Mị U Danh Tử

Chương 14

Dục vọng một khi mở, rất khó dừng lại. Nguyễn Tân mang thai bốn tháng, Tôn Nguyên Huy rốt cuộc từ A quốc trở lại. Vì đã bắt đầu hoài thai, Nguyễn Tân dọn về nhà ở, công ty cũng rất ít đi. Hai người quay về tiết tấu sinh hoạt trước kia. Tôn Nguyên Huy vẫn như cũ chăm sóc Nguyễn Tân, chính là lại không có chạm vào Nguyễn Tân một lần. So nói tiểu biệt thắng tân hôn, ngay cả trước kia thường ba tuần một lần đều không có. Tôn Nguyên Huy chủ yếu vẫn là lo lăng thân thể Nguyễn Tân, chính hắn cũng nghẹn đến mức lợi hại, chính là nghẹn đến mức lợi hại mới càng sợ gặp Nguyễn Tân mất chừng mực. Cố tình Nguyễn Tân không biết tốt xấu, chính mình biến đổi phương phápthượng vội vàng tới gần Tôn Nguyên Huy, cuối cùng tức giận, dứt khoát thừa dịp Tôn Nguyên Huy ngủ cột hắn vào giường. Lúc Tôn Nguyên Huy tỉnh lại liền cảm giác được tay mình bị cà vạt cột trên đỉnh đầu, dương v*t mình bị liếm đến vừa ướt vừa ngạnh(cứng~), vệt nước kéo dài đến rừng rậm tươi tốt. Người khởi xướng đưa lưng về phía chính mình, sống lưng bóng loáng bị ánh trăng chiếu xuống lung một tầng lãnh quang(ánh sáng lạnh). Hai ngón tay thon dài biến mất ở giữa song mông, đâm vào rút ra một trận tiếng nước dâm mĩ. “Nguyễn Nguyễn.” Nguyễn Tân chấn kinh quay đầu, nghĩ đến tay Tôn Nguyên Huy đã bị y trói lại liền kiêu ngạo lên. Y ấn mở đèn đầu giường, biểu tình trên mặt Tôn Nguyên Huy giấu sau ánh đèn tối tăm, nhìn đến Nguyễn Tân một trận chột dạ. Y cọ tới cọ lui bò đến trên người tôn nguyên huy, hôn môi tinh mịn dọc theo đường cong sắc bén của tôn nguyên huy rồi tới môi phương đôi. Nguyễn Tân từng chút từng chút điểm môi Tôn Nguyên Huy, đôi mắt sáng lấp lánh nhìn hắn, từng chữ từng chữ dây dưa: “Nguyên Huy, em muốn.” “Nguyễn Nguyễn, hiện tại thân thể em……” Lại là nghe  luận điệu này, Nguyễn Tân lo hôn cằm Tôn Nguyên Huy, đầu lưỡi câu mồ hôi từ râu hắn, kéo dài đến hầu kết Tôn Nguyên Huy. “Bác sĩ rõ ràng nói qua bảo bảo thực khỏe mạnh, qua ba tháng liền có thể có sinh hoạt.” (Vợ chồng~) Nguyễn Tân một ngụm ngậm bộ phận nhô lên, nhẹ nhàng gặm cắn nhũ thủ hắn. “Không cần lấy em làm cớ, rõ ràng là anh đi một chuyến A quốc, sau khi trở về liền không được đi?” Ngón tay Nguyễn Tân vuốt ve lên bụng Tôn Nguyên Huy, thăm dò vật cứng đứng thẳng phía dưới. Đồ vật bị y liếm đến ướt át run lên trong tay, một giọt dịch theo đỉnh chảy vào lòng bàn tay Nguyễn Tân. “Nguyễn Tân, buông anh ra.” Đáy mắt Tôn Nguyên Huy như giông bão sắp đến, Nguyễn Tân ngẩng đầu nhìn thoáng qua còn cà vạt hoàn hảo, hoàn toàn không để ý tới Tôn Nguyên Huy, chính