Nalu: yêu đúng người
Chương 19 : chap 19
"D.... bác sĩ Dragneel thực xin lỗi." Lucy ngồi ở trên ghế phụ bất an cúi đầu mười ngón tay trắng nõn xoắn vào nhau, "Tôi không ngờ bác gái lại bảo anh đến chỗ tôi thực xin lỗi."
Natsu một tay đặt lên tay lái một tay đẩy mắt kính, "À? Vậy cô nói hiện tại nên làm sao?"
Lucy ngẩng đầu thật cẩn thận nhìn sắc mặt Natsu thấy anh không có xu hướng tức giận lúc này mới nho nhỏ thở phào nhẹ nhõm một hơi, "Tôi cũng không biết tôi thấy anh không có chỗ ăn sáng nên mới như vậy ai ngờ....."
"Tôi sẽ đến chỗ cô ở." Natsu bỗng nhiên ngắt lời Lucy.
Lucy giật mình trừng mắt, "Như vậy sao được?"
"Sao lại không được?" Sắc mặt Natsu càng thêm lạnh như băng, "Lý do?"
Lucy bối rối khoát tay nói năng có chút lộn xộn "Chúng ta....... chúng ta...... sao có thể ở cùng một chỗ! Chúng ta không có quan hệ gì....."
Natsu hừ lạnh một tiếng đưa tay nâng cằm Lucy trong mắt đều là ý lạnh, "Bằng không thì ở đâu? Cô muốn tôi đi ở khách sạn sao?"
"Không không phải?"
"cái này cũng không được cái kia cũng không được rốt cuộc cô muốn như thế nào?" Natsu không kiên nhẫn gõ gõ tay lái, "Nghĩ xong hãy nói!"
Lucy cắn môi chuyện này là do cô gây ra cô phải tự giải quyết. Hơn nữa hiện tại cô ở phòng của anh nếu người ta muốn ở cô cũng không có quyền ngăn cản.
Chỉ là bọn họ cứ ở chung như vậy dù sao vẫn cảm thấy có điểm không ổn.....
Cô liếc mắt nhìn Natsu thấy anh đang nhìn chằm chằm cô chờ đáp án đột nhiên quyết tâm, "Vậy đi thôi!"
Phòng là của anh hiện tại cô ở lại đây khoa tay múa chân không cho người ta vào cũng quá ích kỷ đi.
Natsu nghe vậy lập tức đạp chân ga khởi động xe, "Nghĩ kỹ chưa?"
"Rồi." Lucy đang ngồi ghế yên lặng gật đầu.(kai: chị nghĩ đi mà nếu ko mốt chị pị thì ráng chịu lucy: pị j kai: từ từ r bít lucy: ko ns thì thui)
Trong mắt Natsu hiện lên nét cười trên mặt lại lạnh như băng, "Thế bữa sáng của tôi....."
"Tôi phụ trách!" Lucy vội vàng cướp lời. Bởi vì chính câu nói đầu tiên của mình làm cho Natsu chuyển nhà trong lòng cô áy náy vô cùng đương nhiên sẽ không cự tuyệt.
Cũng còn thông minh đấy, Natsu cực kì hài lòng. "Sáng mai tôi muốn ăn dưa leo trộn cháo trắng nữa."
Lucy gật đầu như giã gạo, "Được."
Natsu không có nhiều hành lý phòng cũng được Lucy bình thường lau dọn sạch sẽ bởi vậy chuyển vào ở cũng không rắc rối.
Natsu thoải mái đứng trước mặt Lucy. Nhìn Lucy không được tự nhiên xoay người đi tắm rửa lại không được tự nhiên quay vào phòng ngủ trong lòng cực kỳ vui vẻ.
Sáng sớm hôm sau lúc Natsu dậy Lucy đã đi dạy cho nhóc Romeo.
Anh rửa xong mặt đi đến phòng bếp chỉ thấy trên bàn tròn bày mấy món ăn sáng nhìn không tệ. Mở nồi cháo bên trong cháo gạo trắng vẫn còn ấm thỉnh thoảng còn tỏa hơi nóng.
