Nam Nhân Tương Lai Không Dễ Làm
Chương 461 : Kiều Đình tính toán! (phần 1)
Kiều Đình hít sâu một hơi, thật sâu mà nhìn thoáng qua Lăng Lan trong sân, thấp giọng nói: “Cậu không nằm mơ, kỹ năng kia ……” Hẳn là tính đi. Kiều Đình không nói ra, anh sợ sau khi nói thì sẽ không thể duy trì bản tính…
Mệnh danh người đó, đó là điều mà tất cả Cơ giáp sư đều muốn đạt được, chỉ là có mấy người có được danh dự này chứ? Nhìn lại lịch sử nhân loại gần ngàn năm, chỉ có 50-60 kỹ thuật là do cơ giáp sư sáng tạo ra, còn lại toàn do quân bộ phát triền…
Lăng Lan may mắn đột phát thực hiện thành công một việc mà vô số người khác không thể thực hiện, cho dù kỹ năng đó không ai có thể thực hiện nhưng cũng làm cho vô số người hâm mộ ghen tị tiếc hận! Trong lòng Kiều Đình không thể ức chế mà nổi lên một tia chua xót, nguyên bản thời đại này thuộc về anh, nhưng biểu hiện của Lăng Lan hôm nay làm sao anh có thể đánh đồng chứ, anh có loại cảm giác, trời sinh Du sao còn sinh Lượng.
Mà giữa sân, chủ trọng tài nhìn đến cơ giáp của Đồng Lý bị Lăng Lan một súng phá huỷ thì sắc mặt đại biến, ông đột nhiên huy cờ hồng tỏ vẻ thi đấu tạm dừng. Tiếp theo, ông liền thao tác cơ giáp nhào tới, kiểm tra tình huống của cơ giáp Đồng Lý.
Lăng Lan ngạc nhiên buông súng ống trong tay, nếu không phải trong nháy mắt lúc bắn cô theo bản năng nâng họng súng lên mấy tấc thì 1 kích vừa rồi chắc chắn sẽ xuyên qua khoang điều khiển của đối phương. Xem ra thiên phú nhìn thấy mới này của cô không đơn giản chỉ là nhìn thấy lộ tuyến của đối phương mà còn có thể đưa báo cho cô vị trí để tiêu diệt đối thủ trong vòng 1 kích.
Lăng Lan tức khắc nghĩ mà sợ không thôi, phía sau lưng mồ hôi lạnh ướt buốt, nếu không phải cô đột nhiên có điều hiểu được, làm ra điều chỉnh phút cuối thì một kích vừa rồi, cô sẽ trực tiếp bắn chết đối phương.
“Thiên phú hiểu rõ ở tinh hệ Mộng Đa là thiên phú thuộc hàng đầu, là thiên phú tốt nhất cho những cơ giáp sư, con phải quý trọng cũng như lợi dụng nó.” Lời nói năm đó của Nhất Hào đạo sư lại lần nữa vang lên ở bên tai Lăng Lan.
“Nhất Hào đạo sư, trước kia, Lan chỉ sợ làm người thất vọng rồi!” Lăng Lan cười khổ trong lòng, cô vẫn luôn không quá coi trọng thiên phú này, luôn cho rằng nó chỉ gia tăng độ chuẩn xác cho những dự tính của cô. Xem ra, cô đã lãng phí quá nhiều thời gian vì đã xem nhẹ thiên phú hiểu rõ này…. Lăng Lan ảo não trong nháy mắt, nhưng rất nhanh liền tỉnh lại, “Còn tốt, thời gian chưa trễ, mình nhất định sẽ nắm giữ hiểu rõ hết thảy năng lực này.
Chỉ cần khai quật một chút năng lực liền nghịch thiên như thế, Lăng Lan bỗng có loại cảm giác, có lẽ thiên phú này mới chân chính là bàn tay vàng của cô, giúp cô đứng vững trên con đường cường giả của thế giới này.
Trọng tài đi tới bên cạnh cơ giáp Đồng Lý, phát hiện nữa trên cơ giáp đã bị năng lượng của súng ánh sáng phá hư hoàn toàn, cả cơ giáp bị phá hủy không chịu nỗi, nhưng may mắn khoang điều khiển lại không bị tổn hao gì. Điều này có nghĩa tình huống cũng không quá nghiêm trọng, trọng tài lúc này mới yên tâm một chút. Một màn vừa rồi làm mọi người trở tay không kịp, cho dù có tâm cứu nhưng cũng không còn kịp rồi.
