Trong suốt mấy năm qua, đây là lần đầu tiên hình thức chiến đấu tử địch được sử dụng để quyết đấu, có thể nói, cách đánh cược tương lai của Lý Anh Kiệt và Lâm Trung Khanh làm cho những người năm dưới trong học viện oanh động, đó chính là nguyên nhân vì sao hôm nay lại có nhiều người trong nhà cách đấu như vậy. Sáng sớm, Lý Anh Kiệt đã bước lên lôi đài chờ đợi Lâm Trung Khanh tới. Lúc này cậu ta cực kỳ đắc ý, cho rằng kết quả cuối cùng của trận đấu này chính là Lâm Trung Khanh trở thành thuộc hạ của mình, Lý Anh Kiệt cực kỳ tự tin. Lý Anh Kiệt càng nghĩ càng hưng phấn, cậu tựa hồ đã nhìn đến cảnh Lâm Trung Khanh cúi đầu xưng thần với mình…… Trong lúc cậu còn đang tiếp tục suy nghĩ khung cảnh tuyệt đẹp của mình thì một người từ dưới đài đi lên, người đó không phải là Lâm Trung Khanh, mà là Tề Long khi, Lý Anh Kiệt ngay lập tức biết chính mình bị đối phương thiết kế lại, phát cuồng nói: “Vì sao lại là cậu?” Tề Long đỉnh đạc mà cười nói: “Vì cái gì không thể là tôi?” Nguyên bản nụ cười sang sảng, khí khái nhưng đập vào mắt Lý Anh Kiệt chính là một loại trào phúng, trào phúng cậu ta thông minh bị thông minh lừa. “Không nghĩ tới Lâm Trung Khanh thế nhưng trở thành đội viên của các người, càng không nghĩ tới Lăng Lan đó lại nguyện ý lãng phí một danh ngạch thành viên cho thằng đó.” Lý Anh Kiệt đã sớm tính toán hết tất cả, một khi đánh bại Lâm Trung Khanh thì chuyện đầu tiên sẽ làm chính là ngăn chặn Lâm Trung Khanh gia nhập những tiểu khác, nếu Lâm Trung Khanh không chịu phục tùng, như vậy cậu liền phải hoàn toàn huỷ hoại Lâm Trung Khanh, sau đó triệt triệt để để khiến Lâm Trung Khanh trở thành con chó hèn mọn để cậu đánh chửi! “Cậu cũng có thể bỏ một danh ngạch cho một học sinh ban bình thường, ít nhất Lâm Trung Khanh cũng là học sinh đặc cấp ban 1, nhận cậu ấy cũng không mất mặt.” Tề Long đối với chuyện này thật có chút vô ngữ. Mỗi khi đội trưởng thu người đều phải suy nghĩ tới, suy nghĩ lui, nghĩ đủ điều. Mà Lý Anh Kiệt này lại chỉ là vì trả thù một cái không muốn gia nhập đội ngũ của mình lại thu một người rõ ràng sẽ trở thành gánh nặng cho toàn đội, đây tuyệt đối là hành vi không thể nói lý, thậm chí theo Tề Long, loại hành vi này tuyệt đối là hành vi của những kẻ não tàn. Tề Long nói càng chọc giận Lý Anh Kiệt, hiện tại trong đầu cậu (Lý Anh Kiệt) chỉ có một ý niệm, đó chính là mình bị trúng gian kế của tiểu đội Lăng Lan, cậu (Lý Anh Kiệt) cho rằng đây là hành vi mà Lăng Lan dùng để tiêu diệt đối thủ cạnh tranh nặng ký nhất cho chức vị No.1 của giới 4738. Không thể không nói, suy nghĩ của Lý Anh Kiệt quá tốt đẹp. Cậu ta vẫn luôn coi Lăng Lan là đối thủ cạnh tranh của mình, cho nên một khi phát hiện tình thế bất lợi, suy nghĩ đầu tiên của cậu chính