Natsu đi đến tủ bát lấy ra một cái bát múc một bát cháo rồi ngồi ăn một mạch. Hương vị thật không tồi người ngốc như vậy mà nấu ăn lại rất ngon.
Hiếm khi thấy được ưu điểm của Lucy Natsu không khỏi có chút tươi cười cảm thấy việc chuyển nhà thực sự là đáng giá! Hiện tại anh đã bắt đầu chờ mong cơm trưa rồi!
Lần này Lucy đi không gặp Lisanna cô thở phào nhẹ nhõm. Dạy Romeo xong liền gọi điện cho Loke.
Mấy hôm trước họ đã hẹn cuối tuần cùng nhau đi ăn món điểm tâm ngọt.
Loke đến rất nhanh nhanh đến nỗi làm cho Lucy cảm thấy cô vừa mới ngắt điện thoại thì Loke đã đến.
"Chúng ta đi chỗ nào?" Lucy thắt dây an toàn xong quay đầu hỏi Loke.
"Tôi biết có một 8Is Land làm đồ ăn không tệ món tráng miệng cũng được lắm." Loke vừa khởi động xe vừa nói với cô.
(8Is Land là nhà hàng tư nhân, gia đình, chủ nhà có sở trường làm đồ ăn, bình thường không làm mặt tiền bảng hiệu, không có thực đơn cố định, không có nhân viên phục vụ chuyên trách nhưng ở đây kĩ xảo chế biến thức ăn thường là tổ truyền có hương vị độc đáo hơn nữa hạn chế số lượng ở chợ hay nhà hàng thông thường không thể có.)
"8Is Land? Trần An An kinh ngạc, "Loke tôi không đi đâu! Nơi đó.... nơi đó rất đắt....." Mặt cô đỏ bừng vẫn không thể đem câu tôi không có tiền nói ra.
"Tôi mời cô." Loke nhẹ giọng nói, "Coi như là cảm ơn cô đã đi cùng tôi."
"Như vậy sao được!" Lucy vội vàng lắc đầu, "Sao tôi có thể để anh mời huống chi tôi không phải đi cùng anh tôi cũng muốn ăn mà."
"Để tôi mời đi!" Loke thừa dịp đèn đỏ xoa đầu cô, "Nếu không tôi sẽ cảm thấy rất ngại."
Hắn vội vàng cướp lời trước khi cô cự tuyệt, "Tôi cam đoan chỉ lần này thôi! Cho tôi chút thể diện được không."
Lucy xì một tiếng nở nụ cười, "Được lần này anh mời nhưng mà lần sau đến lượt tôi mời anh!"
"Lần sau?" Ý cười trên mặt Loke càng sâu trong mắt tràn đầy ôn nhu, "Được."
Bọn họ đi tới 8Is Land tốt nhất thành phố A, Loke rất quen nơi này nhưng Lucy là lần đầu tiên đến nên quy củ đi theo Loke trực tiếp đi vào một gian ghế.
Ghế phối hợp màu sắc thật vui tai vui mắt, tường màu vàng tươi, sàn nhà màu ấm, bàn ăn đặt ngay dưới tán cây cao to xanh biếc hé ra nụ hoa vàng xinh đẹp.
Ở dưới còn khéo léo thiết kế hòn non bộ, bể nước tảng đá xanh rêu bên trong là dòng nước nhỏ chảy róc rách.
Loke kéo ghế dựa để Lucy ngồi xuống vừa định đem thực đơn đưa cho cô đã bị cô cản lại.
"Tôi chưa từng đến đây anh xem rồi chọn đi món gì tôi cũng ăn được."
Loke bị cô chọc cười buông thực đơn gọi người phục vụ thuần thục gọi liên tiếp các món, "Lần này tôi chọn trước lần sau lại đến lượt cô."
"Còn đến nữa sao!" Lucy ngắm một lượt khung cảnh xung quanh có chút thấp thỏm nghĩ ngợi nhưng mà cô không đem lời này nói với Loke tránh làm Loke mất hứng.
