Nam soa nữ thác
Chương 19
Sáng hôm sau, Liễu Hiếu thái độ khác thường không nằm lì trên giường, còn sớm đã thức dậy, rửa mặt xong ngay cả điểm tâm cũng không thèm ăn, cầm lên sách vở của mình liền ra khỏi phòng.
Liễu Tiếu vừa nhét điểm tâm vào miệng, thấy Liễu Hiếu định đi, lập tức đứng dậy đi theo hắn.
“Hôm nay không cần ngươi đưa ta đi, ta tự đi là được.” LiễuHiếu lập tức ngăn cản nàng: “Còn cò, hôm nay ngươi cũng không cần đến đón ta, ta sẽ tự về phòng.”
Liễu Tiếu kỳ quái nhìn hắn, vị đại thiếu gia yểu điệu này cư nhiên tự mình cầm sách, còn nói không cần nàng đưa đón. Nàng nhịn không được nhìn ra cửa sổ, xem xem hôm nay mặt trời có phải mọc từ phía tây hay không.
Bên kia Liễu Hiếu một mình ra khỏi phòng, đi về phía Nhân Tâm các.
Trước hắn có bốn người kết bạn cùng đi. Một người trong đó nói với những người còn lại: “Các ngươi có nghe nói hôm qua có một tên ngốc lén chạy vào học viện, còn đụng vào tường chưa.” Bên cạnh lập tức có người tiếp lời: “Nghe rồi, bất quá ta nghe nói là người điên, đột nhiên lên cơn dùng đầu mình đâm vào tường.” “Không đúng, không đúng.” Người thứ tư cũng không cam lòng bị tụt hậu, nói ra tin tức mình nghe được: “Ta nghe nói là đệ tử trong học viện chọc giận lão sư, lão sư phạt hắn diện bích tư quá, hắn nhất thời nghĩ quẩn, vậy nên mới quyết định đâm đầu vào tường tự sát.” Bốn người ở kia ngươi nói ngươi, ta nói ra, ai cũng không thuyết phục được ai, mắt thấy sắp nhào vào nhau ẩu đả. (*diện bích tư quá: úp mặt vào tường tự ăn năn)
Liễu Hiếu ở phía sau đầu đầy mồ hôi lạnh, bắt đầu suy nghĩ xem có cần giam lại gã sai vặt của mình trong vòng ba tháng không cho xuất môn hay không, để tránh cho bị người khác nhận ra liên lụy đến hắn.
Liễu Tiếu ngồi xếp bằng trên đất, Phong Tự Thanh ở bên cạnh đặt tay trên huyệt đạo của Liễu Tiếu giúp nàng vận công. Một nén hương sau Phong Tự Thanh thu tay về, nói với Liễu Tiếu: “Bây giờ ngươi cái gì cũng không cần nghĩ, tập trung vận khí luyện công. Nhất định phải tập trung, nếu khí đi lệch có khả năng sẽ tẩu hỏa nhập ma.”
Liễu Tiếu thoáng gật đầu, tỏ vẻ mình nghe được. Sau đó nhắm mắt ngưng thần, bắt đầu cho dòng khí chạy trong cơ thể.
Bên kia Phong Tự Thanh vừa nhìn nàng vừa nói chuyện với Phong Tự Phi đứng bên cạnh: “Tứ đệ nha, sáng nay ta nghe nói hôm qua có người đâm đầu vào tường tự sát trong học viện, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?”
“Đâm đầu vào tường tự sát?!” Liễu Tiếu nghe vậy trong lòng cả kinh, khí thiếu chút nữa đi lệch hướng, vội vàng tĩnh thần, dẫn khí quay về đúng đường. Nhưng nàng đã không có cách nào đặt toàn bộ tâm tư vào luyện công, vểnh tai liều mạng nghe lén.
“Ta cũng có nghe nói, có người nói là có tên ngốc chạy vào, có người nói là người điên xông tới, còn có người nói là đệ tử luyện công tẩu hỏa nhập ma, lại có người nói là đệ tử không cam lòng bị phạt, đâm đầu vào tường tự sát.” Phong Tự Pho nói: “Dù là cách nói nào đi chăng nữa thì cũng có ảnh hưởng rất lớn đến danh dự của học viện chúng ta, tam ca đã đi điều tra.”
