Mua Một Tặng Hai

Chương 31 : Chỉ cần cô ấy nói

3 ngày nghỉ lễ tết trôi đi nhanh chóng, mọi người lại trở về công việc của mình hàng ngày . Theo lẽ thường Cố Dương Phong vẫn đến phòng làm việc của mình như bình thường nhưng lần này lại ghé qua tầng 20 trước quá lớp kính bên ngoài nhìn Thiên Bình một tay cẳm  bánh mì gậm một tay cằm tài liệu chăm chú đọc vô cùng nghiêm túc bỗng chốc cảm thấy vô cùng thoải mái miệng trong vô thức mà cong lên thì bị Cố Thanh Hải đập vào vai một cái cưới toe tét nhìn anh mình ngẩy ngơ nhìn ai kia * " anh còn muốn nhìn đến bao giờ nữa sắp vỡ kính đến nơi rồi" Cố Dương Phong liếc em trai mình một cái rồi đi về phía cầu thanh máy Cố Thanh Hải cũng nhìn Thiên Bình rồi chạy theo ông anh của mình vào thang máy * " anh sao anh không cho hai bảo bối về nhà, mẹ nhờ chúng sắp đến phát điên rồi đó " * "............." * " dù sao chị dâu cũng về rồi anh lên tha thứ cho mẹ,mẹ chỉ muốn tốt cho anh lên mời làm vậy " Cố Thanh Hải vừa đứt lời thì nhân ngay cái nhìn lạnh băng của Cố Dương Phong mà sợ hãi lùi lại mấy bước chân chạm vào tường thang máy lạnh toát mà run nhẹ đúng là hầm băng mà, 5 năm nay đây chính là điều cấm kị trong nhà anh, tuyết đối không được nhắc đến truyện năm đó nếu không phải Thiên Bình đã về nếu có đánh chết Cố Thanh Hải cũng không dám hé răng *  " Anh Hai, anh nể mặt em dâu mình đang mang bầu........... à không cháu trai mình sắp sinh............ nể mặt ba đời hai họ tha cho em cái mạng nhỏ này đi mà" Cố Thanh Hải run rẩy đứng trước mặc Cố Dương Phong ấp úm  nói * "????" * " em mặc kệ anh nể mặt con chó con mèo nhà thằng hàng xóm nào cũng được được phải tha mạng cho em " "tinh" * "Đến tầng của chú rồi kìa" Cố Dương Phong nhìn em trai mình khua tay múa chân tốt bụng buôn một câu. * " em cút ngay đây " Cố Thanh Hải xoay ngày bước ra khỏi cầu thanh máy liền lao mình chạy bắn sống bắn chết về phòng làm việc. 10 giờ sáng Mạc Lam Lam cùng Hà Thiên Lan bước vào Cố Thị, hôm nay bà nhất định phải đánh cho thằng con trai trời đánh mình một trận lên bờ xuống ruộng nếu không bà sẽ không làm mẹ nó nữa. Con cái đâu mà ngày thường thì thôi đi ngay cả ngày lễ nó cũng không về. Còn Hà Thiên Lan thì cằm theo ít đồ ăn đến lấy lòng anh thì lại gặp bà ngoài cửa tiện thể lấy lòng bà mẹ chồng này luôn  lên đi theo sau bà ta. Còn Thiên Bình đúng là xui xẻo nha từ đêm hôm đó mọi người đều thì thầm to nhỏ chuyện cô được chủ tịch mời nhảy thì thôi đi còn bỏ rơi  giữa trừng nữa. Những cũng may cho cô nàng là trong phòng thiết kế chả ai để ý đến chỉ nghĩ vì cô may mắn thôi những mà họ cũng không để mấy cơ hội lấy lòng cô. Đã vậy Tống Linh Giang còn sai cô cằm bản tài liệu lên chủ tịch còn nói là ý của chủ tịch à ( thât ra ổng muốn mời người ta đi ăn cơm mà không có lí do lên sai cấp dười à) Cố Dương Phong ngồi trên ghế cằm cây bút xoay  mấy vòng  mà không thấy người đâu cả đúng lúc đó cánh cửa mở ra nhưng không phải người anh mong đợi nha * " anh mẹ tời nè " Cố Thanh Hải thò đầu vào nói Mạc Lam Lam  bước vào luôn nhìn Cố Dương Phong dang dưng dưng như không trong lúc đó Cố Thanh Hải liền chạy thoát thân đi qua nhà vệ sinh nữ thì nghe giọng nói quen liền thò đầu vào nhìn thử ( nhà vệ sinh nữ anh hai ơi) sau đó liên ba chân bôn cẳng quay lại phòng chủ tịch * " Anh, chị dâu cùng Hà Thiên Lan trong nhà vệ sinh nữ cãi nhau " Khuôn mặt bình thản của Cố Dương Phong lập tức đen lại đứng dậy đi thắng đến phía vệ sinh nữ sau anh là cả mẹ và em trai.Họ vừa bước vào cảnh tượng đầu tiến chính là Thiên Bình Thẳng tay tát vào mặt Hà Thiên Lan thuận theo đó mà ngã xuống đất nhìn về phía ba người  dưng dưng nước vô tội * " Em không sao chứ "  Cố Dương Phong đi đến chỗ Thiên Bình  năm lấy tay cô kéo cô xoay người lại nhìn mình thấy đôi mắt đỏ lên vì tức giận khiến ai đó đau lòng kéo cô vào lòng vỗ về ( tự nhiên quá ha) (Anh chị dâu đánh người không phải bị người đánh đâu ha: suy nghĩ Cố Thanh Hải) Lúc này Mạc Lam Lam cũng nhìn rõ mặt cô lên bỗng chốc sợ hãi nhìn về phía Hạ Thiên Lan ngồi trên đất rồi đi đến đỡ lấy Hà Thiên Lan  * " sao cô dám hả" * "Là cô ta muốn đánh tôi trước " Thiên Bình đẩy anh ra nhìn về phía hai người bọn họ * " mày........" * "Mẹ " Cố Thanh Hải liên ngăn bà lại * " Chỉ cần cô ấy nói tôi tin " Dương Phong đưa mắt nhìn về phía cô đầy tin tưởng lại nhận một cái cười nửa  môi của cô, nếu đêm đó vào 5 năm trước anh nói câu thì chắc chắn một điều dù tương lai có xuống 18 tầng địa ngục cô nhất không buôn tay anh nhưng chuyện đó đã không sảy ra. Thiên Bình cằm tập tài liệu ở kệ rửa tay đưa vào tay anh * " đây là tài giám đốc Tống  bảo tôi mang cho ngài, tôi xin phép "