Mau Xuyên: Vai Ác Lại Hắc Hóa
Chương 691 : Con Bé Thích Đó Là Tốt Nhất
Edit: Padu/ Beta: RED, Trant
Nhà tạo mẫu J trải đời nên vô cùng thức thời, chờ hai người âu yếm xong mới hào hứng nói: "Anh Ngụy, quý cô đây quả là đẹp hết chỗ chê! Anh xem tôi còn chưa trang điểm thậm chí son dưỡng cũng chưa tô mà làn da với sắc môi cô ấy đã quá hoàn hảo.
Tô vẽ lên có khi lại hỏng hết vẻ đẹp tự nhiên này."
Lời này nghe êm tai, Ngụy Xương hơi nhướng mày: "Người tôi thích đương nhiên không kém."
J ho nhẹ: "Anh Ngụy, tuy quý cô đây đã xinh đẹp rạng ngời, nhưng dẫu sao sắp tham gia buổi tiệc quan trọng, tốt nhất vẫn nên phối thêm chút phụ kiện.
Chỗ tôi có không ít trang sức, có điều e là sẽ hạ thấp đẳng cấp của anh."
Salon J phụ trách "tân trang" khách hàng từ đầu tới chân, ngoài tạo kiểu tóc thì lễ phục hay trang sức châu báu đều không thiếu.
Rất nhiều phu nhân tiểu thư quyền quý thường xuyên ghé thăm, chi phí mỗi lần không dưới sáu chữ số*.
Nhưng dù gì chuyên môn của tiệm cũng là tạo hình nên không thể đọ được những cửa hàng đá quý.
Những danh gia vọng tộc thích khoe mẽ đó có ai không tự chuẩn bị?
[*Chính xác là >(100.000 rmb = 360.487.177 vnd)]
Ngụy Xương nghe vậy cũng thấy xác thật không thể để cục cưng chịu thiệt, đang định sai lão Phương chuẩn bị thì đột nhiên bị người cá nhỏ hồ hởi kéo tay tới quầy trang sức.
"Chú, cháu thích cái vòng cá heo này!" Nam Tầm chỉ vào một cái trong đó nói.
Đó là một chiếc vòng cổ làm từ đá Sapphire, mặt dây là hai chú cá heo tinh nghịch sống động, cũng tinh xảo, tuy nhiên...!
J khá bất ngờ: "Chiếc vòng này tên Con cưng của biển cả, bởi cá heo là sinh vật biển rất được yêu thích.
Chúng nó đáng yêu đấy, chiếc vòng cũng rất hợp với quý cô đây.
Có điều giá khá...!mềm."
Hiển nhiên "giá mềm" là so với mặt bằng các xa xỉ phẩm.
Còn giá trị một, hai trăm nghìn đối với người bình thường đã không hề thấp.
J cực kỳ am hiểu giới thượng lưu.
Phần lớn họ thích so bì, đặc biệt trên phương diện thời trang.
Tiệc tùng chính là dịp hoàn hảo để phô trương bản thân, họ sẽ không bỏ qua cơ hội này.
Ngụy Xương không màng tới J mà chỉ hỏi Nam Tầm: "Lam Lam thích cái này?"
Nam Tầm gật gật đầu: "Dễ thương lắm, cháu thích!"
Ngụy Xương hiếm khi thấy cục cưng của mình thích thứ gì đến vậy, lập tức búng tay: "Vậy chọn cái này, đi lấy cho tôi cái mới."
J sửng sốt ước chừng ba giây mới đáp: "Anh Ngụy, vòng cổ này gần như rẻ nhất chỗ tôi.
Anh thực sự định chọn nó cho buổi tiệc sao?"
Ngụy Xương liếc anh ta một cái, hờ hững nói: "Dù quý đến mấy cũng không bằng thích.
Con bé thích, đó là tốt nhất."
J cười gượng, vội vàng đi lấy vòng cổ.
Ngụy Xương tự mình đeo nó cho Nam Tầm, tán thưởng từ đáy lòng: "Ánh mắt Lam Lam thật tốt, chiếc vòng này rất hợp với cháu."
Nam Tầm cười lộ hàm răng trắng bóc: "Cám ơn chú, chú tốt nhất."
Ngụy Xương kéo dài giọng: "Thật là một đứa bé dễ chiều, chỉ vậy đã vừa lòng?"
"Chú, cháu không cần đeo khuyên tai ạ?" Nam Tầm hỏi.
Ngụy Xương vén lên lọn tóc dài bên tai cô, ngắm nhìn vành tai trắng nõn như ngọc kia.
Từ khi mọc ra hai chân, lớp vây cá mỏng gần như trong suốt trên tai cô cũng biến mất, bé người cá thật sự giống đã hoàn toàn biến thành một con người.
"Không đeo, chú sợ cháu đau." Ngụy Xương thích thú nhéo vành tai cô.
Nam Tầm ồ một tiếng, ngoan ngoãn nói: "Cháu nghe chú hết."
Suốt cả hành trình Phương Hằng mặt than sâu sắc cảm nhận được mình là một người dư thừa.
Nhưng chú có giác ngộ cao, thời điểm anh Ngụy không cần đến mình, chú đều giảm sự tồn tại của bản thân đến mức thấp nhất.
