Mộng thiên thu - một kiếp nhân sinh
Chương 18 : hôn nhân mang tên hận thù.
Nghe nàng nói câu này mà tất cả trên dưới triều thần đều sửng sốt, phụ thân và bá phụ nàng lo lắng hỏi.
Nguyệt Anh, chuyện hôn sự này con có suy nghĩ kỹ chưa?
Nàng nhìn bộ mặt lo lắng của hai người họ mà suy nghĩ một chút rồi nói.
Bá phụ, phụ thân con đã suy nghĩ kỹ rồi, hai người đừng lo.
Mọi người còn đang trầm trồ thì Hiên Viên hoàng đế lại cười to.
Ta còn tưởng con muốn thứ gì to tát lắm, nhưng nếu con muốn được ban hôn thì ta nhất định sẽ đồng ý, còn về phía lão thất...
Hiên Viên Cung Dạ lập tức bước lên nói.
Phụ hoàng, hôn sự này con đồng ý.
Hoàng đế vui vẻ nói.
Coi các con nóng lòng chưa kìa, nếu như hai con đã một lòng như thế vậy thì lão phu cũng sẽ đồng ý cho hai con, truyền chỉ của trẫm, Thuần Nghi quận chúa tài đức hơn người, thông minh mưu lược lại có công cứu được hoàng tộc, nay ban hôn cho thất hoàng tử Hiên Viên Cung Dạ làm chính phi.
Nàng và Cung Dạ cùng nhau quỳ xuống đồng thanh nói.
Thần, nhi thần tạ chủ long ân!
Hiên Viên hoàng đế đứng dậy bước xuống chỗ nàng và Cung Dạ nói.
Đứng lên đi, Mộ Dung nhị tướng quân.
Phụ thân nàng nghe thấy hoàng đế gọi lập tức bước ra giữa đám triều thần, cung kính nói.
Bẩm, có vi thần, bệ hạ gọi thần có việc chi?
Mộ Dung gia các khanh, hãy chọn ngày lành tháng tốt nào đó gần gần rồi nói với lão thất để nó mang sính lễ tới rước dâu, hai đứa này cũng không còn trẻ nữa đâu.
Vi thần sẽ lập tức chuẩn bị, tạ ơn bệ hạ ban hôn.
Hiên Viên hoàng đế gật đầu sau đó nói.
Hôm này trẫm mệt rồi, các khanh hãy lui xuống hết đi, riêng Diệp Nhi ở lại.
Nghe thấy hoàng đế nói vậy, mọi người đồng loạt cúi đầu xuống.
Nhi thần, vi thần cáo lui.
Chờ mọi người ra ngoài hết, Hiên Viên hoàng đế cũng là bước lên ngai vàng ngồi lại nghiêm trang, ông xờ lấy ngọc tủ truyền quốc nói.
Diệp Nhi, có phải con rất muốn thứ này không?
Hiên Viên Diệp nghe những gì hoàng đế nói, tay chân lạnh ngắt, run rẩy quỳ xuống nói.
Phụ hoàng người nói vậy là có ý gì, nhi thần không hiểu?
Hoàng đế cười to, rồi lại trầm mặt nhìn đứa con bất hiếu kia của mình.
Diệp Nhi, con có biết tại sao phụ hoàng lại muốn cho chủ trì lễ săn bắn năm nay mà không phải là bất kỳ hoàng đệ nào khác của con không?
Hiên Viên Diệp lắc đầu nói.
Thánh y của phụ hoàng con không dám hiểu.
Đó là bởi vì trẫm muốn ngầm thông báo cho mọi người sẽ lập con làm thái tử, nhưng con thì sao!!!
Đang nói giữa chừng lão hoàng đế tức giận, đập tay xuống bàn nói.
Con nghĩ con làm gì ta không biết ư, con nghĩ rằng con chối bây chối bẫy thì ta không biết ư, Diệp Nhi ta biết ta nợ mẫu thân con, cũng nợ con rất nhiều nhưng con không thể giết phụ, giết đệ để đoạt lấy ngai vàng được, con luôn là đứa con mà ta yêu thương, chuyện năm xưa của lão tam con nghĩ ta không biết sao, ta cứ nghĩ việc để cho con chủ trì lễ săn bắn lần này sẽ khiến cho con hiểu ra được tâm ý của ta, nó sẽ kiến cho con dừng tay, sẽ không còn muốn mưu hại các hoàng đệ của con nữa, tại sao ta lại phong cho lão nhị, lão tứ, lão ngũ, lão lục làm vương gia hết, chính là ta muốn khẳng định cho thiên hạ này, muốn khẳng định cho con biết con chính là thái tử tương lai, nhưng có lẽ là con không hiểu được, hay nói chính sát hơn là con không muốn hiểu ta nữa rồi.
Hiên Viên Diệp nước mắt chảy xuống, quỳ rạp đầu xuống đất nói.
Phụ hoàng nhi thần sai rồi, nhi thần không dám nữa đâu, phụ hoàng.
Hoàng đế nhìn y lắc đầu thở dài nói.
Nếu như hôm nay cho chỉ muốn giết ta, ta có lẽ sẽ tha thứ cho con, nhưng con lại muốn giết cả những đệ đệ kia của mình, muốn giết luôn những bá quan văn võ trong triều, ta làm sao có thể tha cho con nữa đây, thôi con đi đi, rời khỏi kinh thành phồn hoa này, nếu con khỏi đây ngay bây giờ, con vẫn còn là đại hoàng tử của Diệp Thiên quốc, vẫn sẽ là trưởng nam của trẫm.
Hiên Viên Diệp ngước mặt lên, nhìn khuôn mặt thất vọng hoàn toàn của phụ hoàng mình, y biết lần này mình đã sai, có điều sai lầm này y cả đời sẽ không thể nào sửa sai được nữa rồi, y đứng dậy nói.
Phụ hoàng ở lại bình an, nhi thần cáo lui.
Truyện khác cùng thể loại
875 chương
106 chương
105 chương
100 chương