1] Tôi là một con gà trống con, cha và mẹ từ sớm đã bị người ta mần thịt mất, cũng không biết đã tiến vào bụng ai, phỏng chừng ngay cả xương cốt cũng chẳng còn. Nhưng tôi cũng không phải vô thân vô cố, tôi có những người bạn kê kê* sống cùng một chuồng gà, còn có vị chủ nhân mỗi ngay cho ăn cho uống, dốc lòng nuôi dưỡng tôi và rất quan trọng với tôi. [kê là gà, kê kê đọc chung thì phát âm ji ji (JJ) ý chỉ của quý ý, nên khi tác giả dùng kê kê thì mình giữ lại để hiểu cả 2 nghĩa nha kaka] Chủ nhân trông giữ mỏm núi gia truyền, nuôi dưỡng bầy gà chúng tôi. Không cần phải bị nhốt trong lồng gà chật hẹp âm u cả ngày, tôi và các bạn nhỏ của tôi rất là tự do, có thể chạy tung khắp núi suốt ngày, chúng tôi rượt đuổi đùa giỡn, la lối lăn lộn, đến tối lại ngoan ngoãn trở về chuồng gà, ngủ trong ổ gà cỏ ấm áp. Vào dịp lễ tết, chủ nhân cũng rất hào phóng, ổng mang tặng gà mái già cho các thân bằng hảo hữu, mỗi con đều là gà mái xịn, không phải ăn thức ăn mà lớn, hay là dùng chất kích thích nào cả. Tôi cho rằng cuộc sống sẽ mãi như thế, chờ khi tôi trưởng thành, sẽ giao phối với gà mái sinh gà con, cuối cùng sẽ không thoát khỏi số phận, sẽ giống như cha mẹ, sớm muộn cũng vào bụng người khác, nhưng mà… [2] Nhưng mà trở trời rồi. Mưa rơi liên tục một tuần, cả thế giới đều không xong, tuy nói là chưa đến ngày tận thế, nhưng bọn gà mái đều ngã bệnh hết, trước mắt gà mái trên toàn cầu đều khan hiếm trầm trọng, gần như tuyệt chủng hết rồi. Đáng lẽ trong bầy gà mái thả rông luôn có một hai con gà trống, sự tồn tại của gà trống, có tác dụng kích khởi tính dẫn dụ với gà mái, thúc đẩy gà mái tiết ra hooc-môn giống cái, đề cao lượng đẻ trứng của gà mái. Nếu như là gà trống chất lượng cao đến từ nơi khác, càng có lợi cho lai giống tốt hơn, tăng cường khả năng chống bệnh của gà con mới nở, từ đó không ngừng làm đàn gà khỏe mạnh. Mặt khác, trong bầy gà có gà trống lãnh đạo, cũng tương đối hài hòa có trật tự. Nên mới nói, nguyên bản là một con gà trống sẽ được rất nhiều gà mái vây quanh, nhưng hôm nay trong mấy cái chuồng gà của nhà chủ nhân, ngược lại trở thành một bầy gà trống dục cầu bất mãn đi vòng vòng quanh một con gà mái, chúng nó con nào con nấy đều chen lấn, bởi vì đã nghẹn quá lâu rồi, thật rất là đói khát. Vẫn là chú gà con thuần khiết tôi đây, xoay người quay mông về phía tụi nó, không xem cái cảnh tượng không hợp cho thiếu nhi này. Chủ nhân cũng liên tục lắc đầu than thở, nếu gà trống quá nhiều, dễ dẫn đến tranh giành giao phối, mổ đá nhau trong bầy gà, làm cho gà mái bị thương, sẽ làm giảm năng suất thụ tinh rất chi là nhiều. Mắt thấy gà mái càng ngày càng ít, sau đó rốt cuộc có một ngày, con gà mái còn lại cuối cùng trong nhà chủ nhân cũng bệnh chết. Chủ nhân khóc thiếu chút nữa mù mắt, ngày ngày trà không nhớ cơm không mong, không không, ổng vẫn uống trà bưởi*. Ngược lại chủ nhân uống liền ba hộp trà bưởi, uống suốt ba ngày, ổng mới bước ra khỏi thương đau. [trà bưởi (dữu tử trà) là tên bà tác giả á =)))] Tam quan của tôi lại lần nữa được đổi mới. Thật ra chủ nhân của tôi có một đặc điểm, chính là đặc