là bị người khác thiết kế. Bị lửa giận làm choáng váng đầu óc, Lý Anh Kiệt rốt cuộc không duy trì được bình tĩnh, lúc trọng tài vừa nói bắt đầu thì hai mắt đỏ đậm liền nhằm phía Tề Long đối diện, đương nhiên loại động tác này là vô dụng, nguyên bản thực lực của cậu cũng không bằng Tề Long, bây giờ còn mất bình tĩnh, chênh lệch về thực lực càng thêm rõ ràng. Không qua mấy chiêu, Lý Anh Kiệt đã bị Tề Long toàn diện áp chế. Lăng Lan khóe miệng lộ ra ý cười, trận thi đấu này Tề Long thắng dễ dàng. Trong một góc cách lôi đài không xa, Võ Cảnh nhìn thấy trận đấu này thì hừ lạnh một tiếng: “Diệp Nhứ, chúng ta đi.” “Được!” Diệp Nhứ gật đầu đáp, dựa vào năng lực của bọn họ, việc nhìn ra kết cục sẽ như thế nào là chuyện vô cùng dễ dàng, nguyên bản còn muốn nhìn thực lực của Lý Anh Kiệt và Tề Long đã tiến bộ thế nào, không nghĩ tới tâm tình của Lý Anh Kiệt lại mất đi bình tĩnh, các chiêu thức trở nên hỗ loạn, khiến bọn họ mất hứng. Võ Cảnh, Diệp Nhứ sở dĩ đến đây nhìn kỳ thật cũng có mục đích, bọn họ cũng muốn nhận Lâm Trung Khanh vào đội. Tuy rằng trước mắt Lâm Trung Khanh chỉ mới đứng trong top 15, nhìn cũng không quá mạnh, nhưng chỉ trong vòng hai năm, từ một người đứng chót của lớp thành công tiến vào top đầu bảng thì có thể thấy khả năng của Lâm Trung Khanh tiến bộ thần tốc như thế nào. Võ Cảnh và Diệp Nhứ đều xem trọng tương lai của Lâm Trung Khanh, cho nên nguyện ý cấp một danh ngạch trân quý nhận Lâm Trung Khanh vào tiểu đội. Đương nhiên Võ Cảnh, Diệp Nhứ cũng tin tưởng, chỉ cần Lâm Trung Khanh nguyện ý gia nhập, bằng địa vị của gia tộc bọn họ trong quân giới, cùng Lý Anh Kiệt nói chuyện cũng có thể khiến đối phương nguyện ý chịu nhượng bộ. Chỉ là, Võ Cảnh không thể tưởng được, động tác của Lăng Lan còn nhanh hơn bọn họ một bước…Trong lòng Võ Cảnh cảm thấy có chút đáng tiếc, cho rằng chính mình đã đi sau một nước cờ, nguyên bản muốn chờ cho Lâm Trung Khanh hoàn toàn tuyệt vọng thì mình vươn tay ra, cho cậu ta một ân huệ, khiến cậu ta cảm kích mà đi theo mình, không nghĩ tới Lăng Lan lại đi trước một bước, nửa đường nhảy ra đoạt người. Sớm biết như thế, cậu không nên lựa chọn chờ đợi để đạt được lợi ích lớn nhất, mà phải ra tay ngay khi Lý Anh Kiệt đặt bẫy Lâm Trung Khanh, cho dù là chủ động liên lạc cũng được.. “Động tác của Tề Long thật là nhanh, thế nhưng giành trước chúng ta một bước, có được Lâm Trung Khanh.” Diệp Nhứ nhìn Tề Long đang chiếm thượng phong trên lôi đài có chút không phục mà nói. “Tề Long? Cậu ta là một người cuồng cách đấu, làm sao nghĩ được nhiều như vậy, nếu không có người kia, Lâm Trung Khanh sao có thể lựa chọn gia nhập bọn họ.” Võ Cảnh ý bảo Diệp Nhứ nhìn về phía Lăng Lan đang đứng trong góc, ánh mắt cực kỳ thận trọng. “Lăng