mình ngồi xuống bên hông đối phương. “Không.” Nói xong Nguyễn Tân tự xoa trước ngực mềm mại một đoàn, ngón tay trắng nõn kẹp đầu v* đỏ tươi một chút qua lại xoa nắn. Hai tiểu mềm thịt cũng không vì mang thai liền trướng đại, nhưng đầu v* lại lớn, cố tình quầng vú Nguyễn Tân còn nhỏ, trướng lên tựa như một viên táo đỏ ở giữa nhũ thịt, nhẹ nhàng khảy lên liền run rẩy lắc lư trái phải. “Lão công… Thật là khó chịu a……” Nguyễn Tân chính mình chơi đến eo mềm, ngực vẫn luôn cao thẳng rũ đi xuống. Nguyễn Tân chống nệm xê dịch về phía sau, nơi vừa rồi ngồi  đã tích lũy một tiểu d*m thủy, ở cơ bụng Tôn Nguyên Huy thành một vũng. Nguyễn Tân vừa động ở trên bụng đối phương lau một tầng thủy quang. Nguyễn Tân trở tay cầm vật cứng phía sau, tuốt động trên dưới hai cái, rên rĩ nói: “Muốn anh tiến vào……” Y chậm rãi thối lui đến giữa hai chân Tôn Nguyên Huy, quỳ ghé vào trên giường. Từ tầm mắt Tôn Nguyên Huy nhìn lại, che đậy dương v*t Nguyễn Tân. Hắn nhìn không thấy từ hoa huy*t Nguyễn Tân tràn ra d*m thủy, cũng nhìn không thấy hai ngón tay Nguyễn Tân ở hậu huyệt như thế nào đâm chọc. Đầu lưỡi phác hoạ dương v*t hắn rất nhanh hấp dẫn toàn bộ lực chú ý của Tôn Nguyên Huy. “Cẩn thận bụng”, “Đừng náo loạn” đều bị vứt lên chín tầng mây, Tôn Nguyên Huy hiện tại chỉ nghĩ vật nhỏ gây sự đè ở trên giường hung hăng xỏ xuyên. “Muốn côn th*t anh……” Nghe được Tôn Nguyên Huy thở dốc càng thêm thô nặng, Nguyễn Tân đắc ý đem nhục bổng hắn hàm vào trong miệng. Môi răng ma xát vòng hành thân, mút vào lỗ nhỏ, phát ra tiếng vang “Tấm tắc”. Chờ đến côn th*t ở trong miệng lại lớn một vòng, Nguyễn Tân rốt cuộc ngẩng đầu, ánh mắt mê ly đầy hơi nước, biểu tình mị hoặc lại dâm đãng nhìn về phía Tôn Nguyên Huy, đầu lưỡi liếm thủy dịch tràn ra khóe miệng một chút, đôi môi hé mở: “Lão công… Cắm vào……” Tôn Nguyên Huy đột nhiên vùng một chút, tay trói ở đầu giường động tác bị hắn kéo “Kẽo kẹt” một tiếng. “Vô dụng, lão công… Em cột đến siêu —— chặt.” Nguyễn Tân bò lên trên thân mình hắn, hướng tới gậy th*t Tôn Nguyên Huy cầm lên. “Nguyễn Nguyễn, chuyển qua.” “Không cần…” Nguyễn Tân quay đầu lại, thân thể chậm rãi trầm xuống, chỉ chốc lát liền dùng hậu huyệt ướt át ngậm lấy phân thân. “Anh rõ ràng thích xem……” “Anh không thích, em chuyển qua.” Tôn Nguyên Huy âm thanh trầm thấp, Nguyễn tân ngậm lấy dương v*t lại nhảy lên một chút. “Đừng gạt người, nó đều nói cho em.” Ngón tay Nguyễn Tân an ủi, một tay khác xoa nắn hai trứng nặng trĩu. Bụng nhô lên ngăn trở Nguyễn Tân khom lưng, y thâm nhập rồi tìm vị trí thoải mái. Cự căn cọ qua điểm