biệt thích uống trà bưởi, ổng uống lúc vui vẻ, đau buồn khổ sở cũng uống. Người bình thường khác đều mượn rượu giải sầu, ổng thì đặc biệt, mượn trà bưởi giải sầu. Bởi vì con gà duy nhất đã chẳng còn, thế là có một số gà trống muốn bỏ đi, đi tìm chủ nhân mới. Không nói tới có thể sống tốt bao nhiêu, nhưng chí ít cũng có gà mái để giao phối, không thì tinh lực không cách nào giải quyết thỏa mãn, bọn chúng tuyệt đối sẽ nhịn tới hỏng mất! Đám gà trống bỏ đi, bầy gà đông đúc dần dần giảm bớt, ngay cả số lượng trứng gà cũng giảm rõ rệt. Chủ nhân bán gà không được, mỗi ngày trôi qua, tình huống ngày càng gay go, thậm chí ngay cả gà và trứng gà chủ nhân cũng bán không được. Chủ nhân không kiếm được tiền, cũng càng ngày càng nghèo. Thế là lần này, mỗi ngày chủ nhân đều ôm tôi khóc không ngừng nói: “Tao nghèo quá trời rồi! Sắp mua trà bưởi không nổi nữa rồi!” Tôi: “…..” Chủ nhân đối với trà bưởi quả là tình yêu đích thực. Tôi bắt đầu lo lắng dữ dội, luôn cảm thấy chờ đến ngày ổng thật sự uống trà bưởi không được nữa, sẽ cùng bầy gà chúng tôi đồng quy vu tận. Không phải là mang toàn bộ chúng tôi bán rẻ hoặc là cho người ta, mà là mần thịt hết tự mình ăn, ăn đến no chết. Chủ nhân rất có tiềm chất trở thành thằng điên, cứ tiếp tục thế này, chủ nhân thật sự sẽ nghèo tới điên đó! [3] Nhưng cũng may, cùng với kinh tế không ngừng phát triển, khoa học kỹ thuật cũng là ngành có năng lực sản xuất nhất, các nhà khoa học và sinh vật học còn nghiên cứu ra một loại chất kích thích – chất kích thích ABO thần kỳ. Có loại chất kích thích ABO này, cho dù là gà trống, cũng có thể mang thai sinh gà con. Chỉ có điều, sau khi tiêm chất kích thích, cuối cùng có thể biến dị thành loại hình gà gì đây? Việc này phải xem gien của bản thân gà ưu khuyết tốt xấu thế nào, cùng với việc sau này có tính mềm dẻo hay không nữa. Ví dụ như có gà gien bẩm sinh không đầy đủ, sau này được nuôi dưỡng tốt, có thể sẽ trở thành gà Alpha ưu tú, hoặc là gà Omega cực kỳ trân quý. Tóm lại, trước mắt gà Omega là khan hiếm trân quý nhất, gien của gà Alpha thì cực tốt, chất lượng thượng thừa, phối giống sẽ càng tốt, số lượng gà Beta là nhiều nhất, thường thấy mà phổ biến, là loại gà rẻ nhất trên thị trường. Liên quan đến tỉ lệ biến dị thành công của gà Omega, đến giờ trên toàn thế giới chưa có vụ nào có xác suất trăm phần trăm, nghe nói ở nước ngoài có nông trại gà may mắn nhất đạt được 80%. Dã tâm của chủ nhân cũng không lớn, ổng cũng chả trông cậy có thể có được bao nhiêu con gà Omega, nếu như gà Alpha có thể hơi nhiều xíu, ổng đã thấy đủ rồi. Ở khu vực tôi và chủ nhân sinh sống, mỏm núi bên cạnh tỉ lệ thành công của gà Alpha đã vượt qua 50%, số lượng chiếm một nửa bầy gà, cho nên dưới hoàn cảnh không khác biệt lắm, chủ nhân lại mỗi ngày chuyên tâm chăm sóc chúng tôi, ổng vẫn ôm một lòng tin vững chắc, đáng tiếc chuyện không như mong đợi —— Trong toàn bộ kê kê của chủ nhân, lại không có một con gà Alpha nào! Ngay cả gà Omega có thể sinh con cũng không có!!! Chủ nhân mông lung, hoài nghi mình mua nhầm chất kích thích ABO giả. Sau khi ổng đến tiệm bán xác