Cơm trưa thực đa dạng thịt cừu nướng vàng giòn trong lại thơm mềm cà tím xào cần tây xanh biếc giòn giòn ớt chuông đỏ xào thịt cua tươi ngọt.....
Lucy ăn một bụng tròn xoe gần như không thể dừng được.
Ăn xong lại đến món tráng miệng đầy một bàn bánh phô mai dâu tây bánh chocolate bánh cupcake...... thậm chí còn có cả bánh nho nướng vàng nữa.
Lucy gần như hoa mắt căn bản không biết nên ăn món nào trước mới được. Liếc mắt thấy Loke đang tủm tỉm cười nhìn cô không hề đụng đến món nào liền đem một cái bánh quả mâm xôi mê người nhét vào trong tay Loke, "Ăn cái này đi! Đây là món tôi thích nhất anh thích không?"
"Thích, " Loke cười gật đầu vừa nhìn cô vừa đem bánh ngọt đưa vào trong miệng.
Nhiều món ngon như vậy, Lucy quả thực hận không thể mọc thêm một cái miệng nữa. Nhưng mà cơm trưa cô ăn nhiều lắm rồi căn bản không ăn nổi nữa.
Cuối cùng đáng thương hề hề đi đến bên cạnh Loke chỉ chỉ một bàn đầy món tráng miệng, "Loke tôi có thể mang về không?"
Loke sửng sốt lập tức cười nói, "Có thể." nói xong vẫy tay với phục vụ, thấp giọng ghé vào lỗ tai hắn phân phó vài câu.
Bữa cơm này hai người ăn phải mất ba giờ đợi đến lúc Lucy và Loke đi ra ngoài thì đã sắp bước không nổi nữa cho dù như vậy tay cô vẫn nắm chặt hộp bánh ngọt tinh xảo kia.
Sau khi ăn xong Loke đưa Lucy về nhà trên đường Lucy đem hộp bánh ngọt thật cẩn thận ôm trong ngực giống như bảo bối vậy, Loke thấy cô như vậy trong lòng thực vui vẻ ngay cả tốc độ xe cũng phối hợp với cô chậm lại.
Nhà hàng cách nhà Natsu cũng không xa, Loke chỉ mất hai mươi phút là lái xe đến.
"Hôm nay rất vui cám ơn anh." Lucy xuống xe còn nghiêm túc nói với Loke: "Lần sau tôi mời anh ăn cơm tôi biết có một chỗ bán mì thịt bò được lắm anh đừng chê thật sự rất ngon đấy."
"Được." Loke mỉm cười gật đầu, "Lần sau có thời gian cô hãy gọi điện thoại cho tôi."
Lucy nghe vậy mới mỉm cười gật đầu vẫy tay với Loke rồi đi vào.
Cô ôm hộp bánh ngọt lên lầu trong lòng vô cùng vui vẻ đây là lần đầu tiên cô được thấy nhiều món bánh ngọt như vậy lát trở về nhất định phải đếm lại mới được! Còn phải chụp ảnh làm kỷ niệm nữa!
Lucy ra khỏi thang máy dùng chìa khóa mở cửa mới vừa vào đã thấy Natsu đang ngồi trên sô pha, vẻ mặt đen sì một bộ dáng ta đây thực sự rất khó chịu.
Cô rùng mình một cái, nhỏ giọng chào Natsu liền rón ra rón rén muốn vào phòng mình.
Vừa được nửa bước đã bị Natsu gọi lại, "Lại đây!"
"Bác sĩ Dragneel có việc gì sao?" Lucy từng bước đến bên người Natsu khẩn trương nuốt nước miếng.
"đi đâu?" trên người Natsu phả ra hàn khí bức thường đúng một bộ dáng thẩm vấn phạm nhân.
Lucy thành thành thật thật đáp: "đi làm."
"Xong việc đi đâu?"
"Ăn cơm."
"Ăn cơm?" Natsu nhìn lướt qua thấy cô ôm hộp bánh ngọt ánh mắt nhất thời ngưng lại, "đi cùng ai?"
"Bạn." Lucy trả lời chung chung.
Đi ăn cơm với người khác? đi 8Is Land? Natsu đẩy gọng kính ánh mắt càng lạnh hơn.