mẫn cảm, lực đạo nhanh không chậm, kích cỡ lại hung tàn. Y hơi ngửa ra, chống cánh tay ở phía sau. Tôn Nguyên Huy nhìn Nguyễn Tân yếu ớt đĩnh động, dần dần thả lỏng thân thể. Vòng eo mê người như cuộn sóng nhấp nhô không chừng, rên rĩ như ẩn như hiện cùng với thanh âm thân thể va đứt quãng truyền đến. Dâm từ lãng ngữ trong miệng Nguyễn Tân khiêu khích không ngừng, kỳ thật trên mặt đã sớm hồng đến không được, nhưng kích thích Tôn Nguyên Huy như thế nào hắn đều không phản ứng. Nguyễn Tân cắn răng một cái, hoàn toàn ngồi xuống, huyệt thịt chặt chẽ xoắn đến hai người đồng thời kêu lên một tiếng. Nguyễn Tân lười biếng quay đầu lại, đôi mắt câu lấy Tôn Nguyên Huy, nói: “Nguyên Huy… Em mệt mỏi……” “Ân? Cho nên?” “Anh động được không?” Nguyễn Tân gắt gao co rút lại hậu huyệt, kéo dài ngữ điệu kêu lên: “Lão công… Nhanh…” Nguyễn Tân mâm cuối run lên, Tôn Nguyên Huy đột nhiên đĩnh động lên. Hông mạnh mẽ hữu lực ôm thân thể Nguyễn Tân. dương v*t ở huyệt đạo đấu đá lung tung, chống ở điểm mẫn cảm Nguyễn Tân điên cuồng đâm chọc. “Đừng… Quá… Quá nhanh……” “Nguyễn Nguyễn không phải kêu anh nhanh một chút sao?” Tôn Nguyên Huy lực đạo không thu phản phóng, Nguyễn Tân ngửa ra sau thân mình bị xóc đến thẳng run, màu đen tóc ngắn quét ở phía sau cổ, chỉ làm người loáng thoáng nhìn đến sườn mặt ngẩng hoàn mỹ đường cong. “Quá… Quá mạnh… Tôn… Tôn Nguyên Huy… Anh đừng……” Mồ hôi theo cổ Nguyễn Tân trượt xuống, Tôn Nguyên Huy hoạt động tay, thừa dịp giường theo hai người kẽo kẹt nháy mắt đột nhiên vùng ra, roẹt một tiếng đem cà vạt xé thành hai nửa. “Như thế nào đến phiên anh xuất lực liền không gọi lão công?” “Lão… Ngô……” Nguyễn Tân bị đỉnh đến nước mắt chảy ròng, chịu không được cánh tay buông lỏng, cả người ngưỡng về phía sau. côn th*t ướt át lộ ra, một cổ dịch bôi trơn cũng rải ra dừng ở lông mao Tôn Nguyên Huy. Tôn Nguyên Huy bắt được Nguyễn Tân, y cả kinh, chưa kịp phản ứng đã bị Tôn Nguyên Huy đẩy ngã trên giường, hai chân bị nâng cao đáp trên vai Tôn Nguyên Huy. Nhìn Tôn Nguyên Huy ôn hòa tươi cười, Nguyễn Tân đột nhiên giãy giụa, còn chưa chạy thoát đã bị Tôn Nguyên Huy dùng một nửa cà vạt dư lại trói cổ tay. “Nguyên Huy… Nguyên Huy anh không thể như vậy.” “Anh đương nhiên có thể.” Nói xong Tôn Nguyên Huy lập tức đem dục vọng chính mình đỉnh vào hậu huyệt Nguyễn Tân, đại khai đại hợp động tác lôi kéo toàn bộ hậu huyệt. Vách trong bị không ngừng căng ra, bên trong càng ướt càng nóng làm người không màng tất cả. “Nguyên… Nguyên Huy… Em… Chịu không nổi… Dừng… Không… Không cần……” Tôn Nguyên Huy hôn đùi Nguyễn