Mưa ngâu màu nắng
Chương 2 : Làm quen với lớp học mới
Song Tử đứng phía sau sân khấu dựng lên của buổi lễ khai giảng, cầm sách đọc trong khi tai vẫn vểnh lên nghe rõ từng chữ của lễ. Mà phải công nhận một điều, ở đây thật nóng. Mới sáng sớm đã mồ hôi mồ kê chảy cả ra.
Mắt Song Tử hơi ngước lên một chút, đồng thời quay lên xem thử trên sân khấu. Cô đoán không sai, người đang phát biểu đích thực là hội trưởng hội học sinh Thiên Yết, người đồng thời là anh họ của cô.
Song Tử thật ra là trốn khai giảng, nhưng lại muốn tận mắt xem cách mà buổi lễ diễn ra. Thật quá mâu thuẫn. Cô ghét những cái chỗ mà cứ chen chen chúc chúc bên dưới kia, dù sao xem lén thế này vẫn thoải mái hơn nhiều.
Mà không biết, cô sẽ bị xử thế nào nếu việc này lọt đến tai Thiên Yết nhỉ. Thật sự không dám tưởng tượng tới đâu.
Đúng lúc này, Song Tử tự nhiên cảm thấy có bàn tay ai đó đang đặt trên đỉnh đầu mình, lại còn vỗ vỗ vài cái.
"Em cũng gan lắm mới dám chui ra đây đấy, bé con!"
Mái tóc nhuộm vàng, lại còn đôi mắt nâu cafe đầy thách thức kia, không ai khác ngoài Thiên Bình. Song Tử không ngốc, cô đương nhiên hiểu rõ ý mà cậu đang muốn nói đến. Tay thô bạo hất tay cậu ra, đồng thời đóng quyển sách đang cầm lại.
"Anh định chơi trò mách lẻo chắc!"
Đối với thái độ ngang ngược của Song Tử, Thiên Bình từ lâu đã quá quen thuộc. Cậu chỉ nhếch mép cười cho có, và thật sự cũng chẳng lấy đó làm để tâm.
Song Tử không phải không để ý đến sự có mặt của Thiên Bình. Ý cô là, anh ta cũng là đang trốn lễ nên mới ở đây cùng cô còn gì.
Biết rõ buổi lễ sắp kết thúc, đúng hơn là phần phát biểu của Thiên Yết sắp kết thúc, Song Tử lập tức lượn đi ngay. Cậu sẽ xuống, và chắc chắn sẽ phát hiện nếu cô vẫn còn nấn ná lại đây.
Nhìn cô nàng chạy mất ra sân sau, Thiên Bình che miệng ngáp dài ngáp ngắn. Tay dụi dụi mắt, cậu vẫn còn buồn ngủ quá. Hôm qua có lẽ Thiên Bình uống hơi nhiều mất rồi.
Mắt Thiên Bình chợt dừng lại nơi lòng bàn tay. Ngón trỏ chảy máu, hẳn là vì chuyện lúc sáng.
Nghĩ một lúc, cậu bỏ hai tay vào túi quần, lười biếng rời đi tìm chỗ nào đó đánh một giấc.
***
Song Tử vẫn bước đi đều đều trong khi mắt chẳng rời quyển sách của mình lấy một giây. Những dòng chữ này thật sự rất hay, hay đến cô chẳng muốn phải bỏ ra.
Chẳng biết có phải vì quá chú tâm đến nỗi lơ là xung quanh hay không, Song Tử không chú ý đâm vào một thân cây to ở sân sau. Tay xoa xoa đầu, cô thầm nguyền rủa.
Trong lúc Song Tử ngẩng đầu lên, cô chợt nhìn thấy một người con trai đang ngồi tít trên cành cây to kia. Mắt nhắm, có vẻ đang ngủ. Cũng là trốn khai giảng sao, cô thầm nhủ.