Trọng tài lập tức liên lạc với người trong khoang điều khiển, nghe đối phương phản hồi chỉ bị một chút nội thương, mặt khác hết thảy bình thường thì tức khắc thở dài nhẹ nhõm. Lúc này trọng tài mới tuyên bố kết quả của trận đấu, Lăng Lan của trường Đệ Nhất Nam Sinh dành thắng lợi. Không nói cơ giáp của Đồng Lý đã vô pháp tác chiến, cho dù cơ giáp không tổn hao gì, chỉ cần một phát súng kia của Lăng Lan cũng đã làm điểm của Đồng Lý trở về 0.
Lăng Tiêu kích động qua đi liền bình tĩnh, hoang mang cứ thế mà sinh ra, một phát súng vừa rồi của Lăng Lan hoàn toàn không phù hợp với tuổi tác thực tế của con bé, theo lý, Lăng Lan căn bản không thể dự đoán chính xác lộ tuyến kia được, lộ tuyến đó, nếu không phải là Hoàng cấp trở lên thì căn bản vô pháp phát hiện……
Dự đoán là một kỹ năng mà mỗi Cơ giáp sư cần phải nắm giữ, nhưng dự đoán đạt tới loại nào trình độ thì hoàn toàn nhìn vào thực lực cũng như kinh nghiệm của Cơ giáp sư tự thân thể nghiệm, trực giác nhạy bén cũng không thể thiếu. Lăng Tiêu tin tưởng trực giác con gái mình không yếu, trước kia cùng cô đối chiến ông rất rõ ràng thực lực cũng như kinh nghiệm của Lăng Lan, theo lý là không thể làm được một bước này.
Lăng Lan, con gái bảo bối của ông đến tột cùng là phát hiện như thế nào? Là vận may? Hay thật sự thấy được?
Không biết vì sao, trong lòng Lăng Tiêu nhận định, con gái ông tất nhiên là thấy được. Xem ra, con gái ông có bí mật mà ông không biết …… khóe miệng Lăng Tiêu lộ ra vẻ tươi cười, không muốn tiếp tục tìm hiểu, vô luận con gái ông có bí mật gì, ông sẽ không hỏi nữa, trừ phi là con gái tự nguyện nói ra. Sách dạy con trẻ từng nói, đừng bao giờ tìm tòi tất cả những bí mật của con trẻ, đừng bao giờ có ý định khống chế chúng, bởi vì những việc làm đó chỉ khiến con trẻ căm ghét, bất mãn cũng như phẩn nộ, thậm chí oán hận, sẽ ảnh hưởng đến tình cảm cha con.
Ông là một người cha trí tuệ, ông tuyệt đối không phạm phải sai lầm cấp thấp này! Lăng Tiêu kiêu ngạo mà thầm nghĩ.
Lăng Lan thắng lợi mà về, nghênh đón cô là ánh mắt hâm mộ ghen tỵ cũng như oán hận của bốn đồng đội, Lăng Lan hoàn nhiên cười, theo giàn giáo đi xuống dưới.
Đi đến trước mặt bốn người, Lăng Lan nhìn về phía Kiều Đình đạm nhiên mà nói: “Hoàn thành nhiệm vụ, tiếp theo phải xem Kiều học trưởng.”
Kiều Đình thật sâu mà nhìn cô một cái, một lời hai ý nghĩa nói: “Tôi sẽ không thua!” Anh lướt qua Lăng Lan, đi vào cơ giáp Vương bài của mình, bước lên giàn giáo, cuối cùng đi vào khoang điều khiển.
Lúc này Kiều Đình đã rõ ràng, Lâm Tiêu cái gì, Tưởng Thiếu Vũ cái gì, này đó đều không phải là người mà mình phải chú ý, đối thủ lớn nhất kiếp này của anh chính là người hiện tại chưa có tiếng tăm gì này. Kỳ thật từ lúc bắt đầu, hai người bọn họ liền chú định là đối thủ cả đời.
Kiều Đình vừa ly khai, Mục Thiếu Vũ liền cười nhếch lên giơ ngón tay cái, thấp giọng nói: “Lăng đoàn trưởng, quá trâu!”