Tân, dưới thân đĩnh động không ngừng, hung mãnh đem trứng chụp song mông trắng nõn, d*m thủy bị đánh đến vẩy ra. “Anh không được?” “Được… Được… Quá… Tôn Nguyên Huy… Em sắp chết… Em sắp chết… A…… A!” Điểm mẫn cảm bị quy đầu thô to hung hăng đỉnh, Nguyễn Tân chỉ cảm thấy một trận đầu choáng hoa mắt, trước mắt như pháo hoa nổ tung, ý loạn tình mê mở được mắt. Tôn Nguyên Huy từ trong Nguyễn Tân thân thể lui ra, tay tuốt động nhục bổng Nguyễn Tân còn phun ra, mềm nhũn run run sau đó hắn quét đỉnh nhỏ một vòng. Tôn Nguyên Huy cúi thân xuống, hoa huy*t ướt át còn không thỏa mãn co rút không ngừng, hắn hung hăng hút một ngụm, dưới thân run lên, hai đùi theo bản năng khép lại. “Đem chân tách ra.” Nguyễn Tân run lên, lại ngoan ngoãn đem hai chân cuộn lên dẫm lên trên giường. Tay Tôn Nguyên Huy ấn đùi Nguyễn Tân, một tay khác ở hoa huy*t du tẩu một phen. Hai ngón tay sau đó cắm vào hoa huy*t, Nguyễn Tân nảy một chút, muốn hưởng thụ một lát, ngón cái Tôn Nguyên Huy lại ấn lỗ nhỏ trên hoa môi. Hoa dịch tràn ra một vòng, Nguyễn Tân đột nhiên buộc chặt thân thể. “Không… Không thể… Tôn Nguyên Huy… Tôn Nguyên Huy……” Tay Tôn Nguyên Huy đâm vào rút ra nhanh hơn, ngón tay cái theo hai  ngón tay ở bốn phía lỗ nhỏ không ngừng xoa nắn. Cảm giác ngứa ngáy làm Nguyễn Tân hét lên, hai  đùi giãy giụa trên giường. Một chân không bị Tôn Nguyên Huy áp chế trên vai, cảm giác tê mỏi giữa huyệt một chút lại không giảm bớt. Ngón tay trừu động càng lúc càng nhanh, cảm giác phía trước càng ngày càng đậm, thủy ý mênh mông trong thân thể không ngừng cuồn cuộn. “A a a a… Cầu… Cầu anh… Lão công… Lão công em sai rồi… Không cần… Không……” Tôn Nguyên Huy đột nhiên phát lực, tiếng nước liên tiếp nối thành một mảnh, hoa huy*t co rút cảm giác được hung hăng hút lấy hai ngón tay. Tôn Nguyên Huy đột nhiên đem tay rút ra, một phen nắm đồ vật phía trước Nguyễn Tân đỉnh. Một tay khác từ hoa đế hung hăng vỗ hai cái, huyệt khẩu đột nhiên thít chặt, sau đó từ lỗ nhỏ phun ra đại cổ nước tiểu. Nguyễn Tân xoắn thành một đoàn, sau đó nức nở run rẩy. Hai chân khép không được bị đại chưởng Tôn Nguyên Huy hữu lực đè nặng, người nọ mê luyến nhìn hoa huy*t co rút, yếu hầu trượt lên bại lộ dục vọng hắn cất giấu. Nguyễn Tân xấu hổ đến cơ hồ muốn té xỉu, từ nhỏ đến lớn hắn chưa bao giờ sử dụng quá hoa huy*t niệu đạo, hiện tại… Hiện tại lại…… “Anh thật quá đáng!” “Nguyễn Nguyễn theo cố thịnh kiệt chạy lâu như vậy, hiện tại anh thu một chút lợi cũng coi như quá phận?” “Anh!” Nguyễn Tân xoay đầu, căm giận lại không nghĩ quản dục vọng Tôn Nguyên Huy còn đứng thẳng.