Lan……” Diệp Nhứ sắc mặt hơi đổi, cậu nhớ rõ tình cảnh của mình trong trận chiến với Lăng Lan trước đây, cũng một chiêu bại trận, điều này thiếu chút nữa đánh tan lòng tự tin của cậu, may mắn Võ Cảnh đến tìm cậu, cũng là những người bị bại thảm hại dưới tay Lăng Lan, hai người nắm tay hợp tác đi cùng nhau, cuối cùng thành công tổ thành lập một tiểu đội, trở thành tiểu đội thứ ba trong lớp đặc cấp, cũng khiến bọn họ không cách Lăng Lan quá xa, cũng hình thành thế chống với Lăng Lan trong giới 4738. Còn về tiểu đội của Lý Anh Kiệt, kỳ thật ở trong mắt bọn họ nó căn bản không có uy hiếp gì, mà Lý Anh Kiệt lại mù quáng mà cho rằng tiểu đội của chính mình là tiểu đội mạnh nhất…… Nói đến cùng, Võ Cảnhlà có chút khinh thường Lý Anh Kiệt, đều xuất thân từ đệ từ gia tộc thế gia, năng lực cách đấu tuy rằng không tồi, nhưng đầu óc, thật đúng là không ra gì. Chỉ tự biết hại người rồi hại mình. Đám người Võ Cảnh lặng yên rời khỏi quán cách đấu, mà trên lôi đài trận đấu cũng sắp kết thúc, nguyên bản Lý Anh Kiệt cũng có thể chống lại Tề Long được mấy trăm chiêu, nhưng lúc này lại hoàn toàn không thể hiện ra được thực lực của top 5, chỉ trăm chiêu đã bị Tề Long đánh trúng một quyền, bay ra khỏi lôi đài. Sau khi thua, liên lạc khí của Lý Anh Kiệt liền nhảy ra hai lựa chọn, một là chịu thua, thần phục đối phương, hai là lựa chọn tự chuộc lỗi, dùng điểm chiến tích đổi tự do cho chính mình. Dựa vào tính cách Lý Anh Kiệt, khẳng định sẽ lựa chọn tự chuộc lỗi, nhưng bây giờ Lý Anh Kiệt lại không thể lựa chọn, cậu trực tiếp tức đến hôn mê bất tỉnh. Bởi vì Lý Anh Kiệt mất đi khả năng lựa chọn, ba phút lúc sau, đầu não học viện tự động đem quyền lựa chọn giao cho Tề Long, để cậu tự lựa chọn. Nếu lựa chọn phương thức một thì phải mời Lý Anh Kiệt vào nhóm, còn nếu chọn phương án hai thì nhận được một khoảng tiền lớn vô cùng. Tề Long không quá coi trọng Lý Anh Kiệt nên nhanh chóng lựa chọn nhận điểm chiến tích, sau khi quang não nhập lệnh liền gửi tiền chuộc qua cho Tề Long. Tề Long nhìn vô số con số không xuất hiện trước mặt liền hoa mắt. Hóa ra Lý Anh Kiệt cũng lo lắng Lâm Trung Khanh sẽ lựa chọn tự chuộc cho nên thiết kế số tiền tự chuộc lên đến mười vạn điểm chiến tích, con số này tuyệt đối là một con số khủng bố…. Tề Long ở trong học viện gần hai năm nhưng điểm chiến tích cũng chỉ mới được mấy ngàn điểm chiến tích. Kỳ thật khi Lý Anh Kiệt mở hình thức khiêu chiến tử địch liền chủ động cung cấp con số này, cho dù Lâm Trung Khanh lựa chọn loại nào, cũng đều trốn không thoát bàn tay của cậu ta, cậu phải dùng điểm chiến tích này để ép Lâm Trung Khanh từ bỏ học tập, không ngừng làm nhiệm vụ ở thế giới ảo để trả nợ. (học viện đồng quân cho phép học sinh đổi điểm chiến tích