Mối tình đầu thời thiếu nữ

Chương 87 : Episode 87: chúng tôi kết hôn rồi (2)

Bước ra khỏi cục dân chính hai người cùng nhau nắm tay nhau thật chặt bắt taxi về bệnh viện để thông báo cho mẹ tin vui này. Vừa lên xe cô đã lấy quyển sổ màu hồng kia ra mở ra ngắm lại. Anh lắc đầu nói với cô " Em đã xem nhiều lắm nhiều lần lắm rồi đó phu nhân à " " Cần anh quản à!!!" " Em là vợ anh không quản em thì quản ai vào đây nữa hả??? Chả nhẽ đi quản vợ người ta à" " Em chỉ xem một chút thôi mà. Công nhận chúng ta chụp ảnh đẹp thật đó " " Anh thấy cũng bình thường thôi mà, nó cũng chỉ là một quyển sổ bình thường. " " Anh đừng coi thường quyển sổ màu hồng này nha. Nó có ý nghĩa lắm đó, nó được pháp luật bảo hộ đó" " Xem ra phu nhân cũng khá hiểu biết về luật hôn nhân mà pháp luật bảo hộ nhỉ " " Cái này thì ai chả biết, đừng nói là anh không biết đó nha " " Biết hay không biết không quan trọng. Quan trọng bây giờ là em đã là vợ của anh. Không có ai có quyền dòm ngó em nữa " " Bớt lại đi" " Em đó. Quỷ tinh nghịch " " Hihi " ... Ở phía trước người tài xế cũng tỏ ra khá vui mừng cho anh và cô nên cũng lên tiếng chúc mừng hai người " Hai người mới kết hôn sao??? Tôi chúc cho hai người luôn vui vẻ và hạnh phúc bên nhau cả đời nhé, sớm sinh ngày sinh quý tử " " Cảm ơn anh. Chúng tôi nhất định sẽ hạnh phúc ". Anh lên tiếng thay cho cô " Con gái ấy à!!! Lấy được một tấm chồng tốt khó lắm đó, tôi thấy anh nhà thuộc dạng hiền lành và rất dễ gần Thế nên cô phải trân trọng anh ấy nhé!!! Cả anh nữa cũng phải trân trọng cô ấy " " Cảm ơn anh. Chúng tôi nhất định sẽ trân trọng lẫn nhau. Yêu nhau một đời một kiếp này, vạn kiếp bất phục sẽ không bao giờ rời xa nhau " "...." Chiếc xe đi rất nhanh chả mấy chốc đã về đến nơi rồi. Cô và anh bước xuống xe vào bên trong phòng bệnh của mẹ. Mẹ cô vẫn đang ngủ, có vẻ như mẹ đang mơ một giấc mơ khá đẹp nên có mỉm cười khi ngủ. Bước vào phòng cô rất nhẹ nhàng để không ảnh hưởng đến giấc ngủ của mẹ. Ngồi xuống ghế cô thầm nghĩ trong lòng " Dạo này mẹ gầy đi rất nhiều, chắc là mẹ mệt mỏi lắm " Đúng lúc đó mẹ cô cũng tỉnh lại và nói " Hai đứa vừa đi đâu về à!!! Nhìn mặt con có vẻ tràn đầy sức sống " " Mẹ...mẹ con muốn báo cho mẹ một tin vui " " Tin vui??? Nói đi mẹ xem nào!!!" " Con và anh Tuấn vừa đến cục dân chính, chúng con đăng ký kết hôn rồi " " Thật sao??? Đâu đưa mẹ xem ". " Đây ạ". Cô đưa quyển sổ màu hồng cho mẹ cô xem mà cô không khỏi vui mừng nói " Con gái mẹ chụp ảnh xinh quá. " " Mẹ này đừng trêu con nữa mà " " Tuấn à!!! Con xem này, Tiểu Đồng con bé ngốc này cũng biết xấu hổ " " Vợ con là vậy đó mẹ ạ!!! Mẹ thông cảm cho cô ấy " " Một tiếng vợ con nghe ngọt ngào quá rồi!!! " " Mẹ à!!! " " Xem kìa mẹ có nói gì đâu. Mà sao mặt đã đỏ hết lên thế kia " " Con