Mục Thiếu Vũ nói làm Hàn Dục bên người hừ lạnh một tiếng, xoay người rời đi. Mục Thiếu Vũ thấy thế không khỏi mà cười lạnh một tiếng: “Đừng động cậu ta, gia hỏa này lòng dạ hẹp hòi lại tái phát.” Làm đối thủ tranh phong một thời gian dài, Mục Thiếu Vũ quá hiểu Hàn Dục, Hàn Dục vẫn luôn cho rằng chính mình vẫn luôn cao hơn Lăng Lan một bậc, nhưng sự thật lại tát cho hắn 1 cái, trong sáu người xuất chiến đoàn thể, trừ Trương Kinh An, Hàn Dục là người có thực lực kém nhất, sự thật này làm hắn có chút không thể tiếp thu trong thời gian ngắn.
“Không có việc gì, chẳng qua là đánh bại một người lọt vào top 32 thôi, căn bản không đáng giá nhắc tới.” Lăng Lan không chút nào để ý mà trả lời, từ khi cô để Lý Lan Phong cùng Triệu Tuấn vào đoàn, quan hệ giữa cô cùng Hàn Dục liền không còn gì để nói, nếu đoàn viên cô cũng bị đoàn trưởng khác đào đi thì cô tin cô cũng không có độ lượng bắt tay hợp tác với đối phương.
“Không đáng giá nhắc tới?” Mục Thiếu Vũ vẻ mặt kinh ngạc nói, “Lăng đoàn trưởng, cậu chính là người đầu tiên thành công sáng tạo ra kỹ năng mới trong hơn 50 năm qua, tôi tin, ngay ngày mai, không không, ngay bây giờ, tên của cậu đã được lưu truyền toàn bộ nhân loại.”
“Sáng tạo kỹ năng? Lưu truyền toàn nhân loại? Cái này có quan hệ gì tới tôi?” Lăng Lan cau mày, mắt lạnh liếc Triệu Tuấn dò hỏi, ý trong lời nói này của Mục Thiếu Vũ không phải đang trào phúng cô chứ.
Triệu Tuấn thấy thế chạy nhanh giải thích: “Chỉ cần xuất hiện kỹ năng mới chưa bao giờ xuất hiện, nếu là cá nhân sáng tạo, kỹ năng sẽ được đặt tên theo tên người sáng tạo ra nó. Lan lão đại vừa rồi cậu vừa bay vừa bắn trúng đối phương đã sáng tạo ra kỹ năng mới, như vậy tên của cậu sẽ…”
Trong ý thức hải, Tiểu Tứ nghe đến đó đột nhiên tự đập đầu mình một cái, nó hình như… quên nói với lão địa điểm này.
Triệu Tuấn giải thích đồng thời cũng đều bày ra vẻ mặt hâm mộ cùng kính nể. Những quân giáo sinh như bọn họ nhiều lắm cũng chỉ tranh đấu hơn thua, sáng tạo kỹ năng mới? Tưởng cũng chưa từng tưởng tới đó. Ở trong đầu bọn họ, điều này thật sự quá mức xa xôi, cùng bọn họ không có quan hệ gì. Không nghĩ tới, đội trưởng của anh lại làm được, hơn nữa còn thực hiện vô cùng dễ dàng.
“Hả. Kỹ năng mới gì??” Triệu Tuấn nói làm Lăng Lan kinh ngạc.
“Không phải sao?” Triệu Tuấn cũng ngạc nhiên, rõ ràng là kỹ năng mới mà. Anh không nhìn lầm, Kiều Đình cũng không nhìn lầm, tất cả mọi người đều không nhìn lầm.
“Anh nói đi?” Lăng Lan mắt lạnh liếc qua, Triệu học trưởng này chẳng lẽ cơ sở không nghiêm túc học sao? Cô rõ ràng dùng thao tác cơ sở Định Điểm Xạ Kích, cùng kỹ năng mới có quan hệ gì?
“……” Triệu Tuấn bị Lăng Lan bách lực liếc mắt một cái xem có chút hoảng hốt, chẳng lẽ thật là hắn nghĩ sai rồi? Hắn thật cẩn thận hỏi, “Cái kia, Lan lão đại a, có thể hỏi một chút vừa rồi ngài dùng kỹ năng gì cơ sở?” Trong lúc thấp thỏm, Triệu Tuấn thế nhưng dùng tới kính ngữ.
“Định Điểm Xạ Kích, anh thật sự không nhận ra sao?” trong lòng Lăng Lan càng sầu lo, khí lạnh trên người người cũng tăng lên mấy cấp độ. Xem ra kỹ năng cơ sở của Triệu học trưởng không vững chắc chút nào, cô cần mau chóng nghĩ cách giúp anh bổ trở về.