Do mải mê ngắm anh chàng nam sinh lạ mặt kia, Song Tử quên cả thông báo kết thúc buổi lễ vừa vang lên. Trước khi rời đi, cô bất giác nhìn ra sau.
Mắt mở, còn đang nhìn cô. Cậu ta tỉnh rồi. Tuy nhiên cậu ta lại quay đi ngay, và nhảy xuống khỏi cây ở phía bên kia.
Một con người kì lạ.
***
"Cậu nghĩ sao hả Sư Tử? Tớ thật sự phân vân giữa hai quyển sách đó!"
Ma Kết vừa đi vừa trò chuyện cùng cô bạn thân đi cạnh mình nãy giờ, đề tài hiện tại là về hai quyển sách cậu đang ưng ý và có ý định mua.
"Cứ hốt hết đi!"
Sư Tử tay chỉnh lại tai phone đang nghe cùng Ma Kết, thản nhiên đáp một cách vui vẻ.
"Tớ sạc nghiệp rồi.."
Nhìn bộ dạng thểu não của Ma Kết, Sư Tử thấy buồn cười ghê ý.
Trò chuyện vui vẻ một hồi, cả Sư Tử và Ma Kết đều bước đến cửa lớp. Thật may là cả hai người họ đều học chung lớp, cô thầm nghĩ.
Tuy nhiên, có vẻ như chẳng hề ngồi cạnh nhau. Đó là những gì mà cái sơ đồ chỗ ngồi dán trên góc bảng đen cho biết.
Thật chán. Trong khi Ma Kết ngồi ở đầu dãy phía cửa ra vào, cô lại ngồi tận dãy bên trong áp cuối lớp.
Nhưng mà, người chán hình như chỉ có mỗi Ma Kết mà thôi.
Nhìn nhỏ bạn thân lon ton lon ton chạy về chỗ ngồi, cậu đâm ra thở dài một cái. Chỗ ngồi ngay trung tâm lớp học, điển hình là hiện tại mấy cái người có vẻ như đã quen nhau rồi đang túm tụm nói chuyện, cậu thật sự cảm thấy ngột ngạt. Những chuyện kết bè kết bạn, Ma Kết thật sự không giỏi.
Hình như lớp học tự nhiên ồn ào hẳn lên thì phải.
"A! Tìm ra cậu rồi~!"
Ban đầu, Ma Kết còn nghĩ mình nghe nhầm, cho đến khi cậu quay lại nhìn thử, thậm chí còn trỏ ngón tay ngược vào mình để xác nhận.
Bạch Dương mặc kệ ánh mắt của mọi người từ khi mình bước vào lớp đã dõi theo, cô cười tươi với người con trai trước mặt. Thật không ngờ bọn họ chung lớp, ông trời là đang giúp cô mà!
"Có quen cậu hả?"
Ánh mắt hơi nhíu lại, lòng dâng chút không thích nghi. Ma Kết không giỏi nói chuyện với con gái, trừ mẹ hay chị gái, đặc biệt là Sư Tử, còn lại cậu đều ghét. Cô gái này hoàn toàn không ngoại lệ.
Bạch Dương trong vài giây cứ ngớ người ra, mắt còn chớp chớp vài cái liên tục. Cô không hề biết, những thứ bé tí không quan trọng Ma Kết có thể lập tức quên đi mất.
Lúc này, Ma Kết tự nhiên nhớ ra gì đó.
"Ê Sư! Chút có gì ra căng tin ăn, tớ nói cái này!!"
Bạch Dương đưa mắt nhìn về phía mà Ma Kết đang nhìn, lập tức nhìn thấy cô bạn lúc đó đi cùng cậu ta.
"Đồng ý!!"
Gì chứ ăn thì cô thích nhất.
Khuôn mặt dễ thương của Bạch Dương trong vài giây xuất hiện nụ cười nửa miệng. Thật là thú vị ghê cơ!
Tiếng trống lúc này lập tức vang lên.