đâu có " " Còn nói không à. Không tin thì vào soi gương mà xem. Như trái cà chua rồi đây này " " Mẹ...mẹ " " Thôi mẹ đừng trêu Tiểu Đồng nữa ạ. " " Phải đó. Chồng con đã nói như vậy rồi mà mẹ vẫn cố trêu con " " Lấy chồng vào là quên mẹ luôn rồi đấy. Mở miệng ra là chồng con, ngậm miệng vào cũng là chồng con. Lúc nào cũng là chồng con thế này thế kia, cái lọ cái chai " " Đâu có mà. Đối với con bây giờ sức khỏe của mẹ là quan trọng nhất . Thế nên bây giờ con đã đi đăng ký kết hôn với anh Tuấn rồi thì mẹ phải nghỉ ngơi cho khỏe đấy. Chuẩn bị bế cháu ngoại đó " " Con có tin vui rồi à " " Con vẫn đang đi học mà. Nên là vẫn chưa muốn có kế hoạch hóa sinh con " " Đúng đó mẹ ạ. Tiểu Đồng vẫn đanh đi học ạ, nên con cũng chưa muốn cô ấy làm mẹ sớm" Nhắc đến con mặt cô lại tối sầm lại, có vẻ không vui. Bất giác cô đưa tay xuống bụng mình thầm nghĩ " Trước đây mình cũng từng đã có một đứa con. Nhưng mà đứa bé thật không có duyên với thế giới này. Không biết trong tương lai không xa, mình vẫn sẽ được làm mẹ chứ. Ông trời vẫn sẽ cho mình một đứa con thật sao???" " Mẹ cũng mong có một đứa cháu để bế lắm, nên là có gì hai đứa nhanh lên đi nhé !!!" " Mẹ yên tâm chúng con sẽ cố gắng. Đợi sang năm Tiểu Đồng ra trường rồi chúng con sẽ cố gắng hết mình " " Vậy thì tốt quá rồi. Tôi sắp được làm bà ngoại rồi, còn ông sắp được làm ông ngoại rồi. Ông có nghe thấy tôi nói gì không???". Mẹ cô vừa rơi nước mắt và nói. Câu nói đau từ ở ngoài đến đau vào trong tim khiến cô nhói đau, rất đau. Anh ở bên cạnh vỗ vai cô an ủi cô đừng có buồn mà vẫn phải luôn mỉm cười và bước về phía trước. Dù có sau này Trái Đất kia có sập xuống , Trời và đất hòa vào làm một thì anh vẫn sẽ nắm chặt tay cô bước về phía trước. Tình anh em dần dần tiến triển thành tình yêu và bây giờ đã là vợ của anh nên cô có lo lắng và căng thẳng . Mà ngay khi mẹ cô nhắc đến ba cô, nhắc đến chuyện sinh con lại khiến cho cô bắt đầu suy nghĩ lung tung lên rồi. Cô đã từng mất đi một sinh linh bé nhỏ , liệu sau này cô còn thể sinh con sao??? Ông trời vẫn sẽ cho cô và anh một sinh linh bé nhỏ khác kết tinh từ tình yêu của hai người hay sao??? Cô vẫn còn có hy vọng làm mẹ sao??? Cô vẫn còn xứng đáng làm mẹ hay sao, cô vẫn còn đủ tư cách đó sao??? Là chính cô là chính cô đã không bảo vệ được đứa con của chính mình nữa là. Nếu như là lẫn trước cô cẩn thận hơn một chút thì đứa trẻ của cô sẽ không sao??? Tất cả là tại cô, tại chính cô mà đứa trẻ mới mất đi khi còn chưa có hình hài gì cả ??? Cô đúng là một người mẹ tồi nhất thế gian này Hết chương 87 (p/s: Theo mn thì có nên để nu9 có thai không??? Nếu ai muốn cho nu9 có thai thì hãy cmt phía dưới hoặc là like và thương thương ❤❤ cho tui nha. Hẹn mai gặp lại mn sau nha, byeeeee byeeeee mọi người