nhận không có lầm, lại bắt đầu hoài nghi nhân sinh. Qua ba ngày, chủ nhân quá tuyệt vọng, định bụng ôm toàn bộ trà bưởi của ổng nhảy sông tự sát. Đám kê kê cũng sợ ngây người, đứa nào đứa nấy đều hận không thể “bay” lên ngăn cản chủ nhân. Tôi đây bình thường cung phản xạ đã chậm, lần này vẫn nhận biết chậm chạp như cũ, hiệu quả của chất kích thích ABO cũng chậm ba ngày so với mấy con gà khác, còn biến dị thành gà Omega. Chủ nhân không tự sát nữa, mắt ổng sáng quắc nhìn chằm chằm tôi, trông thấy hy vọng. Chủ nhân: “Mày chính là thiên sứ bé nhỏ của tao a!” “…..” Tôi nổi da gà đứng dậy, có hơi bị ổng làm buồn nôn. [4] Nhưng mà, tôi rất là kém cỏi. Gà Omega phóng thích chất dẫn dụ, tự mang thuốc thúc tình, dẫn dụ gà Alpha như đã nói đâu? Gà Omega trân quý nhất, tuyệt đối đảm bảo năng suất sinh đẻ như đã nói đâu? Phải làm thiên sứ của nhau như đã nói đâu! — chủ nhân rống giận. Tôi… tôi tôi tôi…….. Tôi sợ tới nỗi cà lăm luôn. “Mày không phải gà thiên sứ của tao.” Cuối cùng chủ nhân quăng lại một câu, lại mua mấy thùng trà bưởi, uống uống uống một ngày một đêm. Tôi lo ổng uống sẽ hại thân, thật là. Tôi biết chủ nhân cảm thấy tôi rất vô dụng, ổng tiếc rèn sắt không thành thép, tôi cũng hận chính mình. Cho dù toàn bộ gà trên thế giới đều bị chất kích thích ABO cải tạo, chịu ảnh hưởng rồi biến dị, cho dù hiện giờ tôi đã trở thành chú gà Omega nóng bỏng tay nhất, nhưng phàm mọi chuyện đều có ngoại lệ, luôn có một con gà xui xẻo nhất. Mặc dù rất không muốn thừa nhận, nhưng tôi quả thật chính là con gà xui xẻo nhất kia. Trước đây tôi vẫn luôn không biết xấu hổ mà thừa nhận, kỳ thực tôi rất xấu. Tôi gầy tong nhỏ thó, ăn thế nào cũng không béo, mào gà cũng không dựng thẳng cao cao, lông trên người so le không đồng đều, màu sắc thì một chút cũng không tươi đẹp, lông trên đuôi lại càng thưa thớt, từ nhỏ đã như là bị trọc, phi thường xấu xí. Hôm nay đã biến thành gà Omega, chủ nhân cho tôi ăn thứ tốt nhất, tôi vẫn thế, gầy nhỏ như xưa, vẫn nuôi thế nào cũng không béo. Chủ nhân rất sốt ruột, ổng mời bác sĩ thú y nổi danh nhất vùng, tới khám xem tình trạng của tôi. Bác sĩ thú y mang mắt kính quan sát tôi một hồi lâu, kiểm tra nhiều lần, cuối cùng mặt mày tiếc nuối. Lão nói tôi thân là gà Omega, không chỉ vô phương phóng thích chất dẫn dụ, lớn lên lại chẳng béo, phỏng chừng rất dễ bị khó sinh, thậm chí căn bản không cách nào sinh đẻ. Loại gà Omega như tôi, còn sống thiệt có chút lãng phí. Chủ nhân tức quá đuổi ông thú y đi. Không đùa giỡn với chúng tôi như thường lệ, chủ nhân lần đầu tiên nóng nảy tới vậy, chính ổng có thể mắng bầy gà ngu ngốc bọn tôi, chán ghét tôi vô dụng, nhưng người khác mà dám nói bậy một câu, ổng không cho phép! Kỳ thực chủ nhân rất để ý đến tôi, ổng đã tốn rất nhiều tiền, cũng tốn không ít công phu lên người tôi. Đám gà Beta còn lại hâm mộ ghen tị hận, đều nói chủ nhân ngoài yêu trà bưởi, đứng thứ hai chính là tôi. Tôi thụ sủng nhược kinh, đồng thời tâm cũng sinh áy náy. Rõ ràng tôi là một con gà Omega, lại không làm bầy gà Alpha yêu thích, cũng không cách nào sinh gà con, vì chủ nhân