Mỗ Nữ Mạt Thế Tung Hoành
Chương 23
Bức tường lớn đã dần hiện lên trước mắt, đó là nơi cô sẽ dừng chân tiếp theo : Căn cứ phía Nam.
Căn cứ được xây dựng trước khi mạt thế đến, không ai rõ điều gì đã xảy ra khi người giàu nhất khu A bán đi toàn bộ cổ phiếu của mình để xây căn cứ nhưng đây là chỗ trú an toàn nhất.
Vào trong thì sẽ có đồ ăn, sẽ không phải sống trong lo sợ bị tang thi ăn thịt, đó là lời mọi người đồn thổi.
Cố Tửu trầm ngâm nhìn về bức tường, cô cảm giác sắp có chuyện không lành... căn cứ phía Nam này... có chút kì quái.
"Tửu tỷ, ghé đâu một đêm thôi, nếu đi tiếp sẽ tối ạ" Yên Yên quan sát bên ngoài nói, lúc này đã hoàng hôn, bầu trời đỏ rực đang dần bị bóng đêm nuốt chửng.
Cô gật đầu đồng ý, chạy tới một chút liền có một vài ngôi nhà hiện ra trước mắt. Xem ra đêm nay ở đây vậy.
Xe du lịch đậu gần một căn nhà, mọi người trong xe đi xuống. 2 nữ 2 nam cùng 1 đứa bé nhìn quanh.
A Lục đánh mắt qua cô, ý bảo an toàn. Yên Yên thì lấy từ trong người bịch hạt giống, đi rải khắp nhà. Hạt chạm đất liền rất nhanh chìm xuống, mọi thứ lại như không có gì xảy ra.
Linh Phong dùng ngôn linh tạo lên cảnh giới bảo bọc ngôi nhà, chỉ cần là người cậu không cho phép, tiến vào căn nhà chỉ có thể bị ảo giác giết chết.
Cố Tửu nhìn hai đứa nhỏ, ánh mắt mẹ già cảm động. Ui , con tui trưởng thành rồi mọi người ạ, tự giác quá chừng, còn mạnh nữa... xem ra sắp được nghỉ hưu rồi~
Cô thu xe vào không gian, lại từ không gian lấy ra su hào, cà rốt cùng thịt và cuối cùng là mì. Lần tới cô sẽ tìm nhiều thịt hơn, hiện tại thịt trong siêu thị gần như bị thối gần hết.
Nhóm người... nhóm nửa tang thi nửa người vừa tiến vào nhà thì từ mấy căn nhà khác cũng hé cửa nhìn qua.
Cố Tửu vào nhà đã bắt buộc hai đứa nhóc đi lau dọn, để Lục trông nom Tiểu Bảo, bản thân cô vào bếp làm đồ ăn.
Gọt su hào, cà rốt rồi cắt miếng vừa ăn, thịt rửa sạch cắt miếng mỏng. Mì để vào nồi nước lớn bắt lên trụng mềm.
Tô thịt thêm chút muối, bột ngọt, đường và tiêu rồi trộn đều, cắt thêm rau thơm. Một nồi nước khác được bắt lên, cô để lửa lớn đợi nước sôi liền cho thịt vào, khuấy nhẹ nhàng, mùi thơm nhè nhẹ toả ra.
Cô vớt mì ra, cho vào bốn cái tô. Lại quay qua cho su cùng cà vào nồi thịt, vớt bọt nổi trên mặt nước. Đợi một lúc cô nêm nếm vừa ăn rồi tắt bếp, lấy giá múc đầy từng tô mì, gọi Lục vào bưng ra.
Phòng khách lúc này tràn ngập mùi thơm của mì, len theo từng khe hở của cửa sổ mà bay ra ngoài, làm mấy người lén lút ngoài cửa nhịn không được nuốt nước miếng. Họ mấy nay phải gặm bánh mì khô, đã lâu không còn dám mơ tưởng mấy món nóng hổi, ngon lành kia.
Mấy đứa nhỏ chạy như bay xuống, liền ngồi vào vị trí, mọi người bắt đầu ăn. Lúc đầu Lục rất bài xích những thứ không phải thịt, bị Cố Tửu dụ dỗ thế là liền nghiện, chỉ ăn mỗi món cô nấu.
Tiếng húp xì xụp vang lên, ai cũng ăn lấy ăn để trừ Cố Tửu. Dù sao là tang thi, vị giác của cô cũng khác đi, còn Lục ăn như vậy là vì sợ hai đứa kia ăn hết liền giật của bản thân.