giữa thế giới ảo và thế giới thực.) Bất quá, âm mưu hiểm ác này của Lý Anh Kiệt lại trở thành đá đập chính chân mình, khiến Tề Long được lợi. Đây cũng là lý do vì sao Lý Anh Kiệt lại tức đến ngất. Bởi vì cậu ta biết đại giới phải trả của việc tự chuộc là cái gì, cho dù là cậu ta cũng không thể thừa nhận. Rất nhanh liên lạc khí của Tề Long nhận được tin nhắn báo tài khoản của Lý Anh Kiệt không đủ để trả khoảng chuộc này, đầu não thông báo với Tề Long rằng nếu sau này Lý Anh Kiệt kiếm được điểm chiến tích thì sẽ được tự động chuyển vào tài khoản của Tề Long, và khoản điểm này sẽ được trả cho tới khi hết nợ, tới khi tốt nghiệp mới thôi. Cứ như vậy, Lý Anh Kiệt ăn một cái lỗ nặng, mà Lâm Trung Khanh lại thoát khỏi phiền toán dây dưa gần hai năm qua. Bất quá rất nhanh Tề Long đã thu được số điểm chiến tích còn lại từ Lý Anh Kiệt, thanh toán sạch nợ. Tề Long rất rõ ràng, đây chính là do gia tộc của Lý Anh Kiệt làm, dùng điểm danh dự hiện thực trực tiếp gửi vào tài khoản của Lý Anh Kiệt, đổi thành điểm chiến tích để trả hết sạch nợ. Tuy rằng học viện công bố ra bên ngoài rằng các gia đình của học sinh không thể đổi điểm danh dự từ bên ngoài vào, nhưng khi chân chính chạm vào quyền thế thì khi những đại gia tộc lớn muốn, học viện cũng chỉ có thể nhắm mắt làm ngơ. Tề Long rất rõ ràng những chỗ cong cong thẳng thẳng trong các vấn đề này nên cũng không kinh ngạc, chỉ thành thật đem chuyện này kể cho Lăng Lan và Hàn Kế Quân. Cuối cùng Lăng Lan quyết định, để lại một vạn điểm do cô giữ dùng để tích trữ phòng khi cần, còn lại giao hết cho Hàn Kế Quân toàn quyền phụ trách, hy vọng có thể dựa vào khoản tiền lớn này để thu lợi từ thế giới ảo. Đương nhiên, mục tiêu lớn nhất của Lăng Lan bây giờ không phải là dùng tiền này để mua thuốc kích phát gen cho các thành viên trong tiểu đội. Cô rằng, hiện tại mua những loại thuốc đó thật sự là mất nhiều hơn được, thà bây giờ nghĩ cách làm thế nào để tăng số điểm đó lên, như vậy sau này bọn họ càng có thể mua nhiều liều thuốc hơn. Điểm chiến tích rất hữu dụng, nó có thể mua được những loại thuốc cực phẩm ở bên ngoài từ bên trong học viện, ngay cả thuốc kích phát gen cao cấp cũng có, nhưng giá cả thật không thể nhắc tới, 1 vạn điểm chiến tích một liều. Học sinh trong học viên để có thể tích được số điểm này thì trong vòng năm năm phải không ngừng, không ngừng khiêu chiến trên lôi đài, liều mạng làm nhiệm vụ mới có thể tích được số điểm này. Hàn Kế Quân cũng cho là như vậy vì thế vui vẻ tiếp nhận, cậu cảm thấy nhiệt tình mười phần, đây mới là loại cảm giác mà cậu muốn. Tất cả mọi người tự đi làm việc của chính mình, chỉ có tiểu Tứ vẫn luôn ở bên tai Lăng Lan nhắc rằng mình mới là người thích hợp xử lý số điểm chiến tích đó.