Nhà tạo mẫu giúp Nam Tầm chọn một đôi guốc thủy tinh màu xanh băng nạm kim cương, cực kỳ xứng với sắc màu lễ phục.
Nhưng Ngụy Xưng bác bỏ thẳng thừng: "Không cần đổi giày, Lam Lam đi đôi giày trắng đế bằng này là được."
Nhà tạo mẫu J: ...
Ha ha, định đi cái đôi đế bằng đó dự tiệc ấy hả?
Ngài J mắc chứng ám ảnh cưỡng chế sắp phát khùng tới nơi, vòng cổ rẻ tiền có thể miễn cưỡng chấp nhận.
Nhưng kết hợp váy dạ hội cao cấp với đôi giày đế bằng? Có nghe lầm không?
"Anh Ngụy, do quý cô không thích đế cao ạ? Tôi có thể chọn cho cô ấy một đôi guốc thấp." J cố gắng khuyên nhủ.
Ngụy Xương liếc qua: "Lam Lam thích nó."
Nhà tạo mẫu cạn lời, đành trơ mắt nhìn cô bé xinh đẹp kia xỏ đôi giày như thế đi ra ngoài, sâu trong lòng thì sắp phát điên.
Cô bé này mặt còn nét thơ ngây, phòng chừng chỉ mới mười bảy, mười tám tuổi, ấy vậy dáng người thướt tha quyến rũ chẳng kém ai.
Có điều không đi giày cao gót nên cô bé đứng cạnh anh Ngụy trông nhỏ xinh, anh Ngụy còn theo phong cách đàn ông thành thục, tạo thành bộ đôi ông chú loli chính hiệu.
Trời biết khoảnh khắc J thấy anh Ngụy mang một cô gái đến đã khiếp sợ tới mức nào.
Nghe đồn đại nhiều, nhưng lần đầu tiên anh ta tai nghe mắt thấy anh Ngụy công khai mang theo bạn gái.
J không khỏi thở dài, cũng không biết anh Ngụy đưa cô bé xinh đẹp này dự tiệc sẽ khiến những người phụ nữ kia hết hy vọng hay càng thêm xáo động.
Ngụy Xương dắt người cá nhỏ của anh đi trước, Phương Hằng ôm một hộp quà siêu to theo đuôi.
Đến biệt thự nhà họ Tần, Phương Hằng tiến lên xuất trình thiệp mời.
Vệ sĩ ngoài cửa thấy khách đến là anh Ngụy và bạn gái thì thái độ trở nên vô cùng cung kính, một người trong đó vội dẫn mấy người đi vào.
Lúc này bữa tiệc đã diễn ra quá nửa, tốp năm tốp ba trai gái đang nâng ly cười cười nói nói.
Nhưng thời điểm Ngụy Xương vừa bước vào, mọi thanh âm đều im bặt, vài giây sau mới lại dậy tiếng xì xào khe khẽ.
"Hình như là anh Ngụy! Trời ạ, mặt mũi ông Tần ghê gớm thật, vậy mà mời được cả ông thần này tới!"
"Không phải ông Tần với anh Ngụy không đội trời chung à? Sao ông Tần lại mời anh Ngụy? Chẳng lẽ là khách không mời?"
"Cô nghĩ đây là nơi nào, không có thiệp mời chắc chắn không vào được.
Anh Ngụy trước kia là con nuôi của ông Tần, mấy người không biết hả?"
"Hóa ra anh Ngụy trẻ thế này, đẹp trai thật!"
Tối nay Ngụy Xương mặc bộ Âu phục đen thiết kế riêng, tóc ngắn vuốt ngược ra sau để lộ vầng trán cao rộng, ngũ quan xuất sắc càng hiện ra sắc nét.
Bộ dáng ít nói ít cười trông có vẻ đáng sợ, lại cũng tôn lên sự cuốn hút của người đàn ông trưởng thành.
Toàn bộ phái nữ ở đây gần như đều dán mắt lên người anh, dường như thấy được những cái mác to "Kim cương vương lão ngũ", "Người đàn ông độc thân hoàng kim", v.v
"Đợi đã, cái cô bên cạnh anh Ngụy là ai, trông cũng xinh thật.
Chẳng lẽ đây là cô gái thần bí làm anh Ngụy mê như điếu đổ trong truyền thuyết?"
Bởi vì khí thế của Ngụy Xương quá mức mạnh mẽ, lập tức hút hết mọi ánh nhìn nên phải một lúc sau mọi người mới hoàn hồn để ý thấy cô gái anh đang ôm.
Cô gái này rất xinh đẹp.
Ngũ quan tinh xảo, mái tóc xanh đen dưới ánh đèn hào nhoáng lộng lẫy vô ngần.
Đôi con ngươi đồng màu với mái tóc, như sắc trời lắng xuống sau buổi chạng vạng, xanh thăm thẳm.
Khoác lên bộ váy dạ hội xanh băng tôn lên làn da trắng ngần như một nàng công chúa bước ra từ truyện cổ tích khiến người người thổn thức.
Truyện khác cùng thể loại
204 chương
86 chương
90 chương
49 chương
10 chương
49 chương
18 chương