Trong phần truyện Chisaki đã được chính phủ cho 1 đặc ân vì đã hoàn toàn xám hối ... Đã gửi cậu đến thành phố cát ở hoang mạc Sahara ... Nhiệm vụ của Chisaki là phải làm cho người dân ở đây công nhận cậu , chính phủ chỉ nói thế làm cậu rất bối rối không biết phải làm thế nào vì đó giờ cậu chưa làm anh hùng hay người tốt bao giờ ...
Thủ lĩnh dẫn đầu dân tị nạn tên Ali ở đây đã cho Chisaki 1 cơ hội để ở lại ... Ngày đầu mọi người ở đây chửi rủa và nói cậu là tên bệnh hoạn ... Chisaki luôn coi người khác bệnh hoạn giờ đã được nếm thử cảm giác này , cậu cố gắng hết sức để trở về gặp Midoriya và chuộc lỗi cho Eri ...
Sau khi được thủ lĩnh ở đây phổ cập cho Chisaki về tình hình người dân , theo được biết cái ăn cái mặc ở đây rất thiếu thốn và đặc biệt là nguồn nước ... Hàng tuần ở đây cứ gặp liên tục những con quái vật cát trồi lên từ đất ... Chúng có khả năng phá hủy nhà ở nên người dân đã ra sức chống trả rất nhiều ...
Chisaki bắt đầu hỏi đến Quirk của Ali thủ lĩnh thì mới biết Quirk của ông là Thấy được di chuyển của người khác ... Ví dụ ai đó tấn công ông nếu bị ông nhìn thấy thì sẽ bị đọc được di chuyển giúp ông né 1 cách dễ dàng ...
Chisaki rất khâm phục tài năng của ông nhưng khi cậu hỏi ...
- Chisaki : Sao ông có trức thủ lĩnh như vậy mà người dân lại không coi trọng ông cho lắm...
- Ali chỉ cười rồi nói : Tôi không cần cái đó , từ khi tôi sinh ra đã không có được hạnh phúc rồi ... Nên tôi muốn sống sao thấy người ta hạnh phúc là được
- Chisaki thắc mắc : tại sao ... Ông phải chịu đựng như vậy?
- Ali : cậu thấy mấy đứa nhỏ kia không ? Quần áo cái có cái không , cuộc sống rất thiếu thốn ... Nếu cậu là nó cậu có chịu nổi không ...?
- Ali : Tụi nó luôn có ước mơ ... Mà không thể thực hiện được ! Vì ai mà nhận những đứa trẻ ít sức đề kháng , không được học đến nơi đến trốn chứ !
- Ali : Ba mẹ chúng chỉ dạy chúng sống thật tốt và làm con người tốt thôi , bởi vì họ cũng vậy không được học ! Hằng năm , bên quân đội có cho người đến đây tuyển dụng những đứa trẻ có tài năng để đi lính ... Ba mẹ chúng cũng gáng làm lụng cho chúng ăn thật nhiều để mau lớn vào quân đội , đỡ phải để con mình chịu cảnh khổ như họ
- Chisaki cảm nhận được : ... Tôi ... Thật may mắn ... Khi từng sống ngoài đường hay bãi rác ...
- Ali : Đúng vậy ... Tôi cũng chỉ muốn ở đây và chỉ dẫn họ thật nhiều thứ mà tôi biết , cho họ đỡ cực ! Thậm chí tôi làm vậy tôi cũng rất vui , họ không tôn trọng mình cho lắm thì mình tôn trọng họ thế thôi là đủ rồi ! Vì tôi là người khác quốc tịch họ mà , ở đây chỉ có duy nhất tôi là người Nhật
- Chisaki quỳ xuống : Xin ... Anh hãy dạy tôi ... Cách thích nghi với nơi này !
- Ali : Nếu cậu có quyết tâm vậy ... Tôi cũng sẽ giúp !
Trời gian trôi qua Chisaki luôn sợ bẩn của chúng ta giờ lại thích nghi với môi trường bẩn đến cỡ nào cũng được ...
Hàng ngày Chisaki luyện tập cùng Ali vì ông có Kosei đọc được di chuyển nên cậu cũng đã học được cách phòng thủ tấn công mà không dùng đến năng lực ... Và được Ali dạy tận tình về ngôn ngữ của người châu phi ở đây ...
