Mộng thiên thu - một kiếp nhân sinh
Chương 3 : chung mồ.
-Giọng nói lạnh lùng tới thấu xương khiến cho viên thái giám run người, một lúc sau mới định thần lại đáp.
Vâng, nô tài sẽ đi truyền chỉ ngay.
-Viên thái giám lui ra ngoài, chỉ còn một mình hắn, hắn đứng nơi cửa sổ nhìn về phía Vọng Xuyên điện của nàng, một chút tiếc thương hiện lên mi tâm, nhưng cuối cùng chỉ khẽ nói một câu.
Nguyệt Anh, là trẫm đã buông tay nàng.
-Giọng nói khẽ trầm, hắn quay lại nhìn ngai vàng phía sau lưng mình, bước lên trên đó, tay phải cầm lấy cây bút đặt kế bên, bắt đầu viết chiếu chỉ. Sau khi đã nhập liệm cho nàng xong, Trần công công cầm chiếu chỉ đứng trước các quan viên đại thần tuyên chỉ.
Phụng thiên thừa vận hoàng thượng chiếu viết, phong cố hoàng hậu Mộ Dung thị làm Thuần Nghi Hiếu Nhân hoàng hậu, chọn ngày lành tháng tốt an táng vào vương lăng, đợi sau này trẫm qua đời sẽ an táng cùng, khâm thử.
-Mọi người trên dưới trong cung đều buồn bã, ban tối một mình hắn đi tới Vọng Xuyên điện, bước tới trước linh cửu của nàng, nhìn vào trong một thân ảnh xinh đẹp dịu dàng, dẫu nàng đã chết vẫn không mất đi vẻ uy nguy, xinh đẹp của mình, bộ y phục nàng mặc trên người đỏ thẫm như máu, như là một sự tiếc thương, bộ y phục này là năm đó nàng gả cho hắn, hắn đã đặt làm nó để làm giá y cho nàng, nó là bộ y phục có một không hai, năm đó nàng mặc nó vào để bước vào Vương phủ của hắn, giờ đây nàng mặc nó để rời xa hắn. Ngày an táng nàng tất cả bách tính trong kinh thành và những vùng lân cận đều tới đưa tiễn, tất cả đều khóc thương cho nàng, duy chỉ có hắn là không đi tiễn, một mình ở lại trong Vọng Xuyên điện nhìn lại những chuyện đã qua, hắn bỗng thấy nhìn thấy một thân ảnh như lạ như quen đang nhìn hắn, thân ảnh đó tay cầm chiếc cổ cầm gãy nhẹ, tiếng đàn lung linh trong gió, một giọng ca nhẹ nhàng cất lên, nhưng lại như từng con dao đâm vào trái tim hắn.
♪♪
Truyện khác cùng thể loại
46 chương
161 chương
339 chương
64 chương
38 chương
67 chương