chống đỡ hết thảy mọi chuyện. Aiz, tôi nhất định là con gà Omega vô dụng thất bại nhất, không chút tác dụng. Nhưng sinh mạng phi thường đáng quý, nói thật, tôi không muốn chết chút nào, tôi nhớ đến lời nói mà mẹ để lại khi bà rời đi. Mẹ nói mẹ rất yêu tôi, bảo tôi phải sống thật tốt, cùng chú gà mình yêu thật lòng cùng nhau kiên cường sống sót. Mấy ngày sau, chủ nhân đã chấp nhận sự thật tàn nhẫn này, ổng vuốt cái đuôi gà trọc lóc của tôi, nói: “Mày đành theo tao vậy.” Tôi gầy nhỏ lại xấu xí, không ai muốn ăn tôi cả, cũng không gà nào thích tôi, nguyện ý giao phối với tôi, có lẽ cả đời này tôi cũng không sinh được gà con. Chủ nhân lại nói: “Để tao theo hắn thôi.” [5] Trong bầy gà của chủ nhân trừ một con gà Omega tôi ra, tất cả còn lại đều là gà Beta thông thường. Chủ nhân vô cùng đau đớn lòng, luôn cảm khái: “Haiz, tao nên làm gì với tụi bây đây? Đám gà sỏa B của tao ơi.” [sỏa B thường là nói sỏa bức, tức là cực ngu, ở đây lại thêm một mặt nghĩa là gà Beta ngu ngốc nữa] Bầy gà sỏa Beta trong lòng không phục, ồn ào kêu la: Chủ nhân, chủ nhân! Chỉ có chúng tôi mới là bầy kê kê bình thường nhất! Sức mạnh quần chúng mới là vĩ đại cơ! Mặc dù đám gà Beta bình thường này phất cao lá cờ đường lối quần chúng, nhưng trên thực tế, chúng nó cũng siêu cấp hâm mộ gà Alpha cao lớn đẹp trai, tư thế oai hùng, không ít đứa cũng rất muốn tiến hành giao phối sinh gà con với gà Alpha. Khoa học kỹ thuật vẫn đang không ngừng tiến bộ, bây giờ trên thị trường lại lưu hành một loại thuốc điều tiết ABO, nghe nói có thể cải tạo đám gà Beta phổ biến nhất, số lượng nhiều nhất trở thành gà Alpha. Trông thấy cơ hội thương mại, một số người còn thành lập lớp học đào tạo chuyên môn, trong đó có thầy giáo và các huấn luyện viên phụ trách điều giáo bầy gà Beta đã tiêm thuốc điều tiết từ từ trở thành gà Alpha đỉnh cấp. Có sự điều tiết của chính phủ, chất kích thích ABO bán cũng không mắc, nhưng thuốc điều tiết mới nghiên cứu ra gần đây lại rất quý, lại thêm học phí của lớp học huấn luyện, chủ nhân không có cách nào làm ra tiền thì luyến tiếc không dám dùng bậy, ổng chọn lựa kỹ càng, trong bầy gà mà ổng cho là sỏa Beta, chọn ra một con gà trống Beta có tiềm chất nhất. Bởi vì ảnh lớn tuổi nhất, trong lòng tôi vẫn luôn thầm gọi ảnh là “đại ca sỏa B”. Chủ nhân vỗ vỗ đại ca sỏa B: “Dựa vào mày đó, tao rất xem trọng mày!” Đại ca sỏa B nhận được cổ vũ ngẩng đầu thật cao, cũng thập phần tự tin với bản thân, một bộ dáng tràn trề niềm tin. Bởi vì phải nhanh chóng ghi danh lớp học huấn luyện, trước khi đại ca sỏa B rời đi, tôi huơ móng gà gầy nhỏ: “Đại ca sỏa B, anh đi nhé, thuận buồm xuôi gió.” Đại ca sỏa B: …… Tôi biết ảnh tuyệt đối nhớ tôi rồi, kỳ thực chủ nhân chưa đặt tên cho ảnh, tôi hô một tiếng “đại ca sỏa B” ra, mọi người cũng sẽ đều thừa nhận cái tên này. Ồ, hóa ra anh ta tên “đại ca sỏa B.” [6] Có một hôm, lúc tôi đang dưới sông vừa bơi lội vừa tắm rửa, nhặt được một con gà trống. Thoạt đầu tôi tưởng hắn là một con gà háo sắc muốn rình tôi, không ngờ lại là một con “gà bệnh”. Mắt hắn sưng vù rất nghiêm trọng, rõ ràng là bị thương