Trong 1 lần Ali và Chisaki đánh với con quái vật cát ... Khi nó sắp giết đứa trẻ kia cậu đã nhào ra để con quái vật dẫm lên lưng của mình để bảo vệ lũ nhỏ ... Lúc đó Chisaki nghĩ mình đã bỏ mạng lại đây rồi , nhưng người dân và vùng lên chiến đấu giúp cậu ... Và dần dần công nhận Chisaki ... Hằng ngày cậu thức dậy chào hỏi mọi người rồi đi lấy nước ... Lúc về còn phát trái cây cho người dân
Chisaki dần trở nên thân thiện hẳn ... Nhờ Kosei tái cấu trúc của mình giờ chỉ còn 1 tay nên hơi khó ... Nhưng Chisaki vẫn thành công tạo được 1 bể nước nối từ dòng sông cách đây hàng trăm km giúp mọi người có cuộc sống ổn hơn ...
Và đến ngày đó ... Chiếc máy vote trong tay cậu đã sạc đầy , chỉ cần cho số người ở đây ấn vào nút trên máy khi đủ người ấn vote thì lúc đó cậu đã được mọi người công nhận !
Sau đó mọi người cũng vote cho Chisaki ... Cuối cùng cậu cũng được về Nhật Bản ...
- Những đứa trẻ : anh ấy sẽ đi sao ?/ Chisaki sẽ rời khỏi thị trấn này ạ? / Không có anh tụi em buồn lắm / anh ở lại được không?
- Chisaki xoa đầu những đứa trẻ đó : Anh sẽ đến thăm mấy đứa và mọi người vào dịp rảnh ! Bây giờ mấy đứa hứa với anh ... Sau này hãy nhập ngũ và sống 1 cuộc sống thật tốt nghe chưa !
- Những đứa trẻ đó xúc động ôm trầm lấy Chisaki : VÂNG!!
- 1 cậu bé : Em có thể trở thành anh hùng không ạ ?
- những đứa khác : Em ! Em nữa
- Chisaki : Được ! Chỉ cần các em có quyết tâm thì chuyện gì cũng có thể làm được nhớ đừng sa ngã như anh trong quá khứ đó
VÂNG
- 1 người dân : Cháu đi rồi sao ? Chisaki
- Chisaki : Vâng ! Nhưng cháu sẽ trở lại thăm mọi người nếu có dịp ...
- Chisaki nhắc nhở mọi người : Chú Ray nhớ đừng hút thuốc nữa ! Có hại lắm ... Và chú Chris nữa chú uống ít thôi , rượu bia không tốt đâu ... Dì cũng phải nuôi dạy tụi nhỏ khôn lớn nhé , cháu biết ước mơ dì làm giáo viên mà ! .v.v....
- Mọi người : Được rồi ta biết rồi / thằng nhóc này , cháu cũng biết nhắc nhở đấy / cảm ơn cháu Chisaki
- Chisaki òa khóc ôm lấy mọi người : cháu sẽ nhớ mọi người lắm !
Thủ lĩnh Ali đứng 1 góc cũng rơi nước mắt và nở nụ cười ... Chisaki thấy vậy liền đứng lên cục đá gần đó và nói những tâm tư của Ali cho mọi người và hi vọng mọi người hãy cùng thủ lĩnh của mình đấu tranh ! Ali rất xúc động ôm lấy Chisaki ... Và rồi Chisaki chia tay mọi người trong nước mắt
Cậu khoác khăn choàng quanh cổ và bước đi ... Cậu đã yêu cầu bên chính phủ không cần cho người đến đón ! Chisaki muốn đi vòng quanh thế giới 1 chút ... Cậu muốn đi đến những nơi mà cậu chưa thấy , để ngắm nhìn thế giới và con người ở khắp nơi như thế nào ...
- Chisaki nhìn mây : Mình sẽ về Nhật sớm thôi , đặc biệt là em ... Midoriya ! Giờ hãy đi thám hiểm cái đã .
Hành trình thám hiểm đi khắp nơi của Chisaki đã được bắt đầu !
Truyện khác cùng thể loại
25 chương
172 chương
22 chương
62 chương
1419 chương