Lăng Lan đạt cấp bậc càng cao liền càng rõ thâm ý trong truyền thừa nói về việc phải đánh vững trụ cột, bởi vì sau khi tiến vào Vương bài, cơ sở chính là cảnh giác mấu chốt để thăng cấp, nhưng cố tình là sau khi tiến vào Vương bài, cơ giáp sư mới nhận ra điểm này, đáng tiếc, lúc đó bọn họ mới phát hiện cho dù muốn quay lại để luyện tập cơ sở thì đã không kịp, bởi vì khi lên vương bài, mỗi người đã tự định hình một phong cách, trừ phi cơ giáp sư bị mất trí nhớ quên phong cách của mình, còn không sẽ không có cơ hội để học lại.
Triệu Tuấn không nghĩ tới mình chỉ dò hỏi một câu rất đơn giản mà khiến cho tương lai mấy năm tiếp theo của mình sẽ bị Lăng Lan đả kích tra tấn, ngược đến anh thiếu chút nữa không tin tưởng lại đăng ký chiến đấu……
Lúc này còn không biết về sau sẽ bi thảm một thời gian, Triệu Tuấn lại lần nữa thật cẩn thận hỏi: “Nhưng Định Điểm Xạ Kích chỉ có thể dùng cho trạng thái tĩnh, vừa chạy vừa Định Điểm Xạ Kích, vẫn là Định Điểm Xạ Kích sao?”
“Bản chất không phải giống nhau sao? Tôi chỉ là linh hoạt vận dụng một chút mà thôi.” Lăng Lan đạm nhiên trả lời, “Nó, thật không phải kỹ năng mới!”
Tam hào đạo sư lúc dạy đã nói rất rõ ràng, không có kỹ năng bất biến, chỉ có đem kỹ năng dung hòa với chiến đấu trong thực tế, như vậy kỹ năng mới là kỹ năng chân chính hữu dụng, mà cô chỉ là đem kỹ năng xác định địa điểm từ trạng thái yên lặng sửa thành trạng thái vận động, bản chất cũng không có khác nhau.
Nếu cái này đều tính là kỹ năng mới thì Lăng Lan không biết chính mình đã sáng tạo ra bao nhiêu kỹ năng mới, trên cơ bản, mỗi một cái kỹ năng cơ sở, dưới sự hỗ trợ của Tam hào đạo sự, cô đã thay đổi đến mấy loại.
Cảm giác được lão đại nhà mình nói chính là nói thật, đối với cái gọi là kỹ năng mới biểu hiện bình tĩnh đạm mạc như thế, Triệu Tuấn trong lòng thán phục rất nhiều, cũng vô ngữ nhìn trời, kỹ năng mệnh danh đâị biểu cho vô thượng vinh dự thế mà qua tay Lan lão đại lại không là gì, anh thật không biết thứ gì mới có thể làm khối băng kia thành công tan vỡ?
Trên thực tế, trong đội, sở hữu thành viên đều hy vọng nhìn đến điểm này. Bọn họ còn lẫn nhau đánh đố, đánh cuộc ai có thể là người đầu tiên nhìn thấy sắc mặt biến đổi của Lan lão đại. Lúc nãy, anh còn nghĩ mình sẽ dành chiến thắng chứ…. Hic, sự thật chứng minh, anh vẫn xem thường Lan lão đại, mừng hụt rồi…
Bên này Lăng Lan Triệu Tuấn đang vì chuyện có phải kỹ năng mới không mà rối rắm, Kiều Đình bên kia đã bước lên đấu trường, chuẩn bị cho trận chiến của mình.
Đám người Lăng Lan thấy thế, liền đem lực chú ý đặt ở trường cách đấu. Còn chuyện kỹ năng của Lăng Lan rốt cuộc có được tính là kỹ năng mới không thì kỳ thật không cần tranh luận, kết quả cuối cùng muốn xem Quân bộ tuyên bố. Quân bộ cho rằng là đó chính là kỹ năng mới thì nó là kỹ năng mới, nếu cho rằng không phải, thì liền không phải.Xong/
Trên thực tế, ở dân gian ngầm truyền lưu rất nhiều kỹ năng thập phần độc đáo và nguy hiểm. Nhưng những kỹ năng này lại không được lưu truyền, nguyên nhân là vì không có tính an toàn, cuối cùng không được chính phủ và Quân bộ tán thành, trở thành ngụy kỹ năng.
Truyện khác cùng thể loại
56 chương
521 chương
111 chương
32 chương