Bạn kiểu gì mới có thể đưa cô đi 8is land đáp án liếc qua đã hiểu ngay.
Anh đợi cô đến tận trưa ngay cả cơm trưa cũng chưa ăn! Cô không quan tâm còn cùng người đàn ông khác đi 8Is Land! Điều này coi được sao?
Lucy thấy sắc mặt Natsu càng ngày càng đen trong lòng vô cùng sợ hãi. Nghĩ một chút đành đau lòng đem hộp bánh ngọt đặt lên bàn mở trước mặt Natsu"Bác sĩ Dragneel anh muốn ăn bánh ngọt không?"
Natsu đang một bụng tức giận giờ lại thấy cô mở to hai mắt một bộ dáng ủy khuất không hiểu sao tức giận trong lòng lại tăng vọt.
"Đem đi! Tôi không ăn!" anh lạnh như băng nhìn lướt qua những món bánh ngọt màu sắc rực rỡ, không biết tại sao lại sinh ra một loại kích động muốn ném toàn bộ những thứ này vào thùng rác.
"thật sự không ăn sao?" Lucy tiếc hận nhìn anh một cái, anh thực không có lộc ăn đồ ngon như vậy cũng chê! (kai: s ngốc z nhìn là bít ng ta pị j òi =.=)
"Vậy, tôi về phòng đây."
"Lucy Heartfilia " Natsu gọi cô lại, "cô thích ăn bánh ngọt?"
Lucy gật đầu vui vẻ nói: "Đúng vậy!"
"À, " Natsu bỗng nhiên đứng lên nhìn chằm chằm vào mắt cô, "Tôi đã nói với cô chưa một ngày một người chỉ có thể ăn hai trăm gam đường lactose nếu vượt qua lượng này......"
Lucy bị anh làm cho căng thẳng, "sẽ như thế nào?"
"Có khả năng sẽ đột ngột tăng huyết áp mà đột tử!"
Lucy bị anh dọa lui về sau, "thật..... thật vậy chăng?"
"cô nói xem?"
"Vậy làm sao bây giờ?" Lucy gấp đến phát khóc, "Hôm nay khẳng định tôi đã ăn quá hai trăm gam!"
Natsu đẩy mắt kính, "Vậy không được ăn nữa."
"Nhưng chỗ bánh ngọt ngày làm sao bây giờ?" Lucy khó xử nhìn một loạt bánh ngọt tinh xảo kia đồ ăn vừa đắt vừa ngon như vậy sao có thể lãng phí!
"Dễ thôi." Natsu lạnh lùng nhướn mày, kiên quyết đoạt lấy hộp bánh ngọt trên tay Lucy quăng ngay vào thùng rác trong phòng khách, "Vậy là xong."
------------------ kai: hôm nay zui wá trời lun lucy: có chuyện j mà zui dữ z kai: thì hôm nay đc đc điểm cao nên zui gray: chắc cọp dê ng ta chứ zề kai*cười gian*: hồi n chứ cóa não băng như ông ms cọp bài ng ta xg r dê đý gray*1 cục tức trên đầu*: thi ko lucy sẽ ra đề kai: chơi lun lucy lm trọng tài nha lucy: ừ z ai chấm b...... erza: để chị chấm bài, z thì bắt đầu lm bài
2 tiếng sau khi thi xg lucy*cầm tờ giấy đọc điểm*: kai: môn sinh, văn, lý, hóa: 8đ còn gray thì sinh 4đ, văn -1đ, lý 3đ và hóa -2đ erza*chuẩn đoán*: kai thì bình thường còn gray thì yếu sinh lý, kém văn hóa kai: oh yeah zui wá gray*đơ*: rốt cuộc mấy ng kt bài học hay là kt sức khỏe và giáo dục z kai, lucy và erza: cả 2 hồi nảy kt thý nhìu ng ko cóa tệ nên tới you kt thì tệ wá (> v
Truyện khác cùng thể loại
39 chương
62 chương
64 chương
22 chương
35 chương
50 chương
151 chương
59 chương