Phong Tự Thanh nhíu mi, vô cùng lo lắng. Quả thật, dù là loại lời đồn nào cũng ảnh hưởng rất lớn đến danh dự của học viện. Cho dù là học viện bị người tùy tiện xâm nhập, hay là hại đệ tử tẩu hỏa nhập ma, hoặc là lão sư xử phạt bất công, đều khiến người ta hoài nghi năng lực của học viện, trực tiếp ảnh hưởng đến bạc của bọn họ, hơn nữa hắn vốn đang định sang năm tăng thêm học phí. Chẳng lẽ là… đối thủ cạnh tranh của bọn họ quấy rối? Vừa nghĩ đến đối thủ cạnh tranh, trong đầu hắn liền xuất hiện mấy khuôn mặt xinh đẹp động lòng người, sợ đến mức hai chân mềm nhũn, ngã ngồi trên ghế. Phong Tự Phi ở bên cạnh hiển nhiên cũng có cùng ý tưởng, hai người dùng ánh mắt hoảng sợ nhìn nhau.
Lúc này Phong Tự Tại tiến vào, nhìn Phong Tự Thanh và Phong Tự Phi hỏi: “Ta nói này đại ca, học viện chúng ta khi nào thì ngay cả thuật xuyên tường cũng bắt đầy dạy? Sao ngươi không nói cho ta trước một tiếng? Hại ta bị đệ tử hỏi mà một chút cũng không trả lời được.”
“Cái gì?” Phong Tự Thanh và Phong Tự Phi chẳng hiểu ra sao.
“Chính là cái thuật xuyên tường đồ bỏ gì đó nha. Sáng sớm hôm nay có mười mấy đệ tử tới tìm ta báo danh chỉ tên muốn học thuật xuyên tường.”
“Không có a!” Phong Tự Thanh trả lời.
“Không đúng nha. Đệ tử này nói hôm qua có đệ tử ngay trước mặt mọi người luyện tập thuật xuyên tường này nha.”
Phong Tự Thanh và Phong Tự Phi im lặng không nói, Liễu Tiếu lại đột nhiên bắt đầu ho khan.
Phong Tự Thanh vội vàng tiến lên giúp Liễu Tiếu dẫn khí về đúng đường: “Liễu Tiếu, phải tập trung, nếu không sẽ rất nguy hiểm.”
Liễu Tiếu gật gật đầu, nuốt xuống đống nước miếng vừa rồi thiếu chút nữa khiến nàng sắc chết xuống, một bên lại oán giận trong lòng, nàng cũng rất muốn tập trung nha, nhưng bọn họ bàn chuyện này ở trước mặt nàng thì làm sao nàng chuyên tâm nổi.
Bên này ba người Phong Tự Thanh đang thương lượng đối sách, bên kia Phong Tự Dương vẻ mặt bi phẫn xông đến. Ba người nhìn sắc mặt hắn, không khỏi thực lo lắng hỏi hắn: “Làm sao vậy?”
“Chi tiêu tháng này sợ là nhiều thêm một khoản.” Phong Tự Dương đau lòng đáp.
“Cái gì?” Lần này sắc mặt ba người còn lại cũng khó coi giống hệt hắn.
“Không biết là ai truyền lời đồn, nói học viện chúng ta có một bức tường là tường thần, chỉ cần thành tâm thành ý đụng vào sẽ đụng ra bạc, hơn nữa đụng nhiều mấy cái còn có thể gọi thần tiên xuất hiện, có thể thỏa mãn ba nguyện vọng. Tin này vừa truyền ra, lập tức có một đống người chạy tới đụng bức tường kia. Vừa rồi ta tới đó, phát hiện bức tường kia đã bị đụng sập.” Phong Tự Dương thương tâm không thôi: “Sửa bức tường kia tốn không ít bạc nha.”
Nghe Phong Tự Dương nói xong, Phong Tự Thanh tức giận không thôi: “Chúng ta nhất định phải tìm ra tên đâm đầu vào tường kia, hắn chắc chắn là gian tế người khác phái đến.”
“Đúng vậy.” Phong Tự Tại tiếp lời: “Sau khi tìm ra ta muốn chặt hắn thành tám khúc.” Như vậy mới có thể phát tiết nỗi đau trong lòng hắn.
“Nha, Liễu Tiếu làm sao vậy.” Phong Tự Phi đột nhiên kinh hô.
Mọi người đồng loạt quay đầu, nhìn thấy Liễu Tiếu té trên mặt đất, tứ chi run rẩy, miệng sùi bọt mép.
“Nguy rồi, khí của nàng đi lệch rồi.” Phong Tự Thanh nhanh chóng tiến lên giúp nàng vận công, ngân châm của Phong Tự Phi cũng không chút do dự ghim lên người nàng.
Truyện khác cùng thể loại
46 chương
13 chương
54 chương
120 chương
62 chương