Cuối cùng người bên ngoài đã nhịn không được mà xông vào, dẫn đầu là một cô gái nhìn nhỏ nhắn, xinh đẹp. Gương mặt trái xoan, mũi cao nhỏ nhắn cùng cặp mắt tròn ngấn nước, mái tóc xoăn dài nâu tây được cột hai bính xinh xinh.
Thoáng tý Cố Tửu còn tưởng gặp lại Thiên Ý, con bé cũng nhỏ nhắn giống cô bé trước mắt này. Cô lạnh nhạt nhìn người ngoài cửa, lạnh giọng nói
"Không gõ cửa mà xông vào như thế... ý thức cũng thật kém!"
Cô gái nhỏ nghe cô nói liền rụt người, lùi về sau mắt đã ngấn nước, yếu đuối làm lòng người muốn bảo bọc phía sau.
"Em... em xin lỗi ạ... chỉ là em.... hức..." Cô bé nức nở nói không nên lời, như thiếu nữ bị mãnh nam khi dễ.
Người bên cạnh cô bé nhịn không được lườm qua Cố Tửu, ánh mắt bất thiện x100 lần, ôm cô bé vào lòng, xoa xoa đầu.
"Ngoan, em không làm gì sai cả, là cô ta có vấn đề nên mới hung hăng với em... bảo bối nhỏ, nín anh thương" Hắn nói, còn lại gần tai cô bé mà nói, làm cô bé rụt rè nhẹ đẩy ra, ngượng ngùng.
"Anh này... chỗ... chỗ này có người ạ" Cô lí nhí nói, tai đỏ ửng đã bán đứng cô, làm hắn bật cười. Bảo bối ngây thơ của hắn vẫn là đáng yêu nhất, không biết toan tính, như một tờ giấy trắng.
Cố Tửu đứng nhìn cẩu lương bay vào mặt... con mẹ nó!!! Muốn tung hường liền cút cho lão nương, ngứa hết cả mắt.
Cô lại gần nói nhỏ tai Yên Yên, con bé nhẹ nhàng thả nhẹ một hạt giống lại gần chân họ...
"Mộc Đằng"
Một sợi dây mây dài ra quấn hai kẻ kia lại, trong con mắt hoảng sợ của mấy người còn lại, Yên Yên đã điều khiển dây mây ném chúng ra ngoài không thương tiếc. Làm Cố Tửu ghét là làm cô bé ghét, dám chọc tỷ không vui...hừ, chán sống!
Mấy người kia run run dựa cửa, mắt sợ sệt nhìn đám Cố Tửu. Moá ơi.... vậy mà đụng ngay dị năng giả.... tại con bé vô dụng kia cả, đã nói tối hãy tấn công, thế mà cứ xông vào.... đám người mắng cô nhóc kia xối xả trong lòng.
"Haha.... mọi người cứ ăn nhé, chúng tôi đi..." một cô gái sợ sệt nói, tay dẫn theo một đứa nhỏ muốn rời đi thì bị đứa nhỏ giật tay lại, đẩy ngã cô gái.
"Mẹ thật ngu ngốc, con muốn ăn, con muốn ăn!" Đứa nhỏ la ầm lên rồi nghé con không sợ hổ, tiến đến toan giật bát mì của Linh Phong, làm cậu tức giận.
"CÚT!!"
Linh Phong dứt lời liền một luồng khí mạnh đem đứa nhỏ kia đẩy ra xa, va phải tường rồi nằm dưới đất khóc la. Bà mẹ hoảng sợ lại ôm đứa bé vào lòng dỗ dành, chắc do lòng thương con lớn mà quát Cố Tửu, cô ta không ngu mà chọc dị năng giả dù nó có là con nít nhưng cô thì khác, nãy giờ cô ngoài nấu ăn thì chẳng làm chuyện gì.
"Cô không dạy bảo em mình à, để nó làm người khác bị thương như vậy, cái thứ vô học! Thằng bé muốn ăn chút thì đã làm sao! Làm người lớn lại tính toán với một đứa bé à! Đồ nhỏ mọn, ích kỷ!" Cô ta chỉ tay vào mặt Cố Tửu, mắng đến quên trời quên đất. Con cô ta muốn ăn thì đã sao! Nó là con nít, là để yêu thương.
Này... này.... người đánh là Linh Phong... thế quái nào cô nằm không cũng dính đạn vậy? Mắng đến nghiện thế kia? Mèo không ra uy lại nghĩ mèo bệnh phải không??? ( này Cố Tửu, là hổ! )
Lục mắt hung bạo thể hiện sự tức giận của cậu lúc này. Tiểu Bảo luôn thông qua dị năng nói chuyện cùng cậu nên cũng giải thích cô ta đang nói gì. Một con người rác rưởi cũng có thể chửi cô sao! Đáng chết!