Mất một lúc để cả lớp ổn định chỗ ngồi, và Bạch Dương nhận ra chỗ ngồi của mình ở phía sau xéo với Ma Kết.
Một con người kì lạ.
***
"Cậu nghĩ sao hả Sư Tử? Tớ thật sự phân vân giữa hai quyển sách đó!"
Ma Kết vừa đi vừa trò chuyện cùng cô bạn thân đi cạnh mình nãy giờ, đề tài hiện tại là về hai quyển sách cậu đang ưng ý và có ý định mua.
"Cứ hốt hết đi!"
Sư Tử tay chỉnh lại tai phone đang nghe cùng Ma Kết, thản nhiên đáp một cách vui vẻ.
"Tớ sạc nghiệp rồi.."
Nhìn bộ dạng thểu não của Ma Kết, Sư Tử thấy buồn cười ghê ý.
Trò chuyện vui vẻ một hồi, cả Sư Tử và Ma Kết đều bước đến cửa lớp. Thật may là cả hai người họ đều học chung lớp, cô thầm nghĩ.
Tuy nhiên, có vẻ như chẳng hề ngồi cạnh nhau. Đó là những gì mà cái sơ đồ chỗ ngồi dán trên góc bảng đen cho biết.
Thật chán. Trong khi Ma Kết ngồi ở đầu dãy phía cửa ra vào, cô lại ngồi tận dãy bên trong áp cuối lớp.
Nhưng mà, người chán hình như chỉ có mỗi Ma Kết mà thôi.
Nhìn nhỏ bạn thân lon ton lon ton chạy về chỗ ngồi, cậu đâm ra thở dài một cái. Chỗ ngồi ngay trung tâm lớp học, điển hình là hiện tại mấy cái người có vẻ như đã quen nhau rồi đang túm tụm nói chuyện, cậu thật sự cảm thấy ngột ngạt. Những chuyện kết bè kết bạn, Ma Kết thật sự không giỏi.
Hình như lớp học tự nhiên ồn ào hẳn lên thì phải.
"A! Tìm ra cậu rồi~!"
Ban đầu, Ma Kết còn nghĩ mình nghe nhầm, cho đến khi cậu quay lại nhìn thử, thậm chí còn trỏ ngón tay ngược vào mình để xác nhận.
Bạch Dương mặc kệ ánh mắt của mọi người từ khi mình bước vào lớp đã dõi theo, cô cười tươi với người con trai trước mặt. Thật không ngờ bọn họ chung lớp, ông trời là đang giúp cô mà!
"Có quen cậu hả?"
Ánh mắt hơi nhíu lại, lòng dâng chút không thích nghi. Ma Kết không giỏi nói chuyện với con gái, trừ mẹ hay chị gái, đặc biệt là Sư Tử, còn lại cậu đều ghét. Cô gái này hoàn toàn không ngoại lệ.
Bạch Dương trong vài giây cứ ngớ người ra, mắt còn chớp chớp vài cái liên tục. Cô không hề biết, những thứ bé tí không quan trọng Ma Kết có thể lập tức quên đi mất.
Lúc này, Ma Kết tự nhiên nhớ ra gì đó.
"Ê Sư! Chút có gì ra căng tin ăn, tớ nói cái này!!"
Bạch Dương đưa mắt nhìn về phía mà Ma Kết đang nhìn, lập tức nhìn thấy cô bạn lúc đó đi cùng cậu ta.
"Đồng ý!!"
Gì chứ ăn thì cô thích nhất.
Khuôn mặt dễ thương của Bạch Dương trong vài giây xuất hiện nụ cười nửa miệng. Thật là thú vị ghê cơ!
Tiếng trống lúc này lập tức vang lên.
Mất một lúc để cả lớp ổn định chỗ ngồi, và Bạch Dương nhận ra chỗ ngồi của mình ở phía sau xéo với Ma Kết.
Truyện khác cùng thể loại
13 chương
10 chương
37 chương
16 chương
64 chương
35 chương