Edit: lilianjhs_ Beta: SSNNA_anh12 Môi đỏ, khóe mắt tràn một chút lệ chí, trên trán nở rộ một đóa hoa sen đỏ, kèm theo một bộ hồng y quyến rũ. Đây là trang phục của Lạc Yên, trang phục là đoàn phim chuẩn bị, còn trang điểm là tự nàng làm. Lệ chí là thân thể này của nàng vốn dĩ đã có, mà đóa hồng liên trên trán là chính nàng dùng son môi vẽ lên. Lạc Yên vốn có dung mạo mỹ diễm, chỉ là không chịu tiếp thu quy tắc ngầm, mới có thể vẫn luôn là nữ minh tinh tuyến mười tám. Thời điểm nhìn thấy trang phục của Lạc Yên, những người ở đoàn phim đều có tâm tư khác nhau, có kinh diễm, có hâm mộ, đương nhiên cũng có khinh thường, trong đó phản ứng lớn nhất hẳn chính là đạo diễn Chu Phàm. Tất cả mọi người đều biết, khi công tác đạo diễn Chu Phàm thập phần nghiêm túc, trước khi quay chụp mỗi bộ phim, hắn đều sẽ làm rất nhiều công tác, đương nhiên lúc này cũng không ngoại lệ. Chu Phàm trước khi quay《Trích Tiên》đã đọc đi đọc lại nhiều lần, đối với nhân vật bên trong thập phần hiểu biết. Nói thật,《Trích Tiên》có rất nhiều nhân vật xuất sắc, nhưng là để cho hắn ấn tượng khắc sâu chính là Ngọc Dao. Ngọc Dao nhiệt liệt, Ngọc Dao si tình, Ngọc Dao tuyệt vọng, Ngọc Dao quyết liệt, mỗi một mặt của nàng đều có thể làm người ta ghi khắc trong thâm tâm. Theo lý thuyết, Ngọc Dao phải là nữ số 3 của bộ kịch này mới đúng, nhưng thời điểm casting, Chu Phàm vẫn luôn không tìm thấy người thích hợp, liền nhẫn tâm xóa rất nhiều cảnh diễn của nhân vật này, cho nên sau đó nhân vật này mới có thể rơi xuống tay nữ minh tinh tuyến mười tám như Lạc Yên. - - Rốt cuộc lúc ấy suất diễn của Ngọc Dao cơ hồ đã bị giảm thành vị trí của một người qua đường, nhóm nữ minh tinh giới giải trí liền cho rằng nhân vật này không quan trọng, sẽ không quá xuất sắc, vậy nên không ai nguyện ý nhận. Nhưng hiện tại, thời điểm nhìn thấy Lạc Yên, trong lòng đạo diễn Chu Phàm không khỏi cảm thấy vui vẻ, hắn có dự cảm, Ngọc Dao của hắn hoàn toàn không cần giảm bớt suất diễn, bất quá hiện tại còn phải xem kỹ thuật diễn của người này mới được. Nghĩ như vậy, đạo diễn Chu Phàm lập tức đứng lên, mở miệng nói: "Mục Ca, còn có vị này......" Phó đạo diễn Trần ở một bên vội vàng nhắc nhở: "Cô ấy tên Sở Lạc Yên." Đạo diễn Chu Phàm ừ một tiếng, tiếp tục nói: "Mục Ca cùng Sở Lạc Yên vào chỗ, hai người các ngươi tới diễn một chút cảnh thứ hai mươi tám." "Được." Lạc Yên cùng Mục Ca nhanh chóng vào chỗ đạo diễn Chu Phàm an bài, chuẩn bị bắt đầu cảnh quay. Một tiếng "Action" của đạo diễn Chu Phàm vang lên, máy quay ngay lập tức hướng về hai người. Cảnh thứ hai mươi tám là sau khi Ngọc Dao trở thành ma tu, đối nghịch với Mộc Dương. Trong cảnh này, Ngọc Dao sẽ chết dưới kiếm của Mộc Dương. "Ngọc Dao, chớ có si mê không tỉnh, quay đầu là bờ." Nam tử một thân bạch y cầm trường kiếm trong tay, biểu tình trên mặt giống như là tảng băng ngàn năm không tan, lạnh nhạt vô tình. Chỉ là cho đến khi Ngọc Dao gặp được cảnh tượng người trước mặt đối đãi với đồ nhi Nguyệt Y của hắn...... Băng tuyết hòa tan. -- Đại khái có thể hình dung như vậy. "Quay đầu là bờ?" Biểu tình của Ngọc Dao có chút hoảng hốt, nhưng rất nhanh liền biến mất, khóe môi nàng gợi lên một tia châm chọc mang theo ý cười: "Ngươi không biết sao? Khi lựa chọn con đường này, ta liền không nghĩ tới việc quay đầu lại!" Đạo diễn Chu Phàm nhìn Lạc Yên biểu diễn, ánh mắt dần dần hiện lên ý cười vừa lòng. Không nghĩ tới nữ minh tinh tuyến mười tám này lại có thể diễn sống hình ảnh Ngọc Dao hắn muốn bấy lâu. Chỉ là hắn có điểm không rõ, nữ tinh này kĩ thuật diễn không tồi, sao có thể vẫn luôn ở tuyến mười tám? Nhìn Lạc Yên đối mặt với nam phụ mà không chút luống cuống, hắn vừa lòng gật gật đầu. Hắn nghĩ, hôm nay quay xong hắn liền đi tìm biên kịch, đem suất diễn đã bị cắt bỏ của Ngọc Dao thêm về! "Cut!" Một cảnh đã được quay xong, ngoại trừ việc còn hơi xa lạ với máy quay, Chu Phàm không tìm không thấy khuyết điểm khác của Lạc Yên.