Không để Cố Tửu kịp ngăn cản, Lục thoáng chốc đã đứng trước mặt cô ta, bẻ gãy cái tay chỉ vào cô. Âm thanh gợn người vang lên, như bẻ luôn xương của mấy người còn lại, có cả người sợ đến trắng bệch mặt, ngất xỉu.
"Aaaaaaaaa.....aaaaaa......" Cô ta hét to, đến đứa nhỏ trong lòng đã sớm bị cô ta ném xuống đất, ả ôm cánh tay mà lăn lóc dưới sàn.
"Lục.... lại đây!" Cố Tửu bịch tai, nhìn A Lục ra lệnh, cậu không chần chờ đã vọt về bên cô.
"Muốn đánh người thì trước tiên phải cắt lưỡi, ngươi là muốn ta điếc sao?" Cô trách cứ nói, làm đám người ngỡ là cô ngăn cản xém quăng nón ăn mừng, nghe cô nói xong liền hoạ mi tắt hứng.
"Ừm, lần sau liền theo lời lão đại mà làm" Lục gật đầu, ghi nhớ lời cô nói. Nhờ đó mà về sau, cái việc cắt lưỡi rồi mới tra tấn của Hung Thần làm nên ác danh sau này.
Cố Tửu ngồi xuống ghế, từ không gian lấy ra trái táo, cô đưa lên miệng cắn ăn trong tiếng nuốt nước không ngừng của đám người kia.
"Yên Yên, đem tô đi rửa đi, Linh Phong lên phòng cho Tiểu Bảo ngủ, còn Lục.... đi dẫn người bạn mới của chúng ta vào đây" Cô phân công ai làm việc đó rồi kêu đám người kia đến ghế ngồi.
Đám người phân vân vài phút, người nhìn ta, ta nhìn người, cuối cùng lấy can đảm lại ghế ngồi. Nói đúng hơn là đàn ông ngồi, đàn bà đứng phía sau.
"Các người cần gì?" Cố Tửu không thích vòng vo, nói thẳng vấn đề.
Mạt thế đến, ngoài giữ mạng còn phải lo chuyện ăn uống, có cướp bóc cũng không phải chuyện lạ, dù gì trong tiểu thuyết mạt thế chẳng phải cũng như vậy sao. Nữ nhân sau mạt thế càng là một dạng nhu nhược, dù bị áp bức cũng muốn dựa vào đàn ông.
"Chúng tôi muốn thức ăn, nhóm cô nhiều đồ ăn như vậy, chia chúng tôi vài bao hẳn còn rất nhiều đi" Một gã đàn ông không biết xấu hổ mở lời. Gã đã để ý, chỉ có 3 kẻ kia là có dị năng còn cô gái nhìn thoạt xanh xao này rất yếu đuối đi, gã có thể doạ rồi cưỡm đi vật tư.
"Vấn đề này thì không được, mấy người muốn ăn thì tự đi mà kiếm" Cố Tửu chẳng suy nghĩ nói.
Không làm mà muốn có ăn thì chỉ có ăn sh*t, mấy đứa nhỏ nhà cô còn thiếu thốn đó, mở miệng liền vài bao, sao không lên trời làm tiên luôn đi!
"Mày đừng có rượu mời không uống muốn uống rượu phạt! Tao đổi ý rồi, mày phải đưa 20 bao lương thực đây!" Gã tức giận đập bàn, mắt hung dữ nhìn cô.
Đám đàn ông ngồi cạnh cũng hùng hổ bắt nạt thiếu nữ nhà lành, vài gã còn lia ánh mắt bất thiện nhìn cơ thể của Cố Tửu, yết hầu khẽ vang tiếng ực. Cơ thể thế này, đè dưới người không biết sẽ ra sao nhỉ? Khà.... khà....
Đàn bà thấy chồng ánh mắt thèm thuồng nhìn người con gái khác không chút che giấu cũng nổi cơn giận nhưng nghĩ đến đám quái vật ngoài kia, miệng không hé, im như hến.
Cố Tửu thu biểu cảm mấy người kia vào mắt, mặt vô biểu cảm nói. :"Tôi không biết uống rượu, chọn ăn mồi được không?"
-------------------------------------------------------
Công thức kia trừ mì thì có thể thử nấu ăn nhé, ăn ngon lắm, mát và bổ nữa~ chỉ cần 2-3 lạng thịt, 2 trái su hào cùng 1 củ cà rốt nhé~ đây là ta tự nghĩ rồi nấu ấy, nếu ăn được cay thì thêm tiêu vào, nong nóng the the thông cổ họng lắm~
Truyện khác cùng thể loại
9 chương
18 chương
124 chương
227 chương
60 chương
101 chương