Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời

Chương 1906 : Xin Chào Thiếu Soái 15

Edit: Annie Beta: Ngân Minn Tô Yên nhìn dãy số trên tờ giấy. Cô gật đầu "Cảm ơn" Nói xong, xoay người đi đến nơi để máy bàn. Vừa đi cô vừa hỏi "Tiểu Hoa" "Ký chủ?!" "Đêm qua, sau khi ta uống say đã phát sinh chuyện gì vậy?" "Nguyên Tử Mật đưa chị về. Sau đó ném chị ở cửa Bách Nhạc Môn." Tô Yên nhắm mắt lại, cẩn thận nhớ lại. Ách ······ không hề có chút ký ức nào. Nhưng có phải trước khi cô bất tỉnh, Nguyên Tử Mật đã nói muốn cô về sau đi theo hắn đúng không? Tiểu Hoa "Ký chủ, chị uống một ngụm rượu liền say thành cái dạng này. Về sau, tốt nhất là cách rượu xa xa một chút." Trước kia Tiểu Hoa vẫn luôn cho rằng ký chủ nhà nó một ly liền say. Hiện tại xem ra là nó đánh giá ký chủ quá cao rồi. Vừa nghĩ ngợi, Tô Yên vừa cử động tay một chút. Cô cảm thấy lực lượng của mình hình như đã khôi phục được một ít. Để nghiệm chứng ý nghĩ của mình, Tô Yên đi đến trước một cây cột, nhắm mắt lại, đặt tay lên cây cột kia, dùng sức nắm lấy. Tô Yên vừa buông ra, liền thấy trên cây cột kia có thêm năm dấu tay. Tiểu Hoa "Oa! Ký chủ, lực lượng của chị khôi phục rồi sao??" Tô Yên "Chỉ khôi phục một chút như vậy." Tiểu Hoa "Ký chủ, căn cứ vào lực đạo hiện tại, chị có thể so sánh với một người đàn ông trưởng thành." Nghe vậy, Tô Yên thu hồi tay. Cô đi đến bên sofa, với tay lấy ống nghe, chậm rãi ngồi xuống. Dựa theo dãy số bắt đầu quay số gọi điện thoại. Mất một lúc lâu đầu bên kia mới bắt máy "Xin chào, đây là phủ Nguyên soái." Tô Yên "Tôi tìm Nguyên Tử Mật." "Xin hỏi ngài là?" "Bạch Mẫu Đơn." "Được, xin chờ một lát." Người đàn ông đáp lại. Một lúc sau mới nghe thấy bên kia điện thoại vang lên một giọng nói trầm thấp mà chậm rãi "Có chuyện gì?" Tô Yên vân vê tấm thẻ trong tay "Là em, em là Bạch Mẫu Đơn." "Có việc gì?" Giọng nói của hắn vô cùng hờ hững, không có chút để tâm. Tô Yên "Không có việc gì." Cô chỉ là nhìn thấy danh thiếp trong túi, liền muốn gọi điện thoại thử xem. [Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ] Hai bên điện thoại đều chìm vào im lặng. Tô Yên nói "Em nhớ rõ ngày hôm qua anh nói với em, về sau muốn em đi theo anh." Nguyên Tử Mật lật văn kiện trong tay, nghe được lời này ngón tay liền khựng lại. Sự việc hôm qua cô vẫn còn nhớ rõ? Lúc này hắn liền nhớ tới cái tên ngày hôm qua lúc Tô Yên uống say gọi ra. Hắn hỏi "Em gọi tôi là gì?" Tô Yên "Nguyên Tử Mật." Bên kia điện thoại lâm vào trầm mặc. Tô Yên lại nói "Thiếu soái?" Nguyên Tử Mật vẫn trầm mặc như cũ. Một lúc lâu sau, hắn chậm rãi nói "Em nhớ lầm rồi." Nói xong, cạch một tiếng, thẳng thừng cúp điện thoại. Ống nghe truyền đến tiếng tút tút. Tô Yên sửng sốt. Hắn làm sao vậy? Suy nghĩ thật lâu, cô lên tiếng "Tiểu Hoa" "Em đây ký chủ?" "Ngày hôm qua, sau khi ta uống say thì đã nói những gì?" Tiểu Hoa suy tư "Ngày hôm qua, chị cùng Nam chủ đại nhân thân mật, Tiểu Hoa liền lập tức che chắn ngũ quan. Lúc Tiểu Hoa cởi bỏ ngũ quan, chị đã bị ngài ấy ôm đi mất." Sau đó, Tiểu Hoa nói "Ký chủ, chị ngày thường ít nói, uống xong rượu cũng rất ít nói chuyện. Tiểu Hoa cảm thấy, chắc là chị chưa nói gì đâu? Nhưng mà, ký chủ có làm gì Nam chủ đại nhân không thì Tiểu Hoa không biết." Tô Yên "Ta sẽ làm cái gì chứ?" "Ách ······ không chừng ký chủ lại khi dễ ngài ấy. Cũng không đúng,hiện tại sức lực của ký chủ nhỏ, cũng không thể làm gì ngài ấy." Một người một hệ thống ở chỗ kia cẩn thận suy tư. Thảo luận một lúc mới tìm ra được một lý do tương đối đáng tin cậy. Có lẽ là đêm qua Tô Yên đã có chút sức lực, uống say liền lôi người ta ra đánh..