không nhìn thấy nữa. Con gà trống này hôn mê bất tỉnh, hẳn là theo dòng nước trôi từ thượng nguồn xuống, thân mình hắn mập ù vậy mà có thể trôi nổi được trên mặt nước, một mực không chìm xuống. Tôi tò mò chọt chọt, sau đó lông gà của hai đứa tôi quấn rối lấy nhau. Hể?! Tôi bị hắn quấn lấy rồi. Đây là cái quỷ gì! Tôi sống tới chừng này, vẫn là lần đầu gặp loại chuyện chẳng khoa học này! Thế mà vẫn cứ xảy ra. Tôi muốn lên bờ, cũng đành thuận tiện kéo hắn lên bờ theo. Sau khi con gà này khôi phục ý thức, vẫn không ngừng gọi tôi là “ân kê cứu mạng”. Tôi lúng túng. Trên thực tế tôi đâu có định cứu hắn, chỉ là không cẩn thận trông thấy, rồi nhặt lên thôi. Nhưng mà con gà mù béo béo này vẫn kiên trì nói tôi đã cứu hắn, được rồi, vậy thì là cứu đi. Nếu đã được gà mù béo ú nhận làm “ân kê cứu mạng”, tôi mà không làm gì thì lương tâm cũng sẽ cắn rứt, sau đó, tôi quyết định làm gà tốt thì làm đến cùng, cứu gà cứu đến cùng, bèn mang hắn về ổ gà của tôi. Đương nhiên, chuyện này chạy không khỏi ánh mắt của chủ nhân. [7] Tôi vẫn luôn trì độn, thấy hắn vừa béo lại mù, thành ra vẫn luôn bỏ quên giới tính của con gà trống này. Ghê thật! Hóa ra hắn là một con gà trống Alpha! Ánh mắt của chủ nhân sáng bừng bừng, ổng hết sức phấn khởi: “Hoàn mỹ! Tao không cần tích tiền đi mua gà Alpha nữa rồi, lại có thể tiết kiệm một đống tiền đi mua trà bưởi uống rồi, há há há….” Tôi: “……” Chủ nhân quả thật là một tên điên, cuồng dại với trà bưởi! Cứ như vậy, tôi ngoài ý muốn nhặt được một con gà ngoại lai, còn là gà trống Alpha gien chất lượng. Gà trống Alpha không phải đều là nam thần sao? Nhưng con gà này vừa mập vừa mù, quá đáng thương rồi. Tâm đồng tình của tôi tràn lan, bị hắn làm kích phát tình thương của cha. “Ân kê cứu mạng” trong miệng hắn tôi đây được quý mến mà hổ thẹn, bèn tự giới thiệu: “Tôi tên là Tiểu Kỷ, là gà Omega sinh sống trên núi này, anh tên là gì?” Quên nói nữa, tôi là một con gà có tên đàng hoàng, tôi tên “Tiểu Kỷ”. Ậy, cái tên này vừa nhìn là biết do chủ nhân vô học đặt cho, nhưng tôi cũng không chán ghét, tôi biết chủ nhân ít đọc sách, chỉ quan tâm đến uống trà bưởi và nuôi gà thôi. Trong lời đồn, đám gà Alpha đều rất cao to, khẳng định mỗi con con nào cũng đều có tên hay phi thường đồ sộ, tỉ như Kê Ngạo Thiên, Kê Nhật Thiên, Kê Lương Thần và Kê Nhĩ Khang vân vân. Còn có gà Bụt, lại tỉ như một số gà ngoại quốc, như là các loại Bụt XX, đều từng xuất hiện trong chuyện cổ tích. “Em tên… Tiểu Kỷ Kê?” Tôi ngây ra, vội vàng đính chính: “Không, là Tiểu Kỷ.” “Tiểu Kỷ Kê, anh tên là Đại Kế.” Tôi: “…..” Cái tên này giản đơn thô bạo ngoài ý muốn, lời đồn không thể tin, truyện cổ tích đều là gạt người. “Chào anh, Đại Kế Kê.” Hết chương 1. Chú thích thêm: – Cái chỗ gà Bụt là tớ chế ý, vì bí quá, nguyên văn là lão ti kê 老司鸡, nếu nhại đồng âm thì chữ gốc là lão ti ky 老司机 (thường nghĩa là tài xế hoặc người giúp đỡ mình) lại thấy phía sau có nhắc đến cổ tích nên tớ đánh liều dùng Bụt ý, ai biết rõ hơn phiền chỉ tớ nhá. – Về tên của 2 bạn gà, Kỷ Kê và Kế Kê đều phát âm thành cái JJ, thành ra đứa sẽ JJ bé đứa JJ lớn =)))