Mệnh Đào Hoa Của Nữ Phụ

Chương 3 : Tình thương của mẹ

Từ khi xuyên qua tới nay, không ai tới thăm cô cả cô cũng không quan tâm lm chi cho mệt. Cô bây giờ đang nghĩ cách phải lm s để tránh xa cái hậu cung của nữ chính đây này. Haizz~~ số của ta thật khổ a~. Cạch. . . Cửa phòng đc mở ra, theo sau là một người phụ nữ khoảng 35 nhưng vẫn còn giữ đc cái nét đẹp không khác j 30 cả. Bà Lam( ý là mẹ hiện tại của chị Tuyết ta đấy) vừa bước vào phòng liền thấy con gái mk đã tỉnh và đang nhìn bà. Không kìm ném đc xúc động, bà bước nhanh lại gần Tiểu Tuyết ôm cô vào lòng, giọng có chút run: -Tiểu Tuyết, con đã tỉnh rồi à có cần gọi bác sĩ kiểm tra lại không? Lại nói về Tiểu Tuyết, thân hình cô có chút cứng lại vì 2 lí do: 1 là vì cô không phải là con gái "thật" của bà nên cảm thấy áy náy 2 là vì cô tham luyến cảm giác có người quan tâm. Thật ra cô là cô nhi đc mẹ Sở( mẹ cũ của chỉ) nhận nuôi lúc 15t. Tuy không phải con gái "thật" nhưng đã mượn thể xác của nguyên chủ cũ r nên cũng phải bảo vệ gia đình này. Trong đôi mắt đen láy kia có tia kiên định. Bà Lam từ nãy giờ không nghe thấy cô trả lời vội vàng cầm chặt vai cô mà hỏi han rất nhiều. Cô cũng trả lời đầy đủ nói mk có một số chuyện quên mất đi nhưng k sao. Cô cầm tay của bà Lam để lên mặt mình để bà vuốt ve mặt, nói: - Mẹ à, con đã khoẻ rồi mẹ cũng nên cho con xuất viện thôi Bà Lam bất đắc dĩ vuốt ve mặt cô thở dài nói: - Haizz~~ thôi đc rồi mai mẹ sẽ cho con xuất viện rồi về nhà của chúng ta. - Vâng ạ! Mẹ à con đã có "một giấc mơ dài" khi hôn mê nên con rất chờ mong cuộc sống mới của con đấy. A thật chờ mong ^-^