói, “Không sao đâu, em chỉ muốn nói chuyện với anh một chút thôi.”
“Vậy có thể dùng Wechat trò chuyện mà. Mặt đối mặt nhưng em không thể dùng giọng thật để nói chuyện, không thấy khó chịu sao?”
Tùy Phong cười cười, “Em có thể dùng giọng thật để nói, chỉ sợ anh chịu không nổi. Chúng ta đến thao trường dạo vài vòng nhé?“
“Muộn thế này ai lại đi dạo?”
“Thì bởi không có người nào đi đấy.” Tùy Phong nói, “Em muốn đi với anh mà.”
Trang Uẩn không làm gì được hắn, “Vậy đi thôi, có điều đến 10 giờ thì phải trở về đấy, anh còn phải tắm rửa nữa.”
Hai người sóng vai đi trên đường nhỏ sân trường, Tùy Phong nhìn Trang Uẩn duỗi thẳng tay ở bên cạnh, nghĩ muốn nắm lấy. Thế là Tùy Phong liền tiến lên hai bước, nắm lấy rồi đan từng ngón tay vào nhau.
“Đừng làm rộn, có người đấy.”
Cho dù hiện tại trên đường chỉ có tốp năm tốp ba người, nhưng Trang Uẩn vẫn không dám biểu hiện quá thân mật với Tùy Phong, sợ sẽ bị mọi người nhìn thấu điều gì.
Tùy Phong cũng rất rõ, nhưng vừa nghĩ tới Trang Uẩn còn có hai năm nữa sẽ tốt nghiệp liền có chút lo lắng. Mặc dù Tùy Phong sống ở nước ngoài từ nhỏ, nhưng vẫn có thể hiểu được một số chuyện trong nước, nhất là chuyện đồng tính luyến ái bây giờ ở Trung Quốc phần lớn vẫn chưa được người dân tiếp nhận, trước đó không lâu còn có một học sinh cấp ba bởi vì bị bạn bè phát hiện ra thân phận đồng tính của mình, chịu không được cảnh bạn bè thầy cô, thậm chí là người nhà châm chọc, khinh bỉ, chế giễu, mà nhảy lầu tự sát.
Hai người đi vòng quanh đường chạy, thời gian này trên đường chạy không có người khác, mượn đèn đường, Tùy Phong nhìn thấy khuôn mặt Trang Uẩn có chút phiếm hồng, “Anh uống rượu? Hay là do thẹn thùng?“
Thẹn thùng cái gì chứ!
“Mới uống có nửa chai bia thôi.”
“Tửu lượng không tốt.” Tùy Phong nói.
Trang Uẩn gật gật đầu.
“Không sao, em cũng không tốt.” Tùy Phong lại nói, “Về sau chúng ta ở chung một chỗ, có thể uống chút rượu đỏ để làm nóng bầu không khí.”
Tùy Phong xích lại gần hít hà, “Trên người anh còn có mùi khói thuốc của tên con trai khác.”
“Ngay cả con trai khác mà cũng có thể đoán được lợi hại như vậy?”
“Đương nhiên, mùi của mấy tên con trai khác đều khó ngửi, chỉ có anh, so special.” Lần đầu tiên Tùy Phong nói tiếng Anh ở trước mặt anh, Trang Uẩn đột nhiên hiểu ra, vì sao lại có nhiều nữ sinh thích nam sinh nói tiếng Anh đến vậy.
Nhất là kiểu người giống như Tùy Phong đã coi tiếng Anh là tiếng mẹ đẻ đầu tiên, Trang Uẩn cảm giác mấy từ đơn giản này chỉ như trò đùa trên đầu lưỡi của Tùy Phong.
Hai người đi vòng quanh đường chạy hai vòng, “Thật muốn trở về, anh buồn ngủ.” Trang Uẩn nói với Tùy Phong.
“Được.” Tùy Phong miễn cưỡng gật đầu, cúi thấp đầu xuống, tiến tới, “Give me a goodnight – kiss.”
Trang Uẩn trừng mắt liếc hắn một cái.
Tùy Phong nhanh chóng hôn lên mặt anh một cái chụt, “Well, I kiss you.”
Trang Uẩn không nghĩ tới lá gan của hắn lại lớn như vậy, cứ vậy mà hôn tới.
Tùy Phong vô tội nhìn anh, “Em đã nhìn qua rồi, không có ai.”
“Về sau. . . . . Đừng như vậy.”
“Được.” Tùy Phong sảng khoái đáp ứng, “Sau khi trở về anh đừng quên lên QQ đấy.”
Trang Uẩn nhớ lại, “Có gì mà không thể nói trước mặt anh sao?”
“Trở về anh sẽ biết, những điều mà anh muốn biết.”
Truyện khác cùng thể loại
64 chương
930 chương
69 chương
40 